12. Ngoại truyện
Edit: Tanfania
---
Nhiều lúc Thẩm Niệm sẽ cảm thấy có phải bản thân đã quá nuông chiều Lâm Hác rồi hay không, khiến cho phương diện đam mê của Lâm Hác ngày càng không có điểm dừng. Mặc dù bây giờ Lâm Hác đã tốt nghiệp được ba năm, vậy mà cậu vẫn luôn lôi kéo Thẩm Niệm làm mấy trò xấu hổ.
"Mẹ ơi, bú sữa." Lâm Hác ép Thẩm Niệm vào một góc trong phòng bếp, khuôn mặt tươi cười vô (số) tội rủ rê Thẩm Niệm chơi trò đóng giả mẹ con.
Khi còn học đại học Lâm Hác chơi thể thao rất nhiều, bồi bổ dinh dưỡng cũng tốt, vậy là cao thêm mấy centimet nữa. Ngay cả áo vest và áo sơ mi cũng không giấu được cánh tay rắn chắc của cậu, vốn dĩ về mặt hình thể Thẩm Niệm không chiếm được ưu thế nào, đến nay thì càng giống như cá nhỏ nằm trên thớt ở trước mặt Lâm Hác.
Hôm nay Lâm Hác tan làm về nhà vừa cởi áo khoác đã chạy ngay đến phòng bếp ôm lấy Thẩm Niệm, ôm ôm một lát thì biến chất. Bàn tay Lâm Hác men vào bên trong lớp tạp dề, cách một lớp vải quần áo xoa bóp bộ ngực Thẩm Niệm, nói: "Hôm nay anh mang tạp dề màu hồng, rất là gợi tình nhé. Phía trên còn có hình dâu tây nè, có phải anh muốn em trồng dâu lên người mình không, hả?"
Ở bên nhau suốt bao nhiêu năm nay, Thẩm Niệm từ sớm đã bị chịch đến quen, mặc dù vẫn cảm thấy thẹn thùng nhưng mà anh sẽ hùa theo câu chuyện đen tối của Lâm Hác. Như hiện tại chẳng hạn, ban đầu anh định nói là do tạp dề màu xanh bị bẩn cho nên mới thay cái tạp dề màu hồng này, kết quả lời nói ra lại biến thành: "Ừm, muốn được trồng dâu, trồng thật nhiều chủng loại."
Lâm Hác nhận được đáp án hài lòng, dương v*t cương cứng dưới người cách một lớp quần cạ cạ lên mông Thẩm Niệm, ý đồ xấu xa nhẹ nhàng chọc chọc lên bờ mông căng mọng của anh. Lâm Hác hỏi tiếp: "Muốn em trồng loại nào hả?"
Thẩm Niệm định mở miệng nói lại chẳng thể thốt ra lời được, bởi vì bàn tay đang xoa bóp ngực lại tăng thêm lực, thậm chí còn cách lớp áo mà xoa nắn hai núm vú ưỡn cao. Hai viên kẹo nhỏ này hôm qua đã bị Lâm Hác cắn sưng lên, bây giờ bị lớp vải cọ qua có hơi đau.
Thẩm Niệm giữ chặt tay Lâm Hác, anh quay đầu lại cầu xin cậu: "Tiểu Hác, nơi này đau quá, hôm qua bị cắn trầy da rồi, đừng trồng ở đây được không?"
Xém xíu nữa Lâm Hác đã bị bộ dáng đáng yêu của anh câu mất hồn, song khi nghe thấy Thẩm Niệm gọi cậu là Tiểu Hác liền cảm thấy không vui: "Sao anh gọi cái tên này? Đêm qua không phải anh còn khóc lóc trách của em lớn quá à, sao, anh làm mẹ em vẫn chưa thấy đủ hả?"
Lâm Hác vốn đùa anh, không ngờ Thẩm Niệm tưởng cậu thật sự tức giận nên lập tức đổi giọng: "Không phải, chồng ơi, chồng tốt, đừng giận mà."
Thẩm Niệm xoay người đối diện với Lâm Hác, nhón chân hôn lên cằm cậu, sau đó chủ động cởi áo trong rồi mặc lại tạp dề. Nửa phần trên của tạp dề rất ít vải cũng khá hẹp, hai bên cạnh tạp dề chỉ vừa vặn che khuất đầu v*. Hai đầu v* sưng đỏ dựng thẳng cọ lên lớp vải tạp dề làm anh hơi ngứa, hai vòng hồng nhạt bao quanh bên dưới núm vú không được che hết, trái phải đều lộ ra một nửa, gợi cảm lộ ra ngoài.
Lâm Hác nhìn hai đầu v* nho nhỏ vẫn còn sưng đỏ trông vô cùng tội nghiệp, không khỏi cảm thấy đau lòng, vì thế liền xoay người lấy cái túi nhỏ để trên ghế sa lon. Nửa người trên của Thẩm Niệm chỉ mặc cái tạp dề còn đang cảm thấy khó chịu thì thấy Lâm Hác lấy từ trong túi ra một thứ gì đó hai mảnh nho nhỏ màu tím bằng tơ lụa, nhìn kỹ lại mới biết đó là nội y dành cho nữ. Áo ngực là loại hình tam giác màu tím có gắn ren, quần lót là loại dây cột. Cái thứ hai mảnh mỏng như cánh ve này, nếu nói là nội y chi bằng nói rằng nó là đồ chơi tình thú. Còi báo động trong lòng Thẩm Niệm hú hét inh ỏi, anh bị Lâm Hác đè xuống.
Lâm Hác cầm nội y ướm lên người Thẩm Niệm, nghiên cứu xem phải mặc như thế nào, thuận tiện dụ dỗ Thẩm Niệm: "Vợ à, không phải núm vú của anh bị đau hả, em đã mua cái này cho anh đó. Nó là chất liệu tơ tằm, vừa mềm vừa trơn, mặc nó vào núm vú cọ trúng cũng sẽ không đau nữa."
Thẩm Niệm chưa từng mặc nội y của nữ bao giờ, nghe thấy Lâm Hác nói cũng có lý nên bán tín bán nghi để Lâm Hác giúp mình mặc cái thứ vải mỏng dính gần như chẳng che được cái gì.
Lâm Hác thực hiện âm mưu thành công, hai mắt sáng rực thưởng thức dáng vẻ lúc này của Thẩm Niệm. Áo ngực hình tam giác nhỏ xíu vốn dĩ chẳng thể che được bao nhiêu thứ, lại thêm phần ren viền ngoài trong suốt, che ở trên đầu v* càng lộ rõ màu sắc quầng thâm xung quanh, hai hạt đậu cao ngạo ngẩng đầu chống thành một cái lều nhỏ. Phía dưới thì càng dâm mỹ hơn, quần lót bằng dây buộc không có bao nhiêu vải căn bản không thể che được dương v*t đã cương cứng của Thẩm Niệm, mảnh dây mỏng manh kẹp giữa hai túi trứng, phần thân dương v*t được vải che đậy nhưng quy đầu lại đáng thương nhô ra ngoài.
Rốt cuộc Thẩm Niệm cũng phát hiện mình bị lừa nhưng lúc này anh đã không còn cơ hội chạy trốn nữa. Lâm Hác cúi đầu nhìn chằm chằm vào bộ ngực gợi cảm của Thẩm Niệm, cậu chợt giương mắt mỉm cười nhìn Thẩm Niệm.
"Mẹ ơi, bú sữa."
Cả đầu v* và áo ngực đều bị Lâm Hác ngậm vào trong miệng, đầu lưỡi linh hoạt cách một tầng vải mỏng trêu trọc viên đậu nhỏ mềm mịn như kẹo bông. Đầu ngực bên kia lại rơi vào bàn tay Lâm Hác, ngón tay rê vòng tròn bên ngoài lớp vải, phác họa hình dáng đáng yêu của quầng thâm bên dưới. Nước bọt làm ướt áo ngực, xúc cảm vải vóc cọ lên đầu v* truyền thẳng lên hệ thần kinh. Thẩm Niệm được liếm thoải mái rên rỉ, tạp dề nhăn nhúm treo trên người anh, Thẩm Niệm định kéo tạp dề sang một bên che lại đầu v* bên kia thì bị Lâm Hác giữ chặt tay.
Lâm Hác vừa liem61mut1 viên kẹo của mình vừa hàm hồ nói: "Mẹ à, lại cho Tiểu Hác uống thêm ít sữa nữa được không. Tại sao mãi không chảy sữa ra vậy, có phải là do chưa ăn no dương v*t lớn của Tiểu Hác nên không chịu chảy sữa phải không?"
Những lời thô tục của cậu khiến Thẩm Niệm xấu hổ đến phát khóc: "Không... không phải, không phải mẹ. Chồng ơi... chồng ơi, không muốn... không muốn..."
Tiếp tục bắt nạt anh thì không tốt lắm, Lâm Hác rất biết đủ mà dừng lại: "Ngoan, vợ yêu à, đừng khóc, em sai rồi. Anh thích nghe em gọi là anh trai phải không, hôm nay chồng gọi cho anh nghe có được không nào?"
Dỗ dành có hiệu quả, Thẩm Niệm không khóc nữa, anh hít mũi một cái sau đó chỉ chỉ phía dưới. Lâm Hác nhìn xuống nơi anh chỉ, nhìn thấy sau lớp tạp dề bị đẩy lên thành túp lều nhỏ, hiểu rõ bên dưới Thẩm Niệm cũng muốn.
Lâm Hác dụ dỗ Thẩm Niệm: "Anh à, anh muốn cái gì, phải nói ra."
Thẩm Niệm đỏ mặt nhấc tạp dề lên, dương v*t cương cựng dựng thẳng kéo lớp vải quần lót lệch sang một bên, trên quy đầu chảy ra dịch nhờn.
Lâm Hác ngồi xổm xuống hôn vài cái lên dương v*t Thẩm Niệm, anh không nhịn được phát ra vài tiếng rên rỉ, phía dưới cũng không tự chủ được đưa đẩy dương v*t lại gần mặt Lâm Hác.
Lâm Hác cầm lấy mảnh vải duy nhất của quần lót đẩy hẳn sang một bên, sau đó đưa tay nắm lấy dương v*t Thẩm Niệm, cúi đầu há miệng ngầm phần đầu nấm của Thẩm Niệm vào miệng. Quy đầu ở trong khoang miệng ẩm ướt thoải mái hưởng thụ khoái cảm từ đầu lưỡi trơn trượt, phần cán lại được Lâm Hác dùng tay vuốt ve lên xuống. Hô hấp Thẩm Niệm trở nên nặng nề, há miệng thở hổn hển, từ trong miệng tràn ra những tiếng ưm a rên rỉ.
Lâm Hác hiểu rõ thân thể Thẩm Niệm như lòng bàn tay, cậu cảm giác Thẩm Niệm sắp sửa lên đỉnh lập tức tăng nhanh tốc độ động tác hơn, khoang miệng ra sức hút chặt phần quy đầu cứng như đá, sau đó cậu bị Thẩm Niệm bắn đầy lên mặt.
Thẩm Niệm giơ tay đòi một cái ôm, Lâm Hác đứng dậy ôm chặt lấy anh. Thẩm Niệm động tình lẻ ra chiếc lưỡi nhỏ liếm sạch t*ng trùng mình bắn ra dính trên mặt Lâm Hác. Lâm Hác hỏi anh: "Anh à, tinh dịch của mình ăn ngon không?"
Thẩm Niệm lắc đầu, hơi ghét bỏ nói: "Ăn không ngon."
Lâm Hác cảm thấy buồn cười: "Vậy sao anh..."
"t*ng trùng của chồng là món ngon nhất."
Nếu nói điểm nào của Thẩm Niệm là chết người nhất thì Lâm Hác chắc chắn sẽ nói đến những lúc thần chí anh không còn tỉnh táo mỗi khi làm tình này. Bình thường Thẩm Niệm vừa lịch thiệp vừa dè dặt, chỉ khi nào anh được hầu hạ thoải mái rồi mới trở nên vừa dâm vừa phóng túng.
Lâm Hác thấp giọng chửi một tiếng "đệt", tiếp theo lập tức ôm lấy Thẩm Niệm đặt lên bàn, hai tay dùng sức đẩy đùi Thẩm Niệm ra, động nhỏ đã chờ đợi từ lâu lộ ra không khí. Thẩm Niệm vòng tay ôm cổ Lâm Hác ngả mình về sau để hậu huyệt có thể lộ ra rõ hơn. Lâm Hác tách hai chân anh thành hình chữ M, gác chúng lên mép bàn.
Lâm Hác dùng ngón tay nới lỏng cái miệng nhỏ đóng chặt kia, cậu có phần vội vàng nóng nảy, liền trực tiếp tháo dây buộc của quần lót, ném chiếc quần đã cởi lên người Thẩm Niệm. Thẩm Niệm sờ đến quần lót cũng không để ý là thứ gì liền nắm chặt trong tay.
Cửa động khép kín được nới rộng ra một lỗ nhỏ, kế tiếp phải dùng dương v*t để mở rộng lối đi. Trong phòng bếp không có bao cao su, Lâm Hác đẩy đầu nấm tiến vào động nhỏ, sau đó giả vờ lương thiện hỏi Thẩm Niệm: "Anh ơi, ở đây không có bao cao su, hôm nay anh để em bắn hết vào trong có được không?"
Thẩm Niệm ngoan ngoãn trả lời được, song bên dưới đã tự động vặn vẹo di chuyển, ý định dùng hậu huyệt mềm mại nuốt hết dương v*t vào trong. Lâm Hác nhéo một cái lên mông anh, nói: "Anh à, dâm quá đi mất. Hôm nay nhất định sẽ bắn đầy bụng anh."
Lâm Hác thúc hông, dương v*t thô to đâm một phát lút cán, không chờ Thẩm Niệm thích ứng đã lập tức đâm chọc một cách mãnh liệt. Thẩm Niệm nằm trên bàn bị đâm cho lắc lư, khoái cảm từ dưới hạ thân truyền lên kích thích anh khiến anh lại khóc lần nữa.
Lâm Hác sợ mình đâm mạnh quá sẽ làm đầu Thẩm Niệm va trúng tường, cậu đưa tay đặt trên đỉnh đầu anh che chở. Thẩm Niệm nằm dưới người cậu bị chịch lắc lư, trong tay còn nắm chặt chiếc quần lót kia. Điều này khiến Lâm Hác cảm thấy anh vừa đáng yêu lại vừa quyến rũ, hưng phấn tăng thêm sức lực đâm rút.
Thẩm Niệm khóc cầu xin: "A...a...hỏng mất...ô...ưm...chồng ơi, chồng ơi....chồng ơi...sắp bị đâm hỏng rồi, dừng lại...a...a.."
Lâm Hác thấy mình rất biến thái, nghe thấy tiếng cầu xin vào lúc này của Thẩm Niệm ngược lại càng khiến cậu thêm hưng phấn lạ thường, bên dưới cũng sắp buông giáp đầu hàng, cậu hỏi Thẩm Niệm: "Anh trai, em muốn bắn, bắn vào trong anh. Anh trai, anh để cho em bắn đầy trong mông anh có được không?"
Thẩm Niệm vừa rồi còn khóc lóc xin tha giờ này lại ôm chặt Lâm Hác, hậu huyệt cũng kẹp chặt sít sao, ở bên tai Lâm Hác gọi: "Bắn...cho anh, Lâm Hác, chồng yêu! Chồng ơi...a..a...bắn hết vào trong đi!"
Lâm Hác lại đâm rút thêm vài lần rồi bắn hết tinh dịch vào trong mông Thẩm Niệm. Trong dư vị của cơn cao trào, hai người ôm hôn nhau say đắm. Thẩm Niệm còn chưa tỉnh táo, cả người run lên nhè nhẹ, Lâm Hác si mê ngắm nghía gương mặt ửng đỏ sau khi lên đỉnh của Thẩm Niệm, cậu yêu thương vuốt ve anh: "Cục cưng, lần sau lại mặc đồ lót kiểu này cho em xem có được không?"
Rốt cuộc Thẩm Niệm đã lấy lại chút ý thức, anh híp mắt trả lời: "Được."
Lâm Hác cảm thấy sau này Thẩm Niệm chắc chắn sẽ không tình nguyện mặc lại loại đồ lót này, nhưng mà không sao cả, cậu lại gọi thêm mấy tiếng anh trai là được rồi, Thẩm Niệm thích nghe cậu gọi mình là anh trai nhất. Lâm Hác càng nghĩ càng hay, cậu cúi đầu trồng xuống vùng bụng phẳng lì của anh vài trái dâu đỏ mọng.
Bàn tính nhỏ trong lòng Lâm Hác gõ cạch cạch, cậu nắm lấy dây lưng tạp dề hồi tưởng lại dư vị vừa rồi, bỗng nhiên lật người nằm dưới lại, tiếng nói mơ hồ không rõ: "Anh trai, em còn muốn."
- --
- HOÀN TOÀN BỘ -
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...