Oan Gia Ta Yêu Nàng
- Làm sao.. sao có thể chứ ? Tuyệt đối không phải, cha mẹ hiểu làm rồi !
- Mẹ con có chút y thuật! Tiểu Tịnh Tịnh con mau đưa tay ẹ bắt mạch.
- Không được !
Tịnh Yên nghe như vạn tiếng sấm bên tai, cái mạng nhỏ đến đây là đoạn rồi! Không còn nguyên thần se ra sao chứ? Miệng liên tục lẩm nhẩm bốn chữ “ Đầu thai chuyển kiếp, đầu thai chuyển kiếp, đầu thai chuyển kiếp....” Sau đó ngất hẳn đi.
- Tịnh Yên.
- Tiểu Tịnh Tịnh, tiểu Tịnh Tịnh.
Chấn Phong đỡ lấy thân hình nhỏ nhắn của Tịnh Yên “ Cha mẹ cho phép con đưa nàng trở về, chăm sóc. Đợi hồi phục hẳn rồi mới nói đến chuyện thành thân tiếp có được không? “
- Được được! Mau chóng trở về, tiểu bảo bối trong bụng mà có chuyện ta quyết không tha cho con !
- Cha à ! Tiểu bảo bối gì chứ ?
- Đợi con dâu tỉnh lại mới nói tiếp, lão già ta không tin con đâu! Nhiệm vụ ta sẽ bàn giao cho Kỳ Nhiên, con nhớ toàn tâm toàn ý chăm sóc cho tiểu Tịnh Tịnh.
Chấn Phong cúi xuống, nhẹ nhàng bế người con gái trước mặt lên “ Cô diễn rất tốt! Đáng khen, đáng khen! “
- Nhẹ tay, nhẹ tay một chút! Coi chừng ảnh hưởng đến tiểu bảo bối!
- Mẹ, đến mẹ cũng nghĩ như vậy sao ?
- Mặc kệ, ta mặc kệ, nhẹ tay một chút!
- Con biết rồi! Xin cáo lui.
Ra khỏi căn nhà, Chấn Phong thở dài một tiếng “ Ổn rồi, ổn rồi! Tốt Lắm! Cô rất đáng khen! Mau tỉnh dậy, tôi mỏi rồi! “
- ......
- Tiêu Quách Tịnh Yên ta không đùa với cô, mau tỉnh dậy!
- ........
- Chẳng lẽ bị dọa đến ngất rồi sao ?
- ........
- Lại gây phiền phức nữa rồi! Yêu nghiệt, yêu nghiệt, bao giờ nha đầu nàng mới dừng lại đây!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...