Ôm Ba Ba Tí Hon Đi Gặp Cha

Đàm Minh Triết tức giận nâng quai hàm, sớm biết hạ sốt lại biến thành người tí hon, còn không bằng vẫn luôn nóng sốt, còn có thể hưởng thụ Thẩm thiếu gia ôn nhu chăm sóc.

Ai, hưởng phúc quả nhiên chỉ trong nháy mắt!

Mới ngắn ngủn một ngày, không một ngày cũng chưa tới, cậu đã bị đánh về nguyên hình.

Bất quá cũng tốt, cuối cùng cũng coi như biết chút ít phương pháp khiến cậu trở lại bình thường, cũng để cho Lục Dương thuận lợi lấy được huyết dịch thích hợp dùng để nghiên cứu.

Còn thuận lợi... Khục khục... câu được Thẩm thiếu gia..

Nghĩ như thế, Đàm Minh Triết lại nở nụ cười xán lại.

“Rượu đỏ còn nữa không? Cho em uống hai cốc!” Đàm Minh Triết yêu cầu nói.

“Cậu cho rằng chỉ cần uống mấy cốc rượu đỏ có thể khôi phục à? Đừng uống loạn.” Lục Dương đem ống nghiệm chứa đựng huyết dịch cẩn thận cất vào hòm thuốc, quay lại nhìn về phía Đàm Minh Triết, “Cậu yên tâm, tôi sẽ mau chóng nghiên cứu ra biện pháp khôi phục cho cậu.”

“Được rồi.” Đàm Minh Triết sờ mũi một cái, cậu cũng biết, việc này là do yếu tố may mắn chiếm đa số, nếu dễ dàng như vậy, còn cần Lục Dương làm cái gì? Lại nói nơi này cũng không có suối nước nóng, uống xong cũng chẳng có tác dụng.

Lục Dương thu thập xong đồ vật liền đi ra ngoài, Thẩm Đường Cửu đem quần áo nhỏ và trang bị ở trong túi lấy ra, để ở bên cạnh Đàm Minh Triết: “ Em mau thay đi.”

“Ừm.” Đàm Minh Triết tự mình thay xong quần áo, trang bị cũng treo ở trên người, dây thừng quấn ở bên hông, rất nhanh lại khôi phục thành người tí hon lưu loát nhanh nhẹn.

“Nếu như vậy, hành trình cũng đừng sửa lại, anh tiếp tục mang Tiểu Duệ đi chơi trượt tuyết đi, em nhìn hai người chơi là được.” Đàm Minh Triết nhảy lên bàn tay của Thẩm Đường Cửu, cười nói, “Anh còn có thể bớt đi một phần vé vào cửa.”

Thẩm Đường Cửu đem cậu đưa lên bờ vai của hắn: “Anh thiếu tiền mua một phần vé vào cửa sao?”

“Cũng đúng.” Đàm Minh Triết ngồi ở bả vai hắn, nhìn Tiểu Duệ còn đang ngủ, “Hi vọng con đừng quá khó chịu.”

Sau khi Thẩm Duệ tỉnh lại nhìn thấy ba ba tí hon, vô cùng bình tĩnh.


Ngoài dự liệu của hai người lớn.

“Ba ba không phát sốt là tốt rồi, bằng không ba ba sốt đến choáng váng biến thành ba ba ngốc, con vẫn là tình nguyện muốn ba ba tí hon hơn.” Thẩm Duệ cười mặc quần áo tử tế, nhảy xuống giường cầm lấy Đàm Minh Triết.

Nghe xem, thằng nhóc thúi này nói quả thực làm cho người ta dễ dàng giận dữ.

Đàm Minh Triết cảm thấy trải qua nhiều chuyện như vậy, con trai đã học được việc giữ bình tĩnh, thản nhiên trước mọi tình huống.

Đứa trẻ ngây thơ tinh nghịch lúc trước lại trở về...

Cũng tốt, dù sao cũng hơn một đứa trẻ hiền lành quá, đùa một chút cũng không quan tâm.Thẩm Đường Cửu như trước kêu thức ăn bên ngoài ăn bữa sáng.

Hắn ă tương đối nhanh, sau khi ăn xong liền đi thu dọn đồ đạc.

Thẩm Đường Cửu đem quần áo của của hắn thu về... Nhét hết vào trong túi.

Cuối cùng dọn dẹp đệm giường phòng nghỉ ngơi một chút, sau đó nhìn thấy thuốc mỡ mua tối hôm qua, dừng một chút, vẫn cứ nhét vào trong túi.

Sau này nói không chắc còn cần phải dùng.

Nói đến, lúc hắn đi tiệm thuốc mua thuốc, chủ quán còn giới thiệu cho hắn một loại dầu bôi trơn, nói cái gì dầu bôi trơn kia, thời điểm cùng người yêu ân ái sẽ không làm tổn thương đối phương...

Thẩm Đường Cửu lúc đó không có mua, bất quá hắn nghĩ lại, tranh thủ vẫn nên mua chút đồ dự bị, đề phòng trường hợp bất chợt xảy ra. Mua đồ đắt tiền một chút, có thể để cho hai người đều thoải mái.

Nghĩ tới đây, Thẩm Đường Cửu không nhịn được lấy ra điện thoại di động, tìm kiếm vấn đề hắn đang phân vân.

Hắn phải học tập cho giỏi làm sao chăm sóc người yêu, làm sao... Để người yêu thời điểm kia thoải mái mà không bị thương tổn... Nghe đâu còn có tư thế bất đồng vân vân...


Trước hắn đối với bí mật hắn là gay giữ kín như bưng, đương nhiên sẽ không hiếu kỳ đi tìm tòi, hắn hiểu được đó cũng chính là bản năng của đàn ông, mơ mơ hồ hồ, ngày hôm qua bị Đàm Minh Triết trêu chọc không tự chủ được bị cuốn theo... Hiện tại nếm trải tư vị trong đó, vẫn là phải nghiên cứu cẩn thận một chút tương đối tốt.

Sau này, hắn phải chiếm cứ quyền chủ động mới được.

“Đại ca!” Âu Dương Văn gõ cửa một cái, vào được, “Anh đang làm gì vậy? Có việc cần nói cho anh.”

Thẩm Đường Cửu mặt không đổi sắc cất điện thoại di động vào trong túi: “Chuyện gì?”

“Đi phòng hội nghị!” Âu Dương Văn dịch ra một bước, ra hiệu Thẩm Đường Cửu đi cùng hắn

Thẩm Đường Cửu quay đầu nhìn một chút Đàm Minh Triết còn đang cùng Thẩm Duệ ăn điểm tâm, đứng dậy đi ra ngoài.

“Chuyện gì?” Thẩm Đường Cửu cùng Âu Dương Văn đi đến phòng hội nghị.

Trên bàn trong phòng hội nghị để một cái máy vi tính đang hoạt động, trên màn hình hiện ra một cái video được ấn nút tạm dừng, Âu Dương Văn ngồi xuống ghế liền mở ra cái video kia: “Anh xem.”

Thẩm Đường Cửu đi qua, ngồi ở bên cạnh Âu Dương Văn, xem xét tỉ mỉ video.

Không biết là ai quay trộm, hình ảnh không quá ổn định, hơn nữa khoảng cách cũng có chút xa, trong video có một người cao lớn hơn so với người thường, đại khái là khoảng bốn năm mét, dùng từ người khổng lồ để hình dung cũng không quá đáng, đầu cạo trọc, trừng mắt lạnh lẽo,trên mặt có chút dữ tợn, hắn đang giơ một cái xe hơi đập về phía một chiếc xe chở tiền, bên cạnh nhân viên đã trúng đạn ngã xuống đất...

Xuất hiện ở phía sau là tin tức đưa tin của đài truyền hình, tựa hồ chỉ là vụ án cướp bóc phổ thông.

Nhưng Thẩm Đường Cửu là ai? Hắn rất nhanh nhìn ra điểm mấu chốt.Người kia trưởng thành cao to uy mãnh như vậy, mặc dù hiện tại dân chúng trưởng thành cao to phổ biến, nhưng người này cũng không phải người cao to bình thường.

Hơn nữa đây là video Âu Dương Văn để cho hắn nhìn, khẳng định không đơn giản như vậy.


Thẩm Đường Cửu nhìn thấy phụ đề cùng giới thiệu đều là tiếng Anh, hắn nhìn một chút địa điểm phát sinh sự kiện, không khỏi nhíu mày -- việc này phát sinh ở... nước A?

Thẩm Đường Cửu ấn tạm dừng, quay đầu nhìn Âu Dương Văn: “Cậu muốn nói cái gì?”

“Anh có chú ý đến hay không...” Âu Dương Văn đem đường tiến độ kéo trở về điểm cần xem, sau đó chỉ ngón tay vào màn hình để Thẩm Đường Cửu nhìn kỹ dưới bánh xe chở tiền, “Nơi này...”

Thẩm Đường Cửu ánh mắt ngưng lại, nhìn thấy dưới bánh xe chở tiền, dĩ nhiên quỷ dị đưa ra một cái tay, cái tay kia đang cầm một khẩu súng, ngón tay dài nhỏ, khớp xương gầy guộc, cánh tay cũng rất nhỏ, thế nhưng người này không phải trốn ở dưới bánh xe.

Dù sao nếu như muốn dừng xe chở tiền, ở dưới bánh xe dễ dàng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng sau khi dừng xe còn có thể bắn nhân viên ngân hàng khiến người chết tại chỗ, nói rõ vị trí của gã càng thêm bí ẩn.

Như vậy chỉ có thể ở dưới gầm xe bên kia đối diện bánh xe chở tiền.

Cánh tay kia và chiếc xe chở tiền độ có độ dài gần bằng nhau...

Còn có người khổng lồ cao năm mét...

Thẩm Đường Cửu trong đầu suy nghĩ, hắn bỗng dưng quay đầu nhìn về phía Âu Dương Văn: “Cậu là nói... Bọn họ giống như Đàm Minh Triết? Chỉ bất quá bọn họ không phải nhỏ đi, mà là lớn lên hoặc là dài ra, nói chung là sinh ra biến dị?”

Âu Dương Văn gật gật đầu: “Không sai.” Y đem tư liệu bên cạnh máy vi tính lấy tới đưa cho Thẩm Đường Cửu xem, “Còn có chính là... Hợp đồng bảo hiểm chúng ta nhận được cũng tăng nhiều, những thứ này đều là nhóm chính khách các quốc gia chi số tiền lớn mời mọc vệ sĩ bảo vệ, nghe đâu có chút quan chức tựa hồ bị người không rõ lai lịch đe dọa tập kích...”

Thẩm Đường Cửu cầm lên nhanh chóng xem lướt qua.

Quả nhiên, ngoại trừ nước B, mấy quốc gia khác tựa hồ cũng gặp phải đe dọa tập kích.

... Tổ chức khủng bố?

Khả năng có quan hệ với tổ chức Đàm Minh Triết đề cập trước đây?

Thẩm Đường Cửu đem tư liệu đưa cho Âu Dương Văn: “Nói cho các anh em làm nhiệm vụ, mọi việc đều phải cẩn thận. Mặt khác... Tiền ủy thác tuy nhiều, nhưng nếu các anh em chưa đạt được trình độ bảo vệ chính khách, không được để cho bọn họ tiếp nhận vụ.”

Âu Dương Văn nhận lấy tư liệu văn kiện, gật đầu: “Em rõ ràng. Em nói với anh cũng chính là nghĩ tới tình huống vị kia nhà anh mà thôi... Xem anh có ý kiến, hoặc là hành động gì hay không.”

Thẩm Đường Cửu nghe đến y nói vị kia nhà mình, nói đến thuận miệng như vậy, có một chút lúng túng. Bất quá vừa nghĩ nghĩ, hắn cùng Âu Dương Văn quen biết đã mấy năm, quan hệ của hai người vô cùng thân thiết, y nhất định đã nhìn ra quan hệ của hắn và Đàm Minh Triết, hơn nữa cũng nghe Lục Dương nói. Nếu y không ngại tính hướng của hắn, cũng không coi hắn như người ngoài, như vậy hắn cũng không cần che lấp, thoải mái hào phóng thừa nhận.


“Cảm ơn.” Thẩm Đường Cửu đập bả vai y một chút, “Cậu cùng Lục Dương thế nào?”

“Cậu ta rất tốt, quy củ yên lặng, ngoại trừ lúc nghiên cứu có chút điên cuồng, cái khác một điểm không cần tới em bận tâm.” Âu Dương Văn nhắc tới Lục Dương cười nói, “Mọt sách cũng là có chỗ tốt. Ai, trước cậu ta không phải nói đã từng ở tổ chức gì sao?Anh nói cậu ta với tổ chức của vị kia nhà anh có phải là một không? Muốn điều tra một chút không?”

“Điều tra là tất nhiên, nhưng không phải hiện tại.” Thẩm Đường Cửu châm chước nói, “Chúng ta trước tiên bảo đảm an toàn của bọn họ đã rồi lại nói. Hơn nữa điều tra cũng phải cẩn thận một chút, không thể bị đối phương phát hiện.”

“Em hiểu.” Âu Dương Văn vô cùng tán thành cái nhìn của hắn, “Em sẽ an bài thoả đáng. Anh yên tâm đi, sở tình báo và sở hắc ám cũng đã sẵn sàng rồi.”

Tập đoàn vệ sĩ Thẩm gia được chia làm vệ sĩ cao cấp và vệ sĩ phổ thông, ngoài ra còn có sở tình báo và sở hắc ám.

Vệ sĩ cao cấp tên như ý nghĩa, là loại bảo vệ đặc thù, cũng là bảo vệ cao cấp nhất. Bình thường đều là bảo vệ chính khách, công chúa, vương tử các quốc gia, hành động và đầu óc đều rất tốt.

Vệ sĩ phổ thông là loại bảo vệ minh tinh, hoặc giới kinh doanh, thân thủ cùng đầu óc cũng xem là tốt, nhưng so với vệ sĩ cao cấp hơi kém một chút.

Sở tình báo là nơi phụ nữ chiếm đa số, loại này cần dung mạo xinh đẹp biết lời nói khách sáo, thân thủ cũng phải thật khéo léo, chủ yếu phụ trách thu thập các loại tình báo, thuận tiện bọn họ có thể tìm hiểu cố chủ này đó, xem có nên tiếp nhận ủy thác hay không, độ nguy hiểm của ủy thác có cao không, thù lao cần phải thu nhiều hay ít...

Đương nhiên, sở tình báo cũng có một chút thành viên dùng thân phận trinh thám và paparazi làm yểm trợ, trợ giúp dân chúng giải quyết một ít tình báo tương đối đơn giản...

Về phần sở hắc ám, đây là sau khi Thẩm Đường Cửu tiếp nhận tập đoàn, chú trọng bồi dưỡng.

Người nơi này lai lịch bất đồng với những người khác, phần nhiều là cô nhi và đoàn người ăn xin lưu lạc, bọn họ so với những người khác không giống nhau.

Những người này sẽ tiếp thu một ít ủy thác đen tối, chỉ cần không trở ngại an toàn của dân chúng, giúp đỡ nhân vật lớn xử lý kẻ thù vân vân, cũng không phải không được.

“Gần đây huấn luyện người mới thế nào?” Thẩm Đường Cửu tuy rằng muốn lui về hậu trường, nhưng tình cờ vẫn muốn hỏi qua một chút.

Âu Dương Văn đóng lại máy vi tính, dọn dẹp tư liệu, nhìn Thẩm Đường Cửu nhướng mày: “Anh có muốn đi xem không?”

Hết chương 42.

Edit có lời muốn nói: Nói mới nhớ, tổ chức, biến nhỏ này đó, sao giống trình thám Conan


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui