Ông đã xem qua tư liệu về con dâu, những chuyện con dâu trải qua đã khiến con dâu chịu nhiều tủi thân, nên sự cứng rắn thiết huyết của một quân nhân đối với con dâu thật quá sức chịu đựng, nhưng cố tình con ông chỉ chịu được con dâu, Lưu gia cũng tránh khỏi việc tuyệt tự sau ba đời, hai vợ chồng ông làm cha mẹ cũng chỉ có thể cố sức mà thúc đẩy thôi.
Ông xem con dâu cũng dịu ngoan lễ phép, còn rất mềm mại, lúc ông đi ra nhìn nó khóc như vậy cũng hiểu nó cũng thích con trai, sẽ sợ con trai không cần nó, vậy còn gì mà không được đây, con trai kiệt ngạo bất tuân có con dâu như vậy kiềm giữ được nó cũng xem như quá tốt rồi, sau này ông bà nhìn chằm chằm kỹ một chút, không để con trai lăn lộn người ta quá đáng là được rồi.
" tính cách của con dâu nhìn thì mạnh mẽ nhưng lại rất mềm yếu, không hợp với con"
Lưu tướng quân nghĩ một đằng nói một nẻo.1
" cha.."
Lưu Thiếu Nghiêm luống cuống, Nghiêm đại tá lúc này chỉ như một đứa con trai mang người nó thích về bị cha mẹ phản đối, gấp gáp muốn phân minh.
" con thích nó hay chỉ là vì nó chữa được bệnh của con nên mới thích nó, nếu là cái sau thì cha mẹ sẽ không đồng ý đâu, Lưu gia mấy đời liêm chính, nếu không cha có thể có cháu rồi, với thế lực của Lưu gia chẳng lẽ không tìm nổi người đẻ thay, dù con không thích cũng không cần con đụng vào, đúng không?"
Lưu tướng quân đưa tay ngăn lại anh, lời từ miệng phát ra lại như đâm vào tim anh ngàn nhát, máu chảy đầm đìa.
" mới không phải..
shit..
con..
con thích em ấy..
vốn dĩ quân khu có việc nên hai ngày sau mới trở lại tìm em ấy, ngày đó con..
là lỗi của con..
nhưng con sẽ không từ bỏ em ấy đâu"
Lưu Thiếu Nghiêm vội vàng lên tiếng, đụng tới vết rách bên trong miệng đau đớn cũng chỉ kêu một tiếng rồi chẳng thèm quan tâm nữa, vật nhỏ là của anh, là em ấy đã tự nói như vậy, anh sẽ không buông tay đâu.
" nếu vậy con nên học cách dỗ dành, đối xử nhẹ nhàng với omega của mình đi, cha mẹ không thể bắt ép một omega mồ côi, vậy chỉ đành uỷ khuất con trai mình thôi, con tự liệu mà làm, đi tìm y tá bôi thuốc đi rồi mau chóng quay lại, con bỏ đi nó đang khóc kia kìa"
Lưu đại tướng xấu xa nhếch miệng, nói ra chân tướng khiến anh vừa mừng vừa luống cuống.1
" vậy con.."
Anh tính quay lại phòng ngay, vật nhỏ lại khóc, sao anh chịu được.
" đi tìm y tá, muốn tỏ vẻ đáng thương để lấy lòng nó thì cũng vừa vừa phải phải, con muốn nó khóc hết nước mắt sao, nó có mẹ con lo, còn không đi mau"
Ông nghiêm giọng nhìn anh.
Lưu Thiếu Nghiêm nhận mệnh đi rồi.
Xử xong con trai, Lưu đại tướng mở cửa đi vào tìm vợ và con dâu báo cáo kết quả.
Giang Kỳ chỉ thấy có mình ông đi vào thì gục đầu nhỏ xuống, bộ dáng đáng thương khiến Lưu phu nhân trừng Lưu đại tướng một cái, bà vừa dỗ xong lại muốn chọc khóc sao.
" nó đâu? "
Lưu phu nhân vội hỏi, Lưu đại tướng bất đắc dĩ phải công đạo cho bà, vì dạy bảo con trai khát nước cũng không kịp uống, sâu sắc cảm thấy mình sắp rớt khỏi vị trí thứ hai trong danh sách các mối quan tâm hàng đầu của vợ mình.
" nó giận mình làm con dâu bị thương, một cái tát làm rách da miệng, tôi kêu nó đi tìm y tá xử lý rồi, nó nghe con dâu bởi vì nó đi mà khóc muốn đi vào nhưng tôi không cho, chắc đang hậm hực lắm đó"
Ông ngồi xuống ghế sofa, lòng nghĩ mau mau để hai đứa nó cưới nhau, còn phải ở riêng, nếu không ông sẽ nghẹn chết.
Giang Kỳ nghe vậy nhìn ngước đôi mắt đỏ như con thỏ nhìn ông bà.
" con xem, nó thương con mà, sẽ không bỏ con đâu"
Lưu phu nhân hài lòng, tiếp tục dỗ dành con dâu bà.
Giang Kỳ gật gật cái đầu nhỏ, anh có thương cậu không cậu cũng không chắc chắn, chỉ cần không không cần cậu là đủ rồi.
...!
Lưu đại tá ác ma ngồi yên cho nữ y tá beta bôi thuốc mà lòng đã về nơi đâu.
Lộ Nhã Thiến nhìn alpha cao lớn soái khí đang ngồi trước mặt mà tim đập rộn ràng, mùi hương hoa đào như có như không ức chế không được muốn bay ra.
Cô vốn là một omega, tam tiểu thư của Lộ gia, cũng là thế gia quân nhân nhưng có vẻ kém hơn Lưu gia ba đời có alpha cấp S, chỉ được cái là lâu đời hơn, dù Lưu Thiếu Nghiêm bị thương bên mặt nhưng cô vẫn nhận ra anh, cô vốn luôn giả beta để đi học, hiện đang thực tập ở bệnh viện này, sau này trở thành một y tá của quân khu, tìm một quân nhân có địa vị để mở rộng thế lực của Lộ gia, vốn dĩ Lộ gia cũng ngấm trúng Lưu Thiếu Nghiêm, họ cũng biết Lưu Thiếu Nghiêm không thích omega, vì vậy họ để con gái Lộ Nhã Thiến giả beta, sau này có cơ hội giới thiệu với Lưu gia mà kết thân, không ngờ lại vô tình gặp được anh ở đây, còn bị thương, nhìn vết thương cô chỉ nghĩ là Lưu đại tướng đánh anh, chứ không nghĩ gì cả.1
Cô muốn nói chuyện với anh nhưng mấy lần gọi anh thì có vẻ anh không nghe thấy, cả quá trình bôi thuốc đều ngẩn người nên cô gấp gáp, vô tình để lộ tin tức tố hoa đào của bản thân, Lộ Nhã Thiến biết nhưng cô lại nghĩ, tin tức tố của omega không phải để quyến rủ alpha sao, nên cô cứ để vậy không áp chế nữa, còn nũng nịu nhìn anh gọi một tiếng.1
" Nghiêm thiếu gia, anh không sao chứ?"
Lộ Nhã Thiến nghĩ rằng bản thân quá quyến rủ, thầm tưởng có thể hốt được anh sớm hơn, ai biết đâu..1
" shit..
mùi gì hôi như vậy? xong chưa? xong rồi thì cảm ơn, nơi này của các cô hôi quá, thật buồn nôn"1
Lưu Thiếu Nghiêm vốn chẳng nghe cô ta nói, nhưng mùi hương kia khiến anh muốn chết, vội vã bỏ lại một câu rồi xông ra ngoài, để lại một phòng trực ban im ru đến lạnh lẽo.
" chuyện gì vậy, phòng mình có mùi gì sao, cậu có nghe thấy không?"
Một nữ y tá beta quay qua hỏi bạn mình.
" chắc là mùi phát tình của cậu đó, ha ha"
Lâm Linh dùng khoé mắt liếc Lộ Nhã Thiến đơ người ngồi trên ghế không nhúc nhích mà lòng thầm cười khuẩy không thôi, đáng đời, vừa trả lời bạn mình, lời đó nếu Lộ Nhã Thiến hiểu thì sẽ nổi cơn điên liền, khổ nổi cô ta không nghĩ trong phòng này sẽ có omega nào nghe thấy mùi của cô ta, cô ta còn bận tủi nhục trong lòng, vẫn không hiểu mình thúi ở chỗ nào, còn ngửi thử mùi nước hoa trên người mình.
" cậu nói bậy, mình có phải omega đâu mà phát tình, cơ mà anh chàng kia chắc là alpha, cao như vậy"
Nữ beta đập vai Lâm Linh một cái, còn bình luận về dáng người của anh.
" cô không có cửa đâu, đừng nghĩ vẩn vơ"1
Lộ Nhã Thiến thấy có người để ý anh thì cao giọng châm chọc.
" cô thì có cửa chắc, đi thôi Lục Lạc, đến giờ kiểm tra phòng bệnh rồi"
Lâm Linh nhả lại một câu, chẳng thèm nhìn cô ta thêm cái nào, kéo Lục Lạc đi mất.
Lộ Nhã Thiến tức đến giậm chân.
Lâm Linh nói ra cũng là con gái của thế gia quân nhân, còn là đại tiểu thư, nhưng Lâm Linh là một beta hàng thật giá thật, cô không ngửi được mùi hương của Lộ Nhã Thiến, nhưng cô biết Lộ Nhã Thiến là một omega, cô còn biết Lưu thiếu gia của Lưu gia không phải không thích omega mà là anh không thể chịu được mùi của omega, nên khi nghe anh nói như vậy cô mới hiểu thì ra Lộ Nhã Thiến thả ra tin tức tố muốn quyến rủ anh.
So với Lộ Nhã Thiến cô biết nhiều hơn, bởi vì Lưu gia và Lâm gia là thông gia, Lưu phu nhân là cô cô của Lâm Linh, còn Lộ Nhã Thiến là các gì đâu, muốn mượn sức Lưu gia sao, không có cửa.
..............!
* giải thích tí ri cho người không biết thể loại này:
chỉ có omega và alpha mới ngửi được mùi hương, còn beta thì như người thường nha, không nghe được.1.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...