Oan Gia Ta Yêu Nàng

như Tịnh Yên tưởng tượng. Khác hẳn với nhìn từ bên ngoài, có thể nói, bên ngoài ngôi nhà này tất cả những khung cảnh kia là dùng để gạt người.
Đến trước một căn phòng có cánh cửa giống phong cách cổ điển của Châu Âu đang rất thịnh hành trên trần gian, Tịnh Yên hết sức bất ngờ, không ngờ Diêm Lão gia lại sử dụng loại cửa này. Tịnh Yên nói khẽ với Chấn Phong “ Chàng thật biết cách gạt người!”
- Là do nàng tự nghĩ thôi! Vả lại hôm nay họ thích phong cách như vậy! Ngày mai nàng đến chưa chắc còn thấy được.
- Truyện ở trần gian quả là không đáng tin!
- Ấu trĩ như nàng mới bị gat!

- Chấn Phong! Có thật là sau khi diện kiến Diêm lão gia tôi còn giữ được cái mạng nhỏ này không?
- Ta nghĩ... còn tùy thuộc vào thể hiện ở bản thân nàng
Cửa nhẹ mở, có năm kệ sách lớn đặt ở góc, nhưng nhìn không hề chướng mắt, trái lại còn rất thanh lịch. Phía giữa là một thác nước nhỏ, góp thêm mấy nhánh trúc xanh. Tường sơn trắng như bầu trời. Mang đến cảm giác hài hòa với thiên nhiên vô cùng mãnh liệt, tựa như lạc vào chốn tiên nhân, rất thanh thản, thoải mái.
Cạnh bên thác nước nhỏ và khóm trúc là hai chiếc ghế trạm trỗ bằng gỗ, rất tinh xảo, hiếm thấy, mang nét đẹp ngàn năm có một. Trên ghế là một người đàn ông vô cùng nổi bật, cứ nhìn bằng mắt thì quả là không thể đoán được tuổi. Gương mặt thoáng nét từng trải bao gió sương, cay đắng, từng trải qua mọi chuyện trên nhân gian. Nhưng lại không hề có vẻ mất đi vẻ phong lưu đa tình, anh tuấn rạng ngời. Trên người khoác áo lam kiểu cổ, dây đai màu đen tạo nên điểm nhấn vô cùng đặc biệt. Rõ ràng là vô cùng đơn điệu, nhưng lại tôn lên vẻ nghiêm nghị, rất có khí chất, làm Tịnh Yên vô thức lùi lại mấy bước chân.

Ngồi bên cạnh là một người phụ nữ khoác áo choàng hồng phấn thêu phượng, dây đai trắng càng làm nổi bật chiếc áo thon thả. Cả người toát lên vẻ thiện lương, ôn nhu hiền hòa khiến người nhìn cảm thấy vô cùng dễ chịu và bình yên. Qủa đúng là một siêu cấp mĩ nhân, một thục nữ chính hiệu.
Chấn Phong, Diêm Chấn Phong gia đình anh quả thật là yêu nghiệt, thật biết cách mê hoặc lòng người.
“ Ta có thể đọc được suy nghĩ của Tịnh Yên nàng đấy! Cái gì gọi là yêu nghiệt chứ? Nàng bớt háo sắc đi co được không? Vậy mà bảo là sợ” Chấn Phong cúi xuống thì thầm vào tai Tịnh Yên, cử chỉ hết sức ám muội khiến người khác dễ hiểu lầm vô cùng.
- Chấn Phong... Biến thái!
- Lúc ta muốn đọc thì sẽ đọc thôi! Nàng quá khen rồi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui