Oan Gia Ta Yêu Nàng
- Là Tiêu Quách Tịnh Yên.
- Tên nghe rất hay! Hai con quen biết được thời gian là bao lâu rồi?
- Là ba năm, thưa cha!
- Thế làm sao có ý với nhau ? Thời gian thật sự là không dài !
“ Nàng ấy rất đáng thương, mất cha mẹ từ khi chưa nhận thức được thế gian, vong mạng từ rất sớm. Khiến người khác rất muốn che chở, có thể nói vừa gặp đã yêu. Hoa tình quyến rũ ngất ngây, sắc xuân tràn ngập trong lòng.” Vừa nói Chấn Phong vừa quay sang nhìn Tịnh Yên, ánh mắt dịu dàng như gợn sóng hồ thu, môi khẽ mỉm cười trìu mếm.
Đúng là rất lợi hại, nói dối mà ngay cả mắt cũng chẳng thèm chớp lấy một cái. Anh như vậy, chắc chắn thuộc trong hàng cao thủ của các cao thủ. Diêm Chấn Phong à! Nếu là người phàm anh chắc chắn sẽ đoạt được danh hiệu nam diễn viên xuất sắc nhất. Đến cả Tịnh Yên còn thấy có chút ảo giác những lời kia là thật, mắt ngân ngấn lệ.
- Lão gia xem, Chấn Phong đã thật sự trưởng thành rồi! Thật sự biết tình yêu là gì rồi!
Diêm Thổ Vương có chút cau mày, dùng ánh mắt như phán xét nhìn Tịnh Yên “ Tịnh Yên! Màu linh hồn con lão gia ta đây xem thật không biết chán ! Rất đẹp, rất đẹp ! Xem ra lời tiên tri năm xưa đúng rồi !”
“ Diêm lão gia quá khen rồi ạ !” Tịnh Yên đáp lại hết sức dịu dàng, dịu dàng đến nổi chính cô cũng phải ngạc nhiên.
- Ha..ha.. giọng nói cũng rất đáng nghe.
- Chấn Phong ! Khi nào con với tiểu Tịnh Tịnh thành thân ?
- Mẹ ! Đừng có gấp như vậy! Xem ra cũng cần chút ít thời gian nữa.
Chấn Phong sắc mặt vẫn không thay đổi, cúi đầu thì thầm “ Mau giả vờ mệt! “
Tịnh Yên lập tức hiểu ý, chớp chớp mắt, dùng tay xoa thái dương.
- Tịnh Yên nàng làm sao vậy?
- Tiểu Tịnh Tịnh con làm sao vậy ?
- Co...con chỉ là hơi choáng, chóng mặt chút thôi ạ !
- Có.. có khi nào là triệu chứng của thời kì đầu mang thai không?
- Diêm Chấn Phong con đúng là con ta, đại hỷ, đại hỷ rồi! Mau thành thân!
Cùng một lúc, Tịnh Yên và Chấn Phong mặt biến sắc, đen như mực. Tịnh Yên bệnh giả chuyển thật, mặt xanh hơn lá cây choáng đến rịn cả mô hôi trên trán.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...