Oan Gia Ta Yêu Nàng
Diêm lão phu nhân mặt có chút bối rối, nhưng trong phút chốc đã lấy lại được thần trí “Khi nào chúng ta lên đường vậy lão gia?”
- Sáng mai lập tức đi! Nếu nhanh thì trong một ngày đường sẽ tới, kịp mừng thọ cha mà, nàng đừng lo.
Diêm lão phu nhân sắc mặt lại lập tức bối rối, thoáng hoảng loạn. Xem ra, viên đơn ấy trong tối nay phải giao ra rồi “Tiểu tử ngoan, con yên tâm mẹ nhất định bảo vệ con”
- Nàng đang nghĩ gì vậy?
- Không có gì, không có gì? Chỉ là... Có chút lo lắng cho Tiểu Tịnh thôi!
- Nàng đừng lo lắng quá! Chẳng phải Tiểu Tịnh nó đã có Chấn Phong sao?
- Nhưng là lần đầu Chấn Phong nó chăm sóc ột cô nương, thiếp không nỡ để nó một mình! Tấm lòng người làm mẹ mà, lão gia hiểu chứ?
- Vậy để ta sai thêm yêu tinh sang giúp nó là được, nàng không cần lo lắng như vậy! Không tốt cho sức khỏe đâu!
- À a việc đó thì không cần, lão gia xem Chấn Phong nó còn thiếu người sao? Nhiều Yêu tinh quá đi đi lại lại, lại tổn hại đến nguyên thần của tiểu Tịnh.
- Chẳng phải nàng nói Chấn Phong nó cũng không thiếu người sao? Vậy nàng yên tâm nghỉ ngơi mai còn phải lên đường sớm.
- Lão gia nói phải! Để thiếp thay y phục cho người, nghỉ ngơi mai còn khởi hành cho kịp.
- Được! Được! Phu nhân quả là nàng tốt với ta nhất!
***
Khí chất cao quý, thân bộ mạnh mẽ, nhanh nhẹn tựa cơn gió kiêu ngạo sẵn sàng quét mọi chướng ngại. Chấn Phong khí phách đại công tử, cao quý tiến thẳng về phía cánh cửa trắng. Cánh cửa khép hờ tích tắc bị năng lực của Chấn Phong bật tung, đôi mày khẽ chau, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi, biến hóa khôn lường.
- Tiêu Quách Tịnh Yên! Một canh giờ gần trôi qua, cô vẫn bất động có phải không? Muốn chọc cho tôi nổi giận có phải không?
- .....
- Thần kinh của cô nhất định không bình thường! Không bình thường!
-....
- Rốt cuộc thì tôi đắc tôi gì với cô vậy? Cô nương à! Có thể nói rõ có được không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...