Oh My Lady - Allhar

Harry đóng cửa phòng lại rồi bước vào trong, cậu cởi áo chùng vắt lên giá treo sau đó đi đến trước mặt Voldemort khoanh tay lại ý muốn hỏi sao hắn lại ở đây vào giờ này.

'' Bộp '' '' Cậu vui chứ Harry bé nhỏ? '' Hắn đóng quyển sách trên tay lại rồi ngẩn đầu lên nhìn cậu.

'' Đương nhiên là vui chứ sao không '' Harry nhướng chân mày lên nói, cậu rất tự nhiên xoay người đặt mông ngồi cạnh hắn.

'' Thế ngươi không tiếc thuộc hạ của mình sao, hắn là một tên trung thành đấy '' Harry cười khẩy nhìn sườn mặt nhợt nhạt của tên này.

'' Trung thành sao...không đáng, hắn quá ngu ngốc '' Voldemort vuốt ve gáy của bìa sách, ngón tay hắn cũng trắng bệch như da của hắn vậy, nhưng lại không phải xấu mà mang một mỹ cảm xinh đẹp yếu ớt.

Harry không nói gì, cậu mặt kệ Voldemort có ở đây mà ngã lưng xuống chiếc giường mềm mại thân yêu. Thấy hành động của Harry, hắn nhìn vào gương mặt mơ màng buồn ngủ của cậu.

'' Ngươi có vẻ tin tưởng ta quá nhỉ Harry, không sợ ta làm gì sao? '' Voldemort vươn tay ra sờ vào phần má trắng nõn của cậu.

'' Không... '' Harry mặt kệ hắn sờ, cậu mơ màng nói rồi nhắm mắt lại ngủ mất tiêu, toàn bộ quá trình chưa tới 10 giây.

Voldemort nghe thấy tiếng thở đều thì hơi chửng động tác trên tay lại, hắn thở dài một hơi rồi bẹo má cậu nhẹ nhàng.

'' Ngốc muốn chết ''

.
.
Harry sau khi nạp đủ năng lượng vào người thì cũng dần tỉnh lại, cậu ngồi dậy thì nhận ra trên người đã được đắp chăn kỹ càng, nghĩ tới người duy nhất ở trong phòng cùng cậu cả buổi là Voldemort làm hành động này thì cậu rùng mình.

'' Chắc lạnh quá nên mình tự động đắp thôi '' Harry lẩm bẩm rời khỏi giường.

Harry sau khi tắm rửa, vệ sinh cá nhân xong liền thay đồ đi ra ngoài. Hôm nay cậu mặc một chiếc áo len trễ vai màu vàng nhạt , chiếc áo lệch hẳn một bên làm lộ ra bờ vai trắng hồng cùng áo dây của Harry, ở dưới cậu mặc thêm một chiếc quần đen rộng rãi trông rất thoải mái.

'' Cốc cốc " " Harry ơi, em ngủ dậy chưa vậy, mặt trời đã mọc tới mông rồi đấy " lúc này ở ngoài cửa vang lên giọng nói của George và Fred, Harry nghe thấy liền đi ra mở cửa.

" Chào buổi sáng, em dậy rồi đây " Harry đứng trước cửa cười với hai anh em nhà Weasley.

" Oh Harry! Hôm nay nhìn em trông đáng yêu ghê " Cả hai anh em đồng loạt thốt lên rồi xoa đầu cậu.

" Đáng yêu ạ? " Harry nghe vậy thì nghi vấn, cậu thì đáng yêu chỗ nào, không phải là nên dùng từ đẹp trai mới đúng sao?

Bỏ qua vấn đề này, cả hai anh em sau khi vuốt tóc cậu xong thì liền kéo cậu đi đại sảnh đường. Vốn theo thường lệ thì ngày nghỉ sẽ ít người dậy ăn sáng, nhưng không hiểu sao hôm nay mọi người lại có mặt rất đông đủ, trên tay của mấy đứa nhóc là tờ nhật báo tiên tri đang viết về phiên tòa tối qua.

Harry vừa bước vào liền thu hút được sự chú ý của mọi người, vốn bao giờ chả vậy nên bây giờ cậu cũng quen rồi vì thế rất tự nhiên mà đi về phía chỗ của mình.

" Harry bồ đỉnh thật sự, sao bồ có thể không run chút nào khi đứng trước bọn họ vậy? " Harry vừa ngồi xuống liền bị Hermonie và Ron nhào tới hỏi.

" Thậm chí bồ còn dám đòi bồi thường luôn, thiệt ra tớ nghe cha tớ nói ấy... " Ron cúi đầu xuống thì thầm với cả hai '' Mấy việc tiền nong này bên bộ pháp thuật keo lắm luôn, ai mà lấy được tiền là rất đỉnh đấy ''

'' Việc này thì bình thường thôi, dù sao cũng là bọn họ nợ chú Sirius mà '' Harry nói rồi lấy đồ ăn trên bàn cho vào dĩa của mình, sáng nay có món soup bí đỏ, sườn cừu nướng , salad gà trộn cùng rất nhiều món khác.

Cậu vừa ăn vừa nói chuyện với mọi người, vốn mọi chuyện diễn ra rất bình thường và suôn sẽ nhưng đến lúc bữa ăn gần kết thúc thì một đàn cú lại bay vào, hướng đến của chúng nhắm vào Harry .

Nhìn thấy bọn chúng, Harry lập tức kéo hai người bạn rời khỏi chỗ ngồi nhìn đám cú đang thả cả đóng thư quà xuống nơi mình vừa ngồi, thư rất nhiều cơ hồ chất thành một tòa núi nhỏ khiến cho người ta líu cả lưỡi.

'' .... '' Mọi người trong đại sảnh đường.

Sao mà quen thế không biết!


Sau khi bọn cú bay đi hết thì Harry liền tiến tới cầm đại một bức thư lên, một bức thư hết sức bình thường.

" Gửi Harry, chúng tôi đại diện cho nhà Siren gửi lời hỏi thăm tới cậu....." Cậu mở thư ra đọc mà nheo nheo mắt lại, liên tiếp mấy bức thư đều từ các gia tộc lớn nhỏ khác nhau gửi lời chào hỏi đến cậu.

" Gì đấy gì đấy, sao Harry nhận được nhiều thư vậy? " mấy bọn nhỏ Gryffindor quay quanh cậu xem xét.

" Chà chà, xem ra Harry có nhiều ' cha mẹ ' chồng quá nhỉ, gì ta hình như em ấy sắp phải gả đi rồi " George và Fred cười nham nhở nhìn mấy nội dung bức thư.

Harry nghe hai anh em nhà Weasley nói thì cũng cảm thấy nghi ngờ về tính xác thật của chuyện này, sống gần 13 à không hơn cả 13 năm trên đời thì lần đầu cậu gặp phải chuyện này. Từ đó đến giờ người khác luôn nhìn cậu bằng ánh mắt ngưỡng mộ, nghi hoặc, sợ sệt hoặc là...căm thù, đã có bao giờ mà cậu nhận được những thứ gọi là cành oliu như thế này đâu, có lẽ đã có gì đó thay đổi mà cậu không thể biết.

Trong lúc nhóm Gryffindor rì rầm vì đống thư mà Harry nhận được thì có một bóng dáng cao lớn màu đen dần tiếp cận, hai anh em sinh đôi nhà Weasley đang câu vai Harry thì chợt thấy lạnh sóng lưng, cả hai không cùng hẹn mà quay qua nhìn nhau sau đó quay đầu lại.

" Giáo sư Snape!!!! " Cả đám thốt lên một cách giật mình.

Ông nội này từ đâu bay ra vậy, chẳng phải ngày cuối tuần thì chả luôn ở trong phòng của mình sao, mắc gì hôm nay lại xuất hiện ở đại sảnh đường vậy!!??.

Snape nhứt đầu vì tiếng kêu của mấy con mèo loi nhoi này, gã nhíu chặt lông mày nhìn anh em Weasley sau đó chuyển đôi mắt nhìn xuống bàn tay hai đứa này đang đặt lên đầu vai Harry.

" Trò Potter, trò nên ý thức được tình hình hiện tại của mình mà bớt dễ dàng âu yếm những con chó ngu ngốc màu cam lại " Snape buôn ra những lời nhắc nhở, ngay lập tức anh em George và Fred rụt tay lại nhìn sang hướng khác.

" Dạ? " Harry không hiểu vì sao Snape đột nhiên xuất hiện nói một câu khó hiểu như vậy.

" Ngu ngốc, đi theo ta! Hiệu trưởng cần gặp trò " Gã nói rồi xoay người tính bước đi.


Harry nghe vậy liền nhanh chóng bỏ bức thư xuống rồi bước theo Snape, cậu nhìn sang gương mặt của Snape rồi vẫn nhịn không được mà hỏi.

" Giáo sư ơi, ở thế giới phù thuỷ có những chú cún màu cam thiệt hả? "

" ... " Snape không trả lời mà lườm qua cậu rồi đi nhanh, Harry thấy gã liếc mình liền cảm thấy vô tội, cậu chỉ thắc mắc thôi mà.

Nhìn thấy hai người rời đi thì bọn nhỏ Gryffindor cũng giải tán, để lại hai ' con cún ' màu cam nhìn mặt nhau.

" Ủa nhìn anh/em giống chó lắm hả? "
.
.
.
.
.
.
.
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui