Oan Gia Ta Yêu Nàng

- Diêm đại ca! Không phải anh muốn gạt người đấy chứ? Mỗi lần tôi nghe mĩ từ “để lần sau, đưa sau...” thì ý nghĩa là mãi mãi lãng quên món đồ ấy đi.
- Cô nghĩ tôi là như vậy à? Chuyện này tôi mới nghe lần đầu! Nhưng cô nói sao thì là vậy, theo ý cô. Lãng quên hương liệu xem ra cũng rất thú vị. Cô là người trần thì nên theo cách của người trần, đừng cố gắng quá!
- Aaaa! Là Tịnh Yên tôi nhìn mà không thấy thái sơn, là tại hạ có mắt như mù. Diêm đại ca, ngài là người giữ chữ tín nhất, là hảo hán bao dung, đừng chấp tiểu nhân có được không?
- Xem ra Tịnh Yên cô cũng biết điều!
- Ha..ha.. vậy có phải tôi sẽ có hương liệu không?

- Sẽ đưa! Sẽ đưa!
- Diêm đại ca! Xin hỏi “sẽ” là khi nào?
- Trong mộng.
Tịnh Yên đan chặt hai tay vào nhau, dùng công lực, ầm ĩ “ A aa, không thể nào như vậy! Gạt người, gạt người! Cái gì là nam tử, cái gì là hán chứ???”
- Tịnh Yên, những lời đó là thật lòng sao?

- Thật thật cái gì giả giả. Đều là thật! Tịnh Yên tôi khí vận không tốt, bị anh gạt hết lan62n ày đến lần khác. Tức chết mất!
Diêm thiếu gia cười như không cười, lấy lọ hương liệu trong tay áo ra, vuốt vuốt nắp lọ, mùi hương lan tỏa, dịu ngọt không nhẹ cũng không nồng, đến ong bướm cũng phải đắm chìm. Nhất thời Tịnh Yên bị mùi hương làm mê hoặc, mắt dán chặt vào chiếc lọ nhỏ trên tay Chấn Phong “Vốn dĩ thiếu gia ta định tặng nàng một lọ. Nhưng xem ra, cái lọ hương liệu này với nàng quả là thiếu duyên thiếu phận.”
Lập tức họ Tiêu tỉnh táo, thoát ra khỏi mùi hương mê hoặc, sắc mặt không thể diễn tả bằng lời. Lẽ nào món ngon dâng lên trước mắt, rõ ràng đã sắp được thưởng thức lại bị giật đi mất, dáng vẻ đau khổ vô cùng. Chấn Phong là lần đầu tiên thấy biểu cảm này của Tịnh Yên, không hiểu sao bản thân lại có chút vui vẻ, chọc nha đầu ngốc này quả là rất thú vị, rất thoải mái. Càng nghĩ đến càng buồn vui vẻ, Chấn Phong bật cười đến mắt nhắm lại, khiến từng nét xuân trên khuôn mặt càng ma mị, cuốn hút hồng trần nhân thế. Vừa mở mắt ra, lại thấy ngay Tịnh Yên lem nhem đứng ngay trước mặt, cười rất khó hiểu.
- Tịnh Yên, cô nghĩ ra trò mới đồi phó với tôi sao?
- Diêm đại ca! Anh có thể đọc được suy nghĩ của tôi mà, anh nói xem?
Mặt gần sát mặt, khoảng cách không quá xa “Tịnh Yên! Tôi cảnh cáo cô! Nếu cô dám tôi sẽ..”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui