Xe dừng lại trong tầng hầm của trụ sở, 4 người xuống xe theo thang máy riêng dành cho nội bộ cao tầng, số tầng nhanh chóng nhảy lên và dừng lại ở tầng cao nhất, 109.1
Để lên được tầng này thì phải nhận được sự cho phép của chính phủ đế quốc.
Lưu đại tướng nhanh chóng quét mã, 3 tầng cửa kim loại xoạt một tiếng lần lượt mở ra, rồi theo bước chân của họ mà lần lượt đóng lại.
Người bên trong hình như đã ngồi đủ trên ghế, chỉ còn ghế trống duy nhất của Lưu đại tướng.
Giang Kỳ vừa bước vào đã nhăn lại mày, Lưu Thiếu Nghiêm vẫn luôn để ý tình hình của cậu, lúc vào cửa anh đã cảnh giác lên, khi thấy cậu nhăn mày thì tay đút trong túi quần nắm chặt lại.
Bên cạnh ghế ngồi của Lưu đại tướng, một người trung niên cỡ tuổi Lưu đại tướng bắt đầu phát sinh biến hoá.
Người trong phòng đều là bậc cao cấp, đối với đi tượng nhanh chóng phải ứng lên, nhảy ra khỏi ghế.
Phòng hội nghị thật ra rất rộng, trong phòng trừ một cái bàn dài và 31 cái ghế, mỗi ghế lại cách nhau 1m, người chưa kịp phản ứng thì đa phần là các thành phần chính trị, nhưng họ ngồi ở nữa kia, còn nữa bên này đều là cấp đại tướng như Lưu Diễm nên khi phát giác cũng đứng bật dậy.
Chíu chíu chíu.1
Sinh vật chưa kịp lột xác kia đã bị ghim trên chính ghế nó đang ngồi, đã chết.
Tại sao họ không giữ lại? bởi vì ngôn ngữ không thông.1
Lúc này những người chưa phản ứng cũng đã phản ứng, ai cũng mặt mày tái mét đứng lên.
Cũng có người đối với Lưu Thiếu Nghiêm tán thưởng một chút, 3 phát súng kia rất đẹp, vốn dĩ vào hội nghị không được mang theo, nếu bị phát hiện sẽ bị cấm chức, nếu là súng thường thì đúng là qua không nổi mấy tầng cửa kia, nhưng súng của anh là của quân đội, thành phần cấp cao mới có, có thể né đi cửa này mà vào được đây.
Chứ người nơi này tay không tấc sắt sẽ bất lợi khi đánh tay đôi với sinh vật kia, dù ở đây đầy cấp S cũng không phải chiến trường để đánh nhau.
" như mọi người đã thấy đấy, trong chúng ta có trộn lẫn sinh vật nọ, tin tức hôm qua nó đã có thời gian chuyển đi chưa thì chưa biết, nhưng hôm nay tôi mang tới phương pháp thanh lọc nó khỏi đế quốc"
Lưu đại tướng đi lại ghế của mình, cái ghế kia bị Lưu Thiếu Nghiêm một phát đẩy vào cuối phòng.
Lưu đại tướng ngồi còn ba người đứng.
Những người trong phòng nghe vậy thì đều nhìn nhau rồi ngồi xuống, có nhiều người còn đổ mồ hôi, có vẻ tình huống vừa rồi đã doạ sợ một số người.
" mới nãy là sao?"
Một đại tướng gần ông cất tiếng hỏi, hắn là người gần sinh vật kia nhất.
" sinh vật kia vậy mà trà trộn được vào đây, rõ ràng là biện pháp dò xét của chúng ta đã đánh lừa chúng ta, quá thê thảm"
Một người nữa nói.
Mọi người đều ngưng trọng lên.
" cách của Lưu đại tướng là giống như ban nãy làm sinh vật kia bại lộ đi"
Một người trung niên khá giống Duyệt Hàn lên tiếng.
Lưu phu nhân thấy ông thì gật đầu một cái.
Giang Kỳ thấy thì rất là tò mò, hơi nghiêng đầu nhìn bà.
Lưu Thiếu Nghiêm đưa tay xoa mặt vợ mình lại, cười khổ.
" đó là con dâu của ông đi"
Duyệt Thâm nhìn cậu rồi hỏi.
" con dâu tôi, Giang Kỳ"
Lưu đại tướng gật đầu, Giang Kỳ thấy bọn họ nhìn mình thì hơi sợ, nép vào người anh một chút.
Lưu Thiếu Nghiêm cau mày.
Không khí trong phòng hỗn loạn một chút.
" ồ"
Nhiều người nhận ra khác thường thì hơi giật mình nhìn anh.
" tiểu tử, thu lại đi"
Một người tầm 70t, có vẻ là già nhất nơi này cất tiếng.
" hình như có chút mạnh hơn trước"
Duyệt Thâm sâu kín nhìn Nghiêm ác ma.
" là S+"
Lưu đại tướng thả trái bom đầu tiên.
" sao có thể?"
Một người mắt hếch đứng bật dậy.
" có thể"
Lưu đại tướng không nhìn hắn.
" ông nói thẳng đi, cái tính tình gì không biết"
Duyệt Thâm dựng mày lên, rất không ưa nhìn Lưu Diễm kia giả bộ thần bí.
Lưu phu nhân đứng phía sau cũng nhìn không nổi, cấu ông một cái.
" con dâu tôi là omega cấp SS đầu tiên của đế quốc"
Quả bom này văng ra còn nổ dữ hơn lần trước.
" cái gì?"
" sao chúng ta không biết?"
Cả phòng một mảnh xôn xao.
Giang Kỳ trốn sau lưng Lưu Thiếu Nghiêm không dám ra.
" đây là cái chợ sao?"
Lưu Thiếu Nghiêm lạnh giọng nói.
" chỗ này có chuyện cho tiểu tử ngươi nói sao"
Người mắt hếch trợn mắt lên với anh.
Lưu Thiếu Nghiêm cau mày muốn kéo tay vợ nhỏ đi luôn cho xong thì một thân hình nhỏ nhắn chắn trước mặt anh.
" không cho bắt nạt anh ấy, người xấu!!"1
Giang Kỳ phồng mang trợn má nhìn người kia, hai tay nhỏ bảo vệ Lưu Thiếu Nghiêm phía sau, khí thế vô cùng.
Chỉ tội..
lùn quá..
Lưu phu nhân muốn bụm miệng cười banh nóc, hai vai run run như phiến đàn.
Lưu Thiếu Nghiêm cũng kinh ngạc nhìn cái đầu nhỏ phía trước, tự nhiên muốn xoa xoa vài cái quá nhưng sợ làm mất khí thế của vợ yêu.
" ta..
không có"
Nhưng mà người kia lại thụt đầu lại, giống như bị sự hung ác kute của cậu doạ.
" được rồi, ông nói tiếp đi, tôi biết ông chưa nói hết, nhưng chắc là có liên quan tới con dâu ông đúng không?"
Duyệt Thâm lên tiếng bình ổn lại đám người, nhìn Lưu đại tướng nói.
Giang Kỳ sao khi đứng ra bảo vệ ông xã xong thì quay người ôm hông anh, mắt lom lom nhìn cả bàn người, cứ như sợ người xấu lại bắt nạt anh vậy.
Nghiêm đại tá hưởng thụ được vợ nhỏ bảo vệ, vậy mà không nói tiếng nào, chỉ là cái tay đã được như ý xoa xoa cái đầu nhỏ trợn mượt mềm mại.
" nếu không phải nhờ con dâu thì không biết chúng ta còn bị động tới mức nào, hôm nay mang nó đến là để giúp chúng ta tìm được sinh vật đang trà trộn trong đám chúng ta"
Lưu đại tướng nói lý do hôm nay đến đây.
" ông nói vậy là con dâu ông đã biết trong chúng ta có thứ kia?"
Một người nhìn cái con kia nói.
" đúng vậy, hôm qua lúc tôi về nhà còn mang mùi của nó, khiến bà nhà sợ hết hồn một phen"
Lưu đại tướng nhún vai.
" mùi?"
Duyệt Thâm bắt ngay trọng điểm.
" là mùi rất không tốt đâu, trên người vị kia còn rất nặng kìa"
Giang kỳ chỉ chỉ người mới bắt nạt ông xã mình.
Cả phòng người đều nhìn hắn, Lợi Hằng bị cái ngón tay nhỏ kia chỉ điểm mà hết hồn.
" gì vậy..?"
Hắn kinh hoàng, có chút không hiểu lắm.
" em ấy nói ngài trong nhà có người bị thay thế rồi, rất hay tiếp xúc với ngài nên trên người ngài có mùi rất nồng"
Lưu Thiếu Nghiêm tốt bụng phiên dịch.
" tôi..
tôi có mùi gì đâu, này ông có ngửi thấy không?"
Lợi Hằng vươn tay qua người bên cạnh muốn người đó ngửi thử.
Người kia cũng thật sự ngửi mà ngửi không ra.
" con dâu ông có thể ngửi ra khác biệt?"
Duyệt Thâm sâu kín nói.
" đúng thật chỉ có nó nghe ra"
Lưu phu nhân lên tiếng thay.
" vậy cuối cùng vấn đề ở đây là gì, chúng ta phải làm sao để giải quyết chúng nó, nói không chừng trong nhà chúng ta đều có "
Người lớn tuổi nhất kia lên tiếng.
" nếu không phải vì chuyện này, còn lâu tôi mới mang con dâu ra trước ánh sáng, bởi vì chuyện này mang lại nguy hiểm rất lớn cho nó"
Lưu Diễm nghiêm túc lên.
" là vì cấp SS kia? hay là vì omega cấp SS có hấp dẫn rất lớn với chúng, khiến chúng nó không tiếc bại lộ mà hiện thân?"
Duyệt Thâm câu nào ra câu đó, vậy mà lại cách không xa sự thật rồi.
" ông nói đúng, mùi của chúng sẽ dẫn dụ con dâu phát ra tin tức tố của nó, nhưng mùi đó không hề ảnh hưởng với bất cứ ai trong đế quốc, lại chỉ kích phát bọn chúng mất đi lý trí phải cướp bằng được nó đi"
Lưu Diễm ngưng trọng nói ra tất cả.
Người trong phòng cũng nghiêm mặt ngồi suy nghĩ tính to lớn của vấn đề này..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...