Ở Rể Bằng Thực Lực

Buổi tối, ngôi nhà cổ của nhà họ Hạ.

Bà Hạ dựa vào ghế bành, nhắm mắt lim dim.

Kể từ khi biết tin nhà họ Văn chủ động liên minh với nhà họ Hạ, hòn đá đè nặng trong lòng bà ta nhẹ đi rất nhiều, lúc này mới xuất viện về nhà.

Một cuộc họp gia đình được tổ chức gấp gáp.

Trước mặt bà Hạ, các con cháu dòng chính đang đứng cung kính.

Hạ Đường đã báo cáo tình hình của Tập đoàn Green Light gần đây tìm thấy được cho bà Hạ, đặc biệt nhấn mạnh báo cáo việc Hạ Khải đã trở thành giám đốc mới của bộ phận tiếp thị.

Bà Hạ mở to đôi mắt có phần mông lung, lạnh nhạt nói: “Ngay cả đồ vô dụng như Hạ Khải cũng có thể trở thành giám đốc bộ phận tiếp thị, không biết Hà Niệm Chân đang nghĩ gì."

Hạ Điệp bĩu môi nói: “Con chó Hà Niệm Chân kia có được tập đoàn Green Light thông qua mối quan hệ bất chính, đương nhiên lo lắng không thể tự mình thuyết phục người khác, nên đã sắp xếp cho người thân của mình vào."

Hạ Vương mở miệng: “Nhưng chuyện này cũng đem đến cho chúng ta một cơ hội tốt, với việc Hạ Khải là giám đốc bộ phận marketing, chúng ta vẫn lo lắng về việc không thể tìm ra điểm yếu của tập đoàn Green Light. Chúng ta chỉ cần làm vài chuyện bảo đảm thằng ngốc kia sẽ tự dính bẫy, đến lúc đó thuận tiện kéo theo cả tập đoàn Green Light đi xuống."

Bà Hạ hài lòng gật đầu: “Đúng vậy. Hạ Vương, chuyện này tôi sẽ giao lại cho anh, đừng quên thông báo cho nhà họ Văn biết, về sau có khó khăn gì thì để bọn họ ra mặt."

Hạ Vương vui vẻ, liên tục gật đầu.

Bà Từ quay đầu lại nói với Hạ Điệp: “Hạ Điệp, bà nội có chuyện cần giao cho cháu đi làm."

Hạ Điệp bước lên phía trước, lộ ra vẻ ngoan ngoãn: “Bà nội, bà nói đi."

Trên thực tế, Hạ Điệp đã luôn trong trạng thái phấn khởi kể từ ngày Hạ Huy bị giam giữ.


Nguyên nhân rất đơn giản, trước kia bà nội luôn cưng chiều Hạ Huy, nên mọi việc quan trọng đều do anh ta đi làm, cô ta chỉ có thể làm mấy việc linh tinh.

Nhưng bây giờ đã khác.

Việc Hạ Huy bị bắt đã làm nhà họ Hạ vô cùng mất mặt.

Bà Hạ rất không hài lòng nên đã tăng cường đào tạo cô ta.

Vì vậy, Hạ Điệp biết rất rõ ràng trong khoảng thời gian này, cô ta phải cố gắng hết sức để bà nội có ấn tượng tốt với mình.

Đến lúc đó, cho dù Hạ Huy có được thả, cũng sẽ không phải là đối thủ của cô ta trong cuộc tranh giành tài sản của nhà họ Hạ.

Bà Hạ nghiêm giọng nói: “Ngày mai ở Hoa Hình có một sự kiện lớn, đó là khai trương công ty bảo vệ do Trần Minh thành lập, sẽ có bữa tiệc ăn mừng, nhiều người nổi tiếng ở Hoa Hình sẽ đến tham dự, gia đình chúng ta cũng nhận được thư mời, cháu chuẩn bị một chút quà biếu có giá trị, ngày mai đại diện nhà họ Hạ tới tham dự."

Thật ra bà Hạ muốn tự mình đến, nhưng vừa mới xuất viện, cơ thể có chút không chịu nổi.

“Bà nội đừng lo lắng, cháu sẽ không làm nhà họ Hạ mất mặt.”

Hạ Điệp hăng hái đáp.

Về phần những con cháu khác trong nhà họ Hạ, bọn họ có chút không vui.

Trong lòng ganh tị.

Phải biết rằng tiếng tăm của Trần Minh ở Hoa Hình là rất lớn, đặc biệt gần đây anh ta đã thống nhất được nhiều thế lực và đang đà phát triển.

Có ai mà không muốn kết giao chứ?

Ngay cả khi không trở thành bạn bè, nhưng mà chỉ cần có chút quen biết cũng mãn nguyện rồi.

Thật tiếc khi cơ hội này lại thuộc về Hạ Điệp.

Bọn họ chỉ có thể đỏ mắt mà nhìn.

Bà Hạ hài lòng gật đầu: “Nghe nói Trần Minh vẫn còn độc thân, Hạ Điệp, Cháu cũng không còn quá trẻ, nếu có cơ hội biến cậu ấy thành con rể nhà họ Hạ, cháu đã lập công lớn cho nhà họ Hạ rồi."

Hạ Điệp vẻ mặt rất kiêu ngạo, tự tin nói: “Cho dù Trần Minh của anh ta có tốt đến đâu, anh ta vẫn là một người đàn ông. Cháu có biện pháp tốt nhất để đối phó với đàn ông ta, bà chờ tin tốt của cháu đi."

Ngày hôm sau, vào sáng sớm.

Tập đoàn Green Light, Phòng giám đốc.

Hà Niệm Chân đẩy cửa phòng ra và thấy Hạ Khải đang nằm trên bàn chơi trò chơi.

Nhìn thấy Hà Niệm Chân đi vào, Hạ Khải vội vàng thoát khỏi trò chơi.

Lại nói dối: “Chị. Sao chị lại vào đây? Vừa rồi em đang nói chuyện phiếm với khách hàng, em không làm việc gì khác."


Hà Niệm Chân không hi vọng gì Hạ Khải làm nghiêm túc công việc giám đốc của cậu ta.

Chỉ nghĩ đừng gây ra chuyện là tốt rồi.

Vì thế không truy cứu điều gì, đi thẳng vào vấn đề nói: “Chị đến để giao cho em một nhiệm vụ."

“Chị, chị hãy nói cho em biết nhiệm vụ là gì, em hứa sẽ làm ổn thỏa.” Hạ Khải tràn đầy tự tin.

“Hôm nay, công ty bảo vệ do Trần Minh thành lập ở Hoa Hình sẽ khai trương. Chuyện này, em sẽ đại diện cho công ty chúng ta tham dự bữa tiệc chúc mừng, thế nào?”

“Chị, tại sao chị không đi?”

“Hôm nay có nhiều cuộc họp, nên không có thời gian, em đành phải chịu khó vậy.”

Hạ Khải hất mái tóc và nghĩ rằng mình đẹp trai nói: “Chị có thể giao cho em một nhiệm vụ quan trọng như vậy, đó là chị tin tưởng em, việc này chỉ là chuyện nhỏ thôi, em hứa sẽ làm thật tốt."

Hà Niệm Chân gật đầu, dặn dò: “Khi đến nơi, hãy đàng hoàng một chút, đừng có gây chuyện."

Hạ Khải có chút nóng nảy nói: “Này. Em đã hơn hai mươi tuổi rồi, nguyên tắc ứng xử đều hiểu rõ, chị đừng có ngày nào cũng cằn nhằn như mẹ nữa. Đúng rồi, quà tặng đã chuẩn bị xong chưa?"

“Đã chuẩn bị hết rồi, Thư ký Lê Mai sẽ đi cùng với em. Nhắc cho em biết, Lê Mai là một cô gái tốt, nói chuyện với cô ấy phải chú ý một chút. Nếu chị mà nghe được chuyện gì không tốt, đến lúc đó cho dù mẹ có ra nói giúp em thì chị cũng không bỏ qua đâu, biết chưa?”

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Hà Niệm Chân, Hạ Khải gật đầu không tự tin nói: “Biết rồi."

Nói xong cậu ta cúi đầu bước ra khỏi phòng làm việc.

Hà Niệm Chân khẽ thở dài: “Không biết bao giờ mới trưởng thành đây."

Mười giờ ba mươi phút sáng, Vương Đông Quân đi xe đạp điện đến công ty bảo vệ do Trần Minh thành lập.

Thực ra trước đây Vương Đông Quân không có ý định tham gia góp vui, mặc dù anh ấy là người đầu tư vào công ty bảo vệ, nhưng anh muốn trở thành một ông chủ không muốn làm việc.

Mọi việc cứ để Trần Minh xử lý, không có gì phải lo lắng cả.


Nhưng Trần Minh thuyết phục anh nên đến tham gia.

Ngay cả khi anh không cần phải cắt băng khánh thành và phải phát biểu, ít nhất sẽ có một bữa ăn ngon.

Nói đến đây, Vương Đông Quân không dễ từ chối, đành phải đồng ý đi qua.

Công ty bảo vệ được thành lập có tên là Công ty bảo vệ Minh Quân, được lấy từ tên của Trần Minh và tên của Vương Đông Quân.

Địa điểm của công ty nằm ngay đối diện khách sạn Hồng Ánh.

Là một tòa nhà văn phòng năm tầng, công ty hiện đã có hơn năm mươi nhân viên bảo vệ chính thức.

Tất nhiên, vẫn còn khá nhiều anh em đang báo danh xin việc.

Sau khi nộp đơn xin việc thành công, cần phải trải qua đào tạo mới có thể trở thành nhân viên chính thức.

Theo như Trần Minh cẩn thận dự đoán, ba tháng sau, số lượng nhân viên bảo vệ chính thức được công ty ký hợp đồng ít nhất sẽ là hai trăm người.

Royalanh bao gồm cho thuê vệ sĩ riêng, bảo vệ các tụ điểm giải trí, hộ tống các mặt hàng có giá trị, vân vân.

Rất có tiềm năng phát triển.

Sẽ trở thành một trong những lực lượng lớn nhất của Vương Đông Quân khi phát triển ở Hoa Hình.

Không lâu sau, Vương Đông Quân đã đến trước cửa công ty bảo vệ Minh Quân.

Vừa mới đậu xe, sau lưng liền vang lên một giọng nói khinh thường: “Người hầu, anh làm gì ở đây?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui