Ôn Nhu Mười Dặm

Việc định ngày ký tặng Lục Quỳnh Cửu quyết định rất nhanh, ngày 9 tháng 9, vừa vặn ngày đó cũng là ngày đợt sách đầu tiên được lên kệ. Địa điểm là ở quảng trường Hoa Thương, công việc cụ thể cô ấy cũng đã bàn bạc với cô, Tô Dạng Nhiên không có ý kiến gì.

Bàn bạc xong với cô, Lục Quỳnh Cửu lại lập tức thông báo lên Weibo, Tô Dạng Nhiên cũng chia sẻ lại vơi dòng chữ "Không gặp không về."

Sau khi đăng bài, fan mới fan cũ của cô ai cũng phấn chấn, mọi người không ngờ sau nhiều năm cuối cùng đại đại cũng tổ chức ký tặng, việc này đồng nghĩa với người tham gia không chỉ có được chữ kí mà còn có thể chính mắt nhìn thấy tác giả họ yêu quý, người hâm mộ điên cuồng đăng ký tham gia, sợ mình chậm tay mất phần.

Sau khi Tô Dạng Nhiên chia sẻ tin không lâu, Lục Hi Hòa cũng share về, ngay cả đạo diễn cũng đi tuyên truyền, lại cộng thêm hàng tá hàng tá diễn viên nhân viên đoàn phim. Cái này chưa tính, người quen biết của họ cũng đi theo chia sẻ bài viết, vì vậy Tô Dạng Nhiên lần nữa leo lên hotsearch, độ nổi tiếng của Dạng Túc gần đây tăng cao.

Sau khi sách được lên kệ, khuôn mặt luôn luôn lãnh đạm của Lục Quỳnh Cửu bắt đầu tươi hơn, nhất là khi nhìn số người đăng ký không ngừng gia tăng, khóe miệng không bao giờ ngừng cười. Cô biết mà, lần ký bán này sẽ vô cùng sôi động.

Tô Dạng Nhiên tan làm sớm, cô biết tối nay Thẩm Quyến phải trực nên sau khi xong việc, cô lập tức lái xe đến bệnh viện. Lúc cô tới anh phải đi kiểm tra phòng bệnh, Tô Dạng Nhiên gửi tin nhắn cho anh xong thì ngồi ở phòng làm việc chờ.

Chu Dương và Thẩm Quyến kiểm tra phòng xong, Chu Dương chợt nghĩ tới gì đó, "Bác sĩ Thẩm, anh có biết chuyện này chưa?"

Thẩm Quyến nhìn anh ta, "Biết chuyện gì?"

"Dạng Túc sắp tổ chức ký tặng đó." Chu Dương có vẻ kích động nói.

Kể từ khi được bạn mình đề cử cho đọc 《 quyển sổ trinh thám 》, anh ta không cách nào kiềm chế nổi, nhất là khi đọc các quyển sách khác của Dạng Túc, anh ta trở thành fan cuồng luôn. Cho nên lúc biết Dạng Túc muốn tổ chức ký tặng, Chu Dương hưng phấn đến nỗi không ngủ được, lập tức đăng ký tham gia, trùng hợp ngày đó anh ta được nghỉ. Chu Dương bây giờ cũng muốn lôi kéo Thẩm Quyến thành fan của Dạng Túc như mình luôn.

"Ký tặng?"

"Anh không biết hả? Ngày 9 tháng 9 ở quảng trường Hoa Thương, em đã đăng kí rồi, anh có muốn đăng kí chung không?"

Trở lại phòng làm việc, Tô Dạng Nhiên đang ngồi trên ghế sa lon ăn trái cây, "Anh về rồi à?"

Thẩm Quyến cười gật đầu, "Ừ."

"Nhiên Nhiên, em có gì muốn nói với anh đúng không?" Thẩm Quyến đột nhiên hỏi.

Tô Dạng Nhiên đang ăn xoài, mờ mịt nhìn anh, "Cái gì? Đâu có chuyện gì đâu?"

Thẩm Quyến thấy cô ngơ ra, không khỏi buồn cười nhắc nhở, "Em nói xem, Dạng Túc đại đại?"

"Hả?" Tô Dạng Nhiên kịp phản ứng, cô vỗ đầu mình, "Đúng đúng đúng, gần đây em bận quá nên quên, ngày 9 tháng 9 em sẽ tổ chức ký tặng, em quên nói với anh."

Thẩm Quyến đi tới, xoa xoa nơi cô vừa tự vỗ xuống, "Em quên thì thôi sao lại vỗ đầu mình làm gì?"

Tô Dạng Nhiên cười, "Em thuận tay phản ứng mà."

"Đúng rồi, ngày đó anh đến không?"

Ánh mắt Thẩm Quyến thay đổi một chút sau đó nói: "Anh vừa xem lịch rồi, ngày đó phải đi làm, không đi được."


Mặc dù Tô Dạng Nhiên thấy hơi mất mác nhưng cô không phải là người nhỏ nhen, vậy nên nói: "Thế thì thôi."

Thẩm Quyến thấy Tô Dạng Nhiên hơi buồn, anh đưa tay nhéo mũi cô, "Lát nữa anh phải trực rồi, tối về, em về cẩn thận nhé."

Tô Dạng Nhiên suy nghĩ sau đó ngẩng đầu lên, "Em có thể ở lại không?"

Thẩm Quyến không kịp phản ứng, "Ở lại?"

"Ừ." Tô Dạng Nhiên gật đầu.

"Không thể." Thẩm Quyến trực tiếp từ chối, suy nghĩ một chút lại nói: "Ngủ trong phòng trực không thoải mái, hơn nữa cũng không thích hợp, ngoan ngoãn về nhà nhé?"

Thẩm Quyến không chịu thì cô cũng không ương bướng đòi ở lại, vì vậy dưới một câu dỗ dành, Tô Dạng Nhiên về nhà trước mười một giờ, cũng bảo cô về rồi nhớ báo anh biết.

Thời gian cứ như vậy trôi qua, hai người đều bận rộn chuyện riêng, không biết có phải là ảo giác không mà Tô Dạng Nhiên cứ cảm thấy mấy ngày nay Thẩm Quyến hơi kỳ quái, nhưng kỳ quái ở đâu thì không biết.

Rất nhanh đến ngày ký tặng, thời tiết vô cùng tốt, trời xanh mây trắng.

Dưới sự sắp xếp của nhân viên, fan hâm mộ tới tham gia ký tặng ngoan ngoãn xếp thành hàng, hàng vô cùng dài nhưng may là mọi người rất trật tự, vì vậy tình cảnh cũng không tính là loạn. Nhìn thấy cái bàn dài ở trên đầu, ai cũng kích động.

Khoảng mười mấy phút sau, Tô Dạng Nhiên bước lên bục, sau khi cô đi lên, fan hâm mộ ở dưới không nhịn được hét ầm lên.

"A a a a a a a, thật là đẹp quá!!!"

"Đại đại quá đẹp!!!"

"May là tôi đăng kí kịp!!! Kích động quá!!!"

"Y hệt như thần tiên luôn!!!"

"..."

Nhân viên đưa cho Tô Dạng Nhiên một cái micro, cô lễ phép nhận lấy rồi dịu dàng chào hỏi hàng dài fan ở dưới.

"Xin chào mọi người, Dạng Túc vô cùng cảm ơn mọi người đã yêu thích và ủng hộ tôi nhiều năm qua..."

Trong khi Tô Dạng Nhiên nói chuyện, fan hâm mộ tự giác yên lặng, giọng nói của đại đại cũng thật êm tai, mọi người nghĩ thầm trong đầu. Lúc chính thức bắt đầu ký tên, hơn cả ngàn người đều ngại ngùng nói một câu, "Dạng Túc đại đại, em rất thích chị."

Tô Dạng Nhiên nhìn bọn họ, mỉm cười, cô vừa ký tên vào bìa trong của sách vừa nói: "Cảm ơn bạn."

Fan được ký xong cũng không đi về mà tự giác đứng ở cửa ra, lấy điện thoại không ngừng chụp, còn có livestream nữa.

Đối với những người hâm mộ không đăng ký, việc được nhìn thấy Dạng Túc đó là một phúc lợi trời ban, mỗi một video trực tiếp đều có lượt người xem cao, bình luận che cả màn hình.


Không biết qua bao lâu, tay Tô Dạng Nhiên muốn rụng rời, khóe miệng cũng cứng ngắc. Cô nhìn hàng chờ càng ngày càng ngắn mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm. Cô chỉ lo cúi đầu ký tên, sau đó nói với fan mấy câu còn ngoài ra thì không để ý gì nữa. Vì vậy cô cũng không biết ở phía sau phát sinh một trận ồn nho nhỏ.

Ở cuối hàng đột nhiên xuất hiện mấy bác sĩ trai gái mặc áo choàng trắng, mọi người đếm thử, nam nữ đúng chín người. Nam thanh nữ tú, nhất là người đàn ông đứng sau cùng, tay cầm sách mặt mỉm cười, ánh mắt dịu dàng, trong túi áo của mỗi người đều cắm một cành hoa hồng.

Mấy người đang livestream ở hiện trường thấy được cảnh này lập tức chuyển ống kính về phía bọn họ.

"Đột nhiên xuất hiện, an ninh cũng không can thiệp, không biết bọn họ định làm gì nhỉ?" Chủ Weibo giải thích.

Bạn trên mạng một: Móa nó, tập thể bác sĩ muốn ký tên!!!

Bạn trên mạng hai: Đó là bác sĩ của bệnh viện nào nhỉ? Đẹp trai đẹp gái quá!!

Bạn trên mạng ba: Chủ Weibo ơi chủ Weibo, có thể dời ống kính nhắm ngay anh bác sĩ cuối cùng không, đẹp trai thấy mẹ luôn!! [ko phải editor tự thêm đâu nha]

Bạn trên mạng bốn: Ghê thật!!! Đẹp lắm luôn á!!!

...

Fan ở hiện trường phát livestream nhìn số lượt xem càng ngày càng nhiều, trực giác nói cho bọn họ biết hôm nay chỉ cần quay đội ngũ bác sĩ này thôi là đại thắng đại lợi, vì vậy mọi người đều nhắm ống kính ngay đoàn bác sĩ đứng cuối hàng.

Chu Dương phát hiện ống kính đang nhắm ngay bọn họ, lúc đồng ý giúp bác sĩ Thẩm làm việc bọn họ cũng đã nghĩ đến chuyện này, thôi thì chụp thì chụp đi, coi như làm chứng cho bác sĩ Thẩm, nghĩ tới đây, mọi người lại đứng thẳng hơn.

Đội ngũ bác sĩ càng ngày càng gần Tô Dạng Nhiên, cho đến khi một cành hoa hồng đặt bên cạnh mình, cô mới phản ứng được, theo bản năng nhìn người trước mặt, "Chu Dương?"

Lúc này Chu Dương mặc áo khoác dài màu trắng, cười hì hì nhìn cô, anh ta đưa sách mới cho cô, "Đại đại, xin ký tên cho em ạ."

Tô Dạng Nhiên: "???"

Cô muốn nhìn thử đằng sau anh ta nhưng người phía sau cũng đứng vô cùng thẳng, ngăn cản tầm mắt của cô, Tô Dạng Nhiên chỉ thấy bọn họ khoác áo màu trắng còn khuôn mặt thì không thấy, thế nhưng cô cũng biết nhất định đều là người quen của nhau. Hôm nay là ngày làm việc mà, chẳng lẽ tập thể bọn họ trốn việc?

Chu Dương nhận sách, nói cảm ơn rồi đi. Sau Chu Dương là Lục Phủ Lâm, kế tiếp là Mạnh Điềm, Triệu Gia Viên, Vương Thi Thi... Không biết tại sao càng ngày Tô Dạng Nhiên càng hồi hộp, bởi vì trực giác nói cô biết người đứng cuối nhất định là Thẩm Quyến.

Đúng như dự đoán, quả nhiên cô thấy anh, Thẩm Quyến cũng thấy cô, hai người nhìn nhau, bật cười, giây phút ngắn ngủi ấy đã lọt vào mắt của fan hâm mộ.

Bạn trên mạng năm: Má ơi, tôi không nhìn lầm đúng không, có phải đại đại và anh đẹp trai vừa nhìn nhau cười không???

Bạn trên mạng sáu: Bọn họ mặt đối mặt kìa! Sao ngọt dữ vậy!!!

Bạn trên mạng bảy: Trực giác nói cho tôi biết đại đại và anh bác sĩ này biết nhau đấy!

Bạn trên mạng tám: Hai người nhìn nhau mỉm cười ngọt quá rồi!!!


Bạn trên mạng chín: Tự nhiên phát đường là sao trời?!!

...

Những bác sĩ trước sau khi ký xong đều tặng cho cô một cành hồng, lúc này fan có mặt ở hiện trường hình như đã hiểu ra gì đó, không cần duy trì an ninh, mọi người tự giác yên lặng nhìn chuyện sắp xảy ra.

Rốt cuộc đến Thẩm Quyến, anh cười nhìn cô. Cô không giấu được nụ cười trên khóe miệng, cất tiếng, "Hôm nay anh không đi làm sao?"

"Đổi ca với người khác rồi." Thẩm Quyến dịu dàng trả lời.

Sau đoạn đối thoại, dù là fan có mặt ở hiện trường hay fan nằm nhà xem livestream đều kinh sợ, bọn họ... Bọn họ có quan hệ thế nào??? Tại sao thân mật thế??? Tại sao ngọt thế???

Thẩm Quyến đưa sách cho cô, "Có thể giúp anh ký tên không?"

Tô Dạng Nhiên cười, cô đưa tay chuẩn bị mở bìa trong ra, sách còn chưa mở, bàn tay cô đã bị một đôi tay ấm áp khác đặt lên. Bên trong sân bên ngoài sân tiếp tục khiếp sợ.

Hiện trường.

"Móa nó, xảy ra chuyện gì vậy, nói anh đẹp trai và đại đại không có gì mập mờ thì tôi không tin đâu!"

"A a a a a, anh ta đụng tay đại đại!!!"

"A a a a a a!!!"

"Bọn họ tuyệt đối có quan hệ, không biết có phải anh đẹp trai là bạn trai đại đại không nhỉ?"

Trong đám người không biết là ai nói một câu, một hòn đá khuấy động mặt hồ, tình cảnh lần nữa ồn ào. Bạn trai đại đại? Nhìn tình hình này cũng có thể lắm!!!!

Tô Dạng Nhiên thấy đám người ồn ào, lập tức nhận thức được chuyện gì xảy ra, cô muốn rút tay mình về nhưng anh vẫn nắm chặt như cũ, Tô Dạng Nhiên nhìn anh, "Anh sao vậy?"

Có lẽ theo bản năng, giọng nói và vẻ mặt của cô lúc này y hệt như lúc ở nhà nhõng nhẽo với Thẩm Quyến.

"Phần của anh phải ký tên thật."

Tô Dạng Nhiên nhìn mọi người, mặt càng đỏ, "Em biết rồi, anh mau buông tay ra đi, người ta nhìn kìa."

Lúc này Thẩm Quyến mới buông tay cô ra, Tô Dạng Nhiên thấy gò má mình hơi nóng. Anh đã là người cuối cùng rồi, cô vội vàng ký cho xong, buổi ký tặng sắp kết thúc rồi. Nhưng giây phút lật bìa trong ra, cả người cô đơ lại, Tô Dạng Nhiên theo bản năng nhìn Thẩm Quyến, giọng nói hơi run rẩy.

"Đây... Đây là cái gì..."

Mọi người có mặt ở đó cũng cảm giác có chuyện gì lạ thường, Thẩm Quyến mỉm cười, ánh mắt dịu dàng lại kiên định, "Anh viết giấy bảo đảm trước khi cưới."

Anh vừa nói xong, toàn hiện trường gào lên, giấy bảo đảm trước khi cưới!!!! Cái này là cầu cưới chứ gì nữa!!! Biết ngay anh đẹp trai là bạn trai của đại đại mà!!!

Tô Dạng Nhiên hơi ngước đầu nhìn Thẩm Quyến, sự dịu dàng của anh in sâu trong đáy mắt cô, tim Tô Dạng Nhiên đập thật mạnh, thậm chí bàn tay cầm bút đã bắt đầu run rẩy.

"Cưới... Giấy bảo đảm?"

"Ừ." Cả người anh tỏa ra sự dịu dàng, lúc này trong mắt anh chỉ chứa bóng hình một mình cô, "Em đồng ý ký vào chứ?"

Tay cô run rẩy, nhìn xuống mười điều bảo đảm xong thì mắt đã ươn ướt. Cô dùng toàn lực ký xuống, ngay cạnh chữ ký của anh.


Mà sau khi cô ký xong, trong giây phút đó, đèn trong phòng đột nhiên tối sầm lại, đèn nhỏ xung quanh sáng lên, màn hình chiếu bật mở, một giây tiếp theo xuất hiện âm thanh và hình ảnh.

Tô Dạng Nhiên ngơ ngác xoay qua nhìn, trên màn hình đang chiếu lại hình ảnh cô và Thẩm Quyến ngày thường, từ sau khi bên nhau, cô đặc biệt thích kéo anh chụp hình hoặc quay video, nhưng cô không đăng Weibo, cũng rất ít đăng lên vòng bạn bè, chỉ cho vào máy tính tự thưởng thức. Trong video còn xuất hiện hình ảnh lúc cô học cấp ba, đặt cạnh đó là hình của Thẩm Quyến.

"Má ơi!! Đại đại lúc học cấp 3 cũng đẹp nức mũi!!!"

"Bạn trai đại đại đẹp trai quá, chắc hồi đó là hotboy của trường rồi!!!"

"Chờ chút, chỉ có mình tôi phát hiện đồng phục của hai người giống nhau à??"

"A a a a a a a!!! Đây là đồng phục học sinh đến áo cưới à!!!"

"..."

Tô Dạng Nhiên nhìn bức ảnh của mình, cô biết chắc chắn Thẩm Quyến không thể nào có tấm hình này, cô cũng không có, Tô Dạng Nhiên lại nghĩ tới Tần Trăn, vừa lúc cô nghĩ tới bà, trên màn hình lại xuất hiện gương mặt Tần Trăn.

"Nhiên Nhiên..."

Tần Trăn vừa mở miệng nước mắt Tô Dạng Nhiên đã rơi xuống, bà nói gì cô cũng không nghe rõ, cô chỉ biết khi nhìn thấy bà xuất hiện trên màn hình, nước mắt đã không nhịn được rơi xuống. Sau Tần Trăn là người nhà họ Cố, tiếp theo lại là chú Lục dì Thẩm...

"Không phải sau đó là chị..." Tô Dạng Nhiên vừa khóc vừa quay đầu lại hỏi Thẩm Quyến, cô vừa quay đầu trên màn hình đã vang lên tiếng của Lục Hi Hòa.

"Nhiên Nhiên, đầu tiên chị muốn chào đón em gia nhập..."

"Móa nó!!!!!!"

"A a a a a a a a a, Lục Hi Hòa!!!!"

"Kỷ Diễn!!!!!"

"Cái quỷ gì vậy????"

"..."

Sau khi video gia đình được công chiếu, fan hâm mộ ở hiện trường lập tức bùng nổ, lúc người nhà họ Cố xuất hiện bọn họ đã kinh hãi rồi, không nhắc đến người khác, chỉ nói tới Cố Tư Liễm là tổng tài của Cố thị, bởi vì giá trị nhan sắc cao nên chịu hết sự chú ý, anh ấy là anh của đại đại?

Lúc sau là Lục Hi Vòa và Kỷ Diễn, bọn họ lại tự xưng là chị và anh rể? Vậy không lẽ anh đẹp trai trên bục là người em trai bí mật của Lục Hi Hòa? Mà em trai của chị ấy là bạn trai của đại đại, đại đại là em dâu Lục Hi Hòa??? Mối quan hệ này thật là nhiệm màu!!!

Đèn sáng lên, trên màn hình chỉ còn hình ảnh của hai nhân vật chính, mà lúc này mọi người mới phát hiện, khu ký tên vốn trống trải đã được lấp kín bằng hoa hồng, bong bóng, trong tay Thẩm Quyến lại có thêm một đóa hoa hồng.

"Thẩm Quyến..." Tô Dạng Nhiên chợt hiểu ra.

Anh nhìn cô, dưới con mắt của mọi người quỳ một chân, tay giơ cao bó hoa đưa cho cô, Tô Dạng Nhiên run rẩy nhận lấy. Thẩm Quyến cười, một tay anh cầm tờ giấy bảo đảm, một tay cầm hộp gấm nhỏ bằng nhung, bên trong là chiếc nhẫn lấp lánh.

"Nhiên Nhiên, chuyện này anh đã suy nghĩ rất lâu rồi, lúc chưa gặp em, mặc dù tin tưởng thế giới này có tình yêu chân thật nhưng anh không tin mình sẽ là người nhận lấy nó, nhưng sau khi gặp em anh mới biết, thì ra tình yêu đã len lỏi vào người anh tự lúc nào, chỉ cần nghĩ đến em là anh sẽ mỉm cười, ánh mắt sẽ sáng lên, trái tim đập liên hồi. Bởi vì em mà lần đầu tiên anh muốn kết hôn, anh khoác chiếc áo bác sĩ trắng này trên người giống như bảo đảm, đời này anh chỉ thích một mình em, chỉ thương một mình em, cho nên..."

"Nhiên Nhiên, lấy anh được không?"

- chính văn hoàn -


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui