Ở Viễn Cổ Nuôi Đại Xà


Một tràng tiếng sói tru trầm thấp vang vọng bãi cỏ, mấy con sói khác cũng lần lượt ngửa đầu tru theo, thanh âm kéo dài mấy phút.
"Mùa xuân đến nghĩa là đàn sói tiến vào kỳ sinh sản.

Chúng sẽ ngẩng đầu về hướng mặt trăng rồi tru lên.

Trăng tròn sẽ kích phát dã tính nguyên thủy trong cơ thể chúng, khiến chúng xúc động và táo bạo."
Sau khi thanh âm gào thét của bầy sói chấm dứt, Tống Hứa dùng giọng điệu MC phóng sự giải thích một cách nghiêm túc và đứng đắn.

Bầy sói nằm ghé lên bãi cỏ cách đó một khoảng vừa tru lên, có một thú nhân lang tuổi đời non trẻ nhịn không được phản bác:
"Căn bản không phải như ngươi nói.

Bọn ta và mặt trăng không có liên quan gì hết."
Tống Hứa à một tiếng:
"Dị các ngươi đang làm gì đó?"
Thú nhân sói kia nổi giận đùng đùng, nói:
"Đương nhiên là đang kêu gọi các tộc nhân khác.

Còn nữa, mặt trăng không thể khiến bọn ta trở nên táo bạo."
Tống Hứa vỗ tay:
"Ngươi xem, ngươi xem.

Có phải ngươi đang nóng nảy không.

Rõ ràng chưa."
Thú nhân lang tộc trẻ tuổi bị nàng chọc giận phát ra một tiếng gừ trầm thấp.

Ai nuôi chó thì sẽ thấy quen lắm, vì chó tức giận cũng kêu y vậy.
Bị đồng bạn nhắc nhở, thú nhân sói trẻ tuổi không nói chuyện nữa, chỉ tức giận đứng tại chỗ cào đất.

Thấy bên kia không hé răng, Tống Hứa nhàm chán quay về dựa lên người Ô Mộc.
Giờ phút này, Tống Hứa, Ô Mộc và đám lang tộc giữ một khoảng cách với nhau.

Và cứ giữ như thế đi suốt một ngày trên lãnh địa lang tộc.
Trừ trận đối đầu trực diện của ngày đầu tiên, về sau đôi bên không đánh nhau nữa.

Lang tộc bận tâm sự lợi hại của đại xà.

Đại xà thì bị lời nói của Tống Hứa lôi kéo.
Đối phương đông sói như vậy, nếu đánh nữa lỡ đâu lưỡng bại câu thương.

Nàng lại không muốn thấy đại xà bị thương, nhất là bị thương vì mấy chuyện thế này.

Tống Hứa bảo Ô Mộc đi thẳng về phía trước, nói rõ sẽ không đi đường vòng dù làm vậy có thể rời khỏi lãnh địa đàn sói ngay lập tức.

Đàn sói cứ đi theo sau hai người, định nhìn chằm chằm như vậy đến khi cả hai ra khỏi lãnh địa mới thôi.

ƯattpadTaiTheTuongPhung
Cứ thế, Tống Hứa và Ô Mộc đi phía trước, bầy sói theo sau lưng.

Đêm xuống cần nghỉ ngơi, Tống Hứa và Ô Mộc tìm một chỗ cuộn lại nằm, đàn sói cũng nằm một đống phía xa.

Có một đàn sói theo sau như vậy đương nhiên Tống Hứa không ngủ được, vừa ngoái đầu lại đã thấy lấp ló sau bụi cỏ hơn mười cặp mắt phát ra ánh sáng màu xanh lục.

Đêm hôm khuya khoắt vô cùng dọa người.

Không chỉ mắt lóe sáng, bọn họ còn tru tréo lên.

Tống Hứa vừa có chút buồn ngủ đã bị tiếng tru của bọn họ đánh bay đi mất.

Vừa rồi đã đứng xa cãi nhau một trận.

Ban ngày hai bên đã khẩu chiến nhiều lần, đều là do Tống Hứa lớn tiếng nói này kia, sau đó mấy sói non trong bầy không giữ được bình tĩnh nên phản bác.

Nếu như xét về giá trị vũ lực, sóc nhỏ không đánh lại bất kỳ con sói nào trong bầy.

Nhưng công phu trên phương diện võ mồm thì nàng chấp nguyên bầy sói luôn.

Trước khi tộc nhân tức đến mất lý trí, sói đầu đàn trầm ổn sẽ kịp thời can thiệp, tránh cho tình thế trở nên căng thẳng.

Tống Hứa cũng biết điểm dừng, nên đôi bên mới có thể miễn cưỡng đi cùng.
Chỗ tốt duy nhất là, có thể do sự uy hiếp của cả một bầy sói đã khiến rắn bự duy trì hình thái thú nhân suốt một ngày, đến bây giờ hắn vẫn chưa biến về thú hình.

