Chương 3: Dạy kèm 2
Vừa bước vào phòng, Hắc Huyền Tú đưa mắt nhìn xung quanh, lắc đầu:
“Tiếu Ngọc nhi, phòng của em thực loạn.”
Hắn kết luận.
Thật e lệ, ngượng ngùng, làm cô ở trên giường ngồi đứng không yên, xèo xèo ngô ngô thu thập áo lót nhét dưới gối, tìm lấy cớ:“Vừa tắm xong…… Vẫn chưa kịp thu dọn……”
Trên thực tế là vì cô chưa từng nghĩ tới sẽ có ca ca bước vào.
“Được rồi, anh không cười em đâu . Đến đây đi, chỗ nào không hiểu, anh sẽ bắt đầu dạy em.”
“Nga……”
Hắn đi về hướng bàn học ngồi xuống, mở bài tập của nàng ra.
Cô e lệ bước lại gần, đầu cứ cúi gằm, làm lộ ra cái cổ trắng noãn nà, khuôn mặt hồng nhuận, Huyền Tú thấy thế bật cười đưa tay vuốt vuốt tóc cô, bắt đầu dạy học. Theo bản năng, Huyền Ngọc né ra sự thân thiện này, bất chợt đối diện người trước mặt, cô phát hiện, hắn rất xinh đẹp, mũi cao thẳng vầng trán thông minh, đôi mắt phượng hẹp dài đầy tà mị, ấm áp. Khác hẳn với Thất ca,vẫn cùng một gương mặt nhưng Thất ca lạnh lung làm cho ai cũng không dám đến gần.
Thấy cô nhìn mình chằm chằm, Huyền Tú nghiêng người qua hỏi” Sao thế?”
Le lưỡi liếm đôi môi đỏ hồng, cô lắc đầu, cười: “Không có gì.”
Thấy vẻ mặt cô buồn rầu,“Là không hài lòng diện mạo của ca ca sao?”
“Không.”
Bị hỏi thế, nhất thời cứng ngắc ngượng ngũng, gục đầu xuống.
Hắn híp mắt lại, khi cô cúi đầu sẽ lộ ra cái gáy trắng nõn làm người ta muốn cắn kia.
Bộ dạng của cô chỉ có thể nói thanh tú, cá tính bình thường, đầu óc cũng không thông minh cho lắm.
Gia gia không có việc gì muốn mắng vài câu.
Sau đó chính là nha đầu kia thích cúi đầu, vừa cúi đầu liền lộ ra cổ của cô.
Cô làn da rất tốt, trắng mịn non mềm, làm cho cổ kia đẹp có vẻ phá lệ.
Đó cũng là nguyên nhân mà hắn chú ý đến cô đi.
“Nói cho bát ca, em không hiểu chỗ nào.”
Hắn cũng không hỏi tiếp, quay lại quyển sách giáo khoa.
Cô thở hắt ra, thu tâm, nhanh chóng đem lực chú ý đặt ở bài học.
“Nơi này……”
Cô chỉ vào một cái công thức trên sách giáo khoa .
***
Chỉ mãi một hồi lâu, hắn mới phát hiện, cô thực sự học cũng rất khá, chỉ là không ai kèm cặp thêm, hắn đưa tay vuốt nhẹ tóc cô giống sờ con chó nhỏ,“Không có việc gì, may mắn bát ca của em cái gì đều không có, chỉ có thời gian là nhiều nhất.”
Ngụ ý, là có thời gian để dạy nàng.
Cô nghe xong, trong lòng hiện lên một tia ấm áp.
“Ca ca…… Cám ơn……”
Không nghĩ tới bát ca lại tốt như vậy, sớm biết như thế trước kia nên thân cận.
Từ hôm đó, bát ca mỗi ngày đều đến dạy cô làm bài tập, tự nhiên cũng liền thân cận .
Cách ngày thi vào trường cao đẳng rất gần, cô mỗi ngày đều phải ở trường học đến tối, mệt phờ người.
Thời gian ngủ cũng ít, bên dưới đôi mắt là hai quầng đen .
Hắc Huyền Tú thấy đau lòng .
“Tiếu Ngọc nhi, nếu em cứ tiếp tục như thế này, là không có cách nào khác thuận lợi để vượt qua ……”
Học mà không có bài bản, cứ cắm đầu học như điên như thế này, thì cũng không thể tốt hơn, chỉ tổn hại cho sức khỏe mà thôi.
Hắc Huyền Ngọc vừa nghe, hốc mắt đỏ ửng.
“Vậy làm sao bây giờ?!”
Ngay cả học bổ túc cũng vô dụng sao?
“Chỉ có một biện pháp.”
Hắc Huyền Tú ra vẻ cười thần bí.
“Biện pháp gì?”
Cô ngoan ngoãn truy vấn.
“Em ngoan ngoãn nghe anh dạy, bỏ hết cách học trước kia, thả lỏng tâm tư, Bát ca sẽ dạy em.”
Đây là cách học gì thế?
Nhưng tuyệt đối dùng được!
***
Sau đó Hắc Huyền Tú nhẹ nhéo mũi của cô, sau đó bắt đầu dạy, vừa dạy vừa đùa giỡn làm tâm tư cô cũng thả lỏng không ít.
Rạng sáng mười hai giờ, Hắc Huyền Ngọc mệt mỏi ghé vào trên bàn học đang ngủ.
Đặt ở dưới thân cô là một đống bài thi bị bắt hứng lấy nước miếng cô chảy ra.
Từ trong phòng tắm vừa tắm rửa xong, người thiếu niên vừa bước ra, nhìn thấy đó là bộ dáng này.
Lắc đầu than nhẹ, thân dưới chỉ vây quanh một cái khăn tắm, khiến thân thể tinh tráng khôi ngô hiển hiện ra thật sự đầy đủ.
Sắc da thịt sạch sẽ, mịn màng.
Nam tính tỉ lệ hoàn mỹ làm người ta hâm mộ.
Nhẹ nhàng tiêu sái đi qua, cúi người nhìn xuống gương mặt cô gái, dưới ánh sang ngọn đèn bàn, gương mặt nàng hồng hào, đỏ ửng.
Tầm mắt khẽ dời, xem đến nước miếng từ miệng cô bất giác chảy ra.
Vươn một ngón tay thon dài gợi lên, đưa đến trước mắt quan sát nửa ngày, phóng tới bên môi, vươn đầu lưỡi nhất liếm, hương vị thật không sai.
Hắn vừa lòng gợi lên mỉm cười, đem cô từ trên ghế ôm đến trên giường.
Tắt đèn, làm cho toàn bộ gian phòng trở nên mờ ảo.
Dù sao cũng là phòng ở kiểu cũ, tính ẩn mật an toàn không thế nào cao.
Cho nên phải cẩn thận một chút.
Đem cô gái phóng tới trên giường sau, hắn đem chính mình thân mình đè ép đi lên.
Trần trụi nửa người trên, cùng xiêm y cô đơn bạc gắt gao dán sát vào nhau.
Hắn có thể cảm nhận được thân mình non nớt vừa mới phát dục của cô gái, mùi thơm của cơ thể thản nhiên, cực mê người.
Bàn tay xinh đẹp dời về phía cái cổ duyên dáng của cô gái xuống chút nữa, liến từ chiếc áo ngủ rộng tham tiến vào bên trong, nhẹ xoa lấy đầu nhũ hoa vẫn chưa phát dục đầy đủ,
Bất quá, hắn cảm thấy này tư thế không quá thoải mái, cho nên đưa tay rút đi ra.
Chuyển sang tấn công từ eo nhỏ của cô dần lên. Một giọng nói bất chợt vang lên:“Thế nào?”
Hắn nhẹ cười, nói:“Còn không được, quá non, cắn không được đâu.”
Hắn nghe xong, khẽ nhíu mày:“Là quá nhỏ sao?”
“Vâng.”
Huynh đệ hai người không sợ nói bị nghe lén, dù sao bọn họ nói chuyện với nhau cũng chỉ có đối phương mới có thể nghe hiểu được.
“Vậy sau này nên hảo chiếu cố, nếu là qua thời gian hoàng kim, như vậy càng khó cắn ……”
“Được rồi, chờ thi vào trường cao đẳng chấm dứt về sau đi.”
“Cón bây giờ?”
“Anh mơ ước cũng lâu rồi, đến đây đi.”
Người thanh niên kia dưới ánh sang mờ ảo cuta ngọn đèn ngủ chiếu lên gương mặt lạnh như băng, hai tay cũng tham lam tấn công phần eo nhỏ của nàng.
Vòng eo nhỏ nhắn không mấy lượng thịt xúc cảm là mềm như bông.
Hắn sờ vào bên trong áo của cô, theo bằng phẳng bụng hướng lên trên sờ soạng.
Rất nhanh hiện lên bộ ngực nho nhỏ mềm mại.
Cô không có mặc Bra, chỉ mặc ái áo lót nho nhỏ.
Lớp áo lót mềm mại, hắn xuyên thấu qua một tầng vải dệt có thể sờ được bộ ngực của cô.
Quá nhỏ, ve vuốt thực tại không xúc cảm.
Hắn hơi hơi nhíu mi, sờ lân xuống thấp hơn.
Một đám lông tơ vừa mới nhú làm hắn mê say, vén váy, cúi đầu khẽ hôn nhẹ lên lớp long tơ mềm mại đó, lưỡi nhẹ lướt qua, tấn công xuống bên dưới. Trong cơn mơ, Huyền Ngọc ưỡn cao người, như mê như say, khẽ rên nhẹ một tiếng, làm hắn mỉm cười khẽ, đưa lưỡi xuống sâu hơn.
Người thiếu niên bên trên cũng không chịu kém, đang đưa lưỡi vuốt ve đầu vú non mịn kia, khẽ mút nhẹ, Huyền Ngọc co người giật giật, nấc lên một tiếng.
Hai anh em sinh đôi đưa mắt nhìn nhau
Đứng dậy, chộp tới chăn đắp cho cô.
Hắn bắt đầu đổi quần áo chính mình.
Ở trong phòng hắc ám, ai cũng nhìn không thấy bên dưới lớp khăn hắn cũng không có mặc gì, nam căn lúc này đã động tình thẳng đứng.
Thay đổi quần áo xong, bước ra ngoài, ngoài cửa có nam nhân có cùng gương mặt với hắn đang đứng đó.
Phòng trong, cô gái còn đang ngủ say, ngủ cực mê say, lại không biết chính mình sớm bị hai đầu lang đói theo dõi……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...