Ban ngày đi đường rắn bự trườn sau lưng Tống Hứa, ngăn cách nàng và bầy sói.

Bây giờ ban đêm nghỉ ngơi, Tống Hứa nằm trên đuôi hắn, hắn vẫn ngẩng đầu lên trông chừng bầy sói.

Dưới góc nhìn của đàn sói, đêm hôm khuya khoắt có một con rắn khổng lồ nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Cặp mắt đỏ lè kia phát sáng trong đêm, cảnh tượng này thật là không mỹ diệu nổi, khó trách khuya lắc lơ mà không sói nào ngủ nổi, còn muốn hợp xướng để tăng lòng dũng cảm.


Tống Hứa tự nhủ: Bọn họ định nhìn nhau cả đêm thế à?
ƯattpadTaiTheTuongPhung
Nàng chợp mắt một lát, tỉnh dậy thấy Ô Mộc vẫn giữ nguyên tư thế kia không nhúc nhích, giống như đại xà hóa đá.

Lại nhìn sang đối diện, nàng thấy hơn mười cái đầu sói đang sừng sững bất động trên cỏ dại.
"Ừm, khụ!" Tống Hứa hắng giọng:
"Ô Mộc, nếu không ngủ được thì để ta kể cổ tích cho ngươi nghe nhá.".

Truyện Truyện Teen
Ô Mộc hơi cúi đầu xuống, nhìn nàng rồi lại nhìn bầy sói.

Vẻ mặt khá thờ ơ nhưng chóp đuôi đã quấn lấy chân nàng, còn vỗ vỗ mấy cái, ý là chịu rồi đó.

Tống Hứa nói:
"Sự tích này có tên là 'Cừu vui vẻ và Sói xám'.

Chuyện kể rằng, trên thảo nguyên xanh mướt có một tộc đàn thú nhân dê sinh sống, còn có một nhà ba người thú nhân lang tộc..."
Mảnh đất trống trải, thanh âm theo gió bay đi.

Nhóm lang tộc phía xa không muốn nghe cũng phải nghe, nghe một lát liền có thú nhân sói không chịu được, nhỏ giọng nói với đồng bạn:
"Con sói này quá ngu ngốc rồi đó, đến dê cũng không bắt được.

Bắt dê dễ biết bao nhiêu!"
"Đúng vậy đó.

Bắt được rồi không thể trực tiếp ăn sao, mắc cái gì còn phải nhóm lửa nấu nước này nọ lọ chai nữa?"
"Hay là nấu lên thì ăn ngon hơn?"
"Ta thấy hơi thèm thịt dê." Một thú nhân lang tộc đói bụng thè lưỡi liếm mép.

Ban ngày bọn họ đi theo nhìn chằm chằm bán thú nhân nguy hiểm này, trơ mắt nhìn con sóc kia gặm hoa nhai cỏ no nê, rắn thì không cần ăn mỗi ngày, còn bọn họ chỉ vội vàng bắt mấy con thỏ ăn, không ai no bụng cả.

Lại có sói nói:
"Ta không thích ăn dê.

Mùi nồng mà vị cứ kỳ kỳ, ta không thích."
Đồng bạn thích ăn dê bất mãn:

"Bọn ta đều ăn dê, dê ngon như vậy kỳ chỗ nào?"
Tống Hứa đối diện đột nhiên nhảy dựng lên ủng hộ:
"Đúng đó.

Dê ăn ngon như vậy, ngươi có biết ăn dê hay không?"
"Thịt dê nướng thìa là, thịt dê ướp hành, thịt dê cháy tỏi*...!ngươi có nếm thử chưa?"
(*Mấy món này toi chém nhá, xin đừng kiểm chứng.
ƯattpadTaiTheTuongPhung)
"Trên thế giới này, nói về sành ăn thịt dê thì không ai qua được ta."
Lời này nói ra đầy khí phách, khiến toàn bộ thú nhân lang tộc sửng sốt.

Thú nhân bị đồng bạn và kẻ địch hợp lực khiển trách kia lại càng hoang mang.

Vì sao, vì sao một thú nhân sóc nghe được hắn không thích ăn thịt dê lại kích động như vậy hả?
Một hồi lâu, mới có thú nhân lang tộc hỏi:
"Vậy thịt dê nên ăn thế nào cho đúng cách?"
Toi ngựa ngựa xách cái máy tính được hưởng sái ra edit truyện trên word đồ he.

Mới đầu gõ nghe lạch cạch lạch cạch cũng đã tai lắm.

Rồi cuối cùng ngồi suốt một tiếng mới được có 300 từ, mà nó mỏi cổ với vai bà cố lun.

Cũng là skill chọt bằng hai ngón mà bên đt toi là chiến thần, sang máy tính toi là con đần.

Những người gõ được mừi ngón đúng là khiến toi phải ngước nhìn.

(人 •͈ᴗ•͈).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận