Ở Đây Không Có Nam Chính Thâm Tình

Phần 7:

Vì muốn Giang Cầm có cảm giác bất ngờ lãng mạn, lần cầu hôn này Lý Huy trực tiếp bao hết vườn hoa trên sân thượng của khách sạn Star.

Khách mời rất đông, không chỉ người trong công ty bọn họ, mà còn có bạn bè của Giang Cầm, thậm chí còn có không ít người của công ty hợp tác.

Trong đó, người thu hút sự chú ý của mọi người chính là Lục Nguyên – người phụ trách khu vực Trung Quốc của tập đoàn Aret. Anh ta cùng lắm chỉ mới 30 tuổi, khí thế áp đảo, có rất nhiều người vây quanh muốn bắt chuyện với anh ta.

Sự có mặt của Lục Nguyên vừa hay có thể chứng thực tin đồn tập đoàn Aret có thể sẽ đầu tư cho Lý Huy của người trong giới.

Trong tiếng reo vang chúc mừng của mọi người, Lý Huy mặt mày hồng hào, trông cực hăng hái.

Sự nghiệp và tình yêu đều như ý, có lẽ nhân sinh cũng chỉ đến thế thôi.

Tôi thu hồi ánh mắt, cầm một ly rượu từ người phục vụ cầm lặng lẽ đi đến một góc. Dù sao tôi trông rất giống Giang Cầm, thật sự không muốn bị mấy người ghê tởm không cần thiết hiểu lầm.

Một lúc sau, Giang Cầm mặc lễ phục màu trắng xuất hiện.

Khoảnh khắc cô ta bước vào, dải lụa lớn đầy nơ trên đỉnh đầu được kéo ra, cánh hoa đầy màu sắc bay đầy trời, toàn bộ hoa viên đều trở nên lãng mạn mộng ảo.

Mọi người đều không khỏi phát ra tiếng kinh ngạc cảm thán, còn Giang Cầm lại rưng rưng, ngạc nhiên đến mức không nói nên lời.

Lý Huy nhân cơ hội lấy nhẫn ra, quỳ một gối xuống đất.

“Cầm Cầm, anh hứa những ngày tháng sau này đều sẽ khiến em cảm thấy hạnh phúc giống như hôm nay, đồng ý gả cho anh, được không?”

Giang Cầm cảm động nước mắt nước mũi tèm lem, không chút do dự gật đầu.

Hai người hôn nhau thắm thiết trong tiếng hoan hô từ bốn phía, hết thảy như câu chuyện cổ tích.

Màn cầu hôn rất thuận lợi, tiếp theo mọi người sẽ bắt đầu ăn uống.


Giang Cầm là bà chủ tương lai, đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua cơ hội xã giao hiếm có này. Sau khi cảm ơn bạn bè đồng nghiệp, cô ta đi theo Lý Huy tới kính rượu nhà đầu tư.

Mà điều kì lạ chính là, Lục Nguyên luôn rất lạnh lùng với người khác lại chủ động chào hỏi với Giang Cầm, khiến ả ta cảm thấy rất thụ sủng nhược kinh.

Lý Huy nghĩ, có thể là do lúc thời gian trao đổi mình có nhắc tới chuyện Giang Cầm viết phần mềm. Vốn Lục Nguyên cũng xuất thân từ khoa máy tính, có lẽ thái độ thế này cũng vì có phần xem trọng Giang Cầm.

Nghĩ đến đây, Lý Huy càng cảm thấy mình nhặt được bảo bối rồi, giọng điệu cũng không khỏi kiêu ngạo hơn.

“Đúng rồi anh Lục này, nghe nói cố vấn kĩ thuật của quý công ty gần đây lại giành được giải thưởng quốc tế. Có lẽ sau này Cầm Cầm cũng có thể tiếp nối anh ấy, không biết ngài có thể giới thiệu cho chúng tôi làm quen được không, để Cầm Cầm có thể học tập một chút?”

Lục Nguyên sửng sốt, biểu cảm cũng chợt kì lạ: “Làm quen hả? Không phải hai người đã quen lâu rồi sao?”

Lý Huy ngạc nhiên: “Ngài đang nói gì thế? Sao chúng tôi có thể quen được người lợi hại thế chứ?”

Lục Nguyên: “Giám đốc Lý biết đấy, Aret chưa bao giờ đầu tư vào doanh nghiệp nhỏ ở quốc nội, càng không cần phải tiếp xúc với những công ty vừa bắt đầu phát triển như của anh. Nếu không phải cố vẫn kĩ thuật của chúng tôi liên tục đề cử, căn bản sẽ không có buổi gặp mặt hôm nay.”

“Vừa rồi ngài cầu hôn với chị gái của cô ấy, bây giờ lại bảo không quen biết…..Jane, chuyện này rốt cuộc là sao?”

Lục Nguyên ngẩng đầu nhìn về phía tôi đứng cách đó không xa, trên mặt đầy nghi hoặc.

Lúc Lý Huy nghe thấy tên tôi, bước chân gã hơi lảo đảo, không tin hỏi lại: “Anh, anh Lục này, ngài đang nói đùa đúng không? Giang Giản chỉ là người học vẽ tranh thôi, sao có thể là cố vấn phần mềm thiên tài của Aret chứ!”

Lục Nguyên nghe thế đại khái cũng đoán được điều gì đó, giải thích nói:

“Giám đốc Lý, tôi không nói đùa đâu. Tuy Giang Giản bắt đầu chính thức học máy tính vào năm 4, nhưng trình độ kỹ thuật của cô ấy lại rất cao. Không chỉ được giáo sư Libet của MIT hướng dẫn, mà còn nhận được hàng tá giải thưởng từ quốc tế, ông chủ của tôi khó khăn lắm mới cướp về được đấy. Sự nghi ngờ của anh thật sự quá vũ nhục tài hoa của cô ấy.”

Những người xung quanh đều là người trong nghề, ai nấy đều bắt đầu bàn tán.

“Năm 4 mới bắt đầu học? Giang Cầm hình như cũng chỉ vừa tốt nghiệp thôi nhỉ, thế chẳng phải em gái cô ta cũng sêm tuổi sao, đúng là thiên tài mà! Hơn nữa quốc tế khoảng thời gian đó cũng khó khăn lắm đấy!”


“Giáo sư Libet ư! Là người đỉnh nhất về lĩnh vực máy trính trên toàn thế giới hiện tại đấy, không ngờ cô ấy lại là đệ tử của Libet! Lát nữa tôi phải sờ tay xin vía mới được, mong có được chút tài hoa thế thôi đấy.”

“Đây không phải trọng điểm đâu chị ơi! Quan trọng là, bà chủ trước kia của chúng mình là Giang Giản đấy! Sau này Giang Cầm tới công ty, giải quyết được vài lần khủng hoảng, ông chủ đã ở bên cô ta rồi.”

“Ha? Thật hả trời? Tôi luôn cảm thấy ông chủ đui mới coi trọng Giang Cầm, giờ biết thần kinh của anh ta có vấn đề mới thấy hai người này cũng xứng đôi phết đấy chứ.”

“Trước kia tôi cũng thấy lạ, rõ ràng Giang Cầm ngay cả số hiệu cực đơn giản cũng chẳng biết viết, sao lại có thể giải quyết được chuyện lớn như bug chứ. Hóa ra cố vấn kĩ thuật của Aret chính là em gái cô ta, tôi bắt đầu nghi ngờ không biết ai mới là người viết những số hiệu đó rồi đấy.”

Tiếng nghị luận càng lúc càng lớn, sắc mặt Giang Cầm cũng tái nhợt theo. Cô ta trợn trắng mắt nhìn tôi, ánh mắt kia dường như muốn nhìn thấu người đối diện.

Tôi chả quan tâm, cầm USB đi tới giữa đám người.

“Nếu giám đốc Lý đã nghi ngờ thân phận của tôi, vậy cứ tự thử một lần đi. Ở đây có số hiệu bug do tôi viết, không khó, thậm chí có thể nói là tương đồng với dự án bug của các người.”

“Chỉ cần hôm nay các anh có thể sửa ngay tại hiện trường, vậy sẽ chứng minh năng lực vận hành chương trình của công ty. Ngày mai tôi sẽ dẫn người đến bàn bạc, đẩy nhanh tiến độ đầu tư.”

Thực ra lời của Lục Nguyên cũng đã khiến Lý Huy tin cứng thân phận của tôi rồi, cần chứng minh gì nữa chứ.

Vốn tưởng rằng chuyện đầu tư của Aret không còn hy vọng, ai ngờ tôi chẳng so đo chuyện trước kia, còn tạo cơ hội ngon lành như thế!

Trái tim như ngâm nước của gã lập tức đập bùm bùm.

Bây giờ không phải lúc nghĩ mấy chuyện linh tinh, gã còn có Giang Cầm, chỉ cần bắt được cái gật đầu của Aret, nghĩ thầm chắc chắn tôi sẽ xem xét chuyện đầu tư, có khi còn giúp đỡ nữa ấy chứ!

Cũng hề hước thật, tối nay vốn là bữa tiệc cầu hôn nên máy tính kết nối với màn hình lớn. Đến lúc tôi cắm USB vào, tất cả số hiệu đều hiện ra trước mặt mọi người.

Lý Huy trực tiếp đẩy Giang Cầm tới trước máy tính: “Cầm Cầm, đúng là số hiệu này không khác với của chúng ta lắm. Lúc đó em có thể sửa được, bây giờ cũng sẽ thế thôi.”


Giang Cầm nhìn tôi đứng cách đó không xa, lặng lẽ thở phào một hơi, gật đầu nói: “Yên tâm đi A Huy, em sẽ không giấu giếm thân phận lừa gạt anh như người nào đó đâu, em nhất định sẽ giúp anh!”

Nói xong còn giương cằm khiêu khích tôi.

Nhưng vẻ khoe khoang của cô ả chẳng quá nổi vài phút. Vừa bắt đầu, động tác gõ bàn phím như có thần trợ giúp, số hiệu rõ ràng được xác minh, ngay cả Lục Nguyên cũng phải tập trung nhìn, nhưng giây tiếp theo, cơ thể cô ta đột nhiên cứng lại.

Bởi vì cô ta thấy tôi chậm rãi lui về phía sau mấy bước, vừa lúc vượt qua phạm vi 10 mét.

Ở khoảng cách này, cô ta không nghe được bất kì tiếng lòng nào của tôi nữa.

Phần 8:

Không sai, Giang Cầm có thể nghe được tiếng lòng của tôi.

Lần đầu tiên chương trình của công ty Lý Huy xuất hiện vấn đề, tôi đã phát hiện ra chuyện này.

Lúc ấy tôi vừa về nước không lâu, còn chưa kịp nói cho Lý Huy biết chuyện mình cũng am hiểu mấy chuyện này. Nghe thấy lỗ hổng chương trình của gã, tôi quyết định lén lút sửa lại, muốn cho gã một bất ngờ.

Nhưng ai ngờ, căn bản chưa kịp đến ngày mai, Lý Huy đã hưng phấn gọi điện thoại tới, nói chị gái tôi chính là thiên tai, cô ta đã giúp gã giải quyết được vấn đề.

Tôi cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì thành tích từ nhỏ đến lớn của Giang Cầm đều rất bình thường, ông bà gánh còng lưng mới đậu được đại học A. Cuối cùng phải dựa vào những buổi học bổ túc đắt đỏ mới miễn cưỡng theo kịp được tiến độ tốt nghiệp của trường, sao có thể sửa được lỗ hổng trong thời gian ngắn như vậy chứ.

Nhân lúc Lý Huy nghe điện thoại, tôi nhìn lén máy tính của gã, rốt cuộc phát hiện vấn đề.

Chương trình này rõ ràng là đoạn do tôi viết.

Mặc dù đã có sửa lại, nhưng tôi cũng có thể nhìn ra được cách viết quen thuộc của mình. Nhưng máy tính không hề có chút dấu vết bị xâm nhập nào, rốt cuộc cô ta trộm được tài liệu của mình kiểu gì?

Tôi nghĩ mãi không ra, đến lúc có hôm chúng tôi cùng ngồi trong phòng khách, đang lúc an tĩnh, cô ta đột nhiên gào lớn một câu:

“Tao trộm gì của mày chứ?"

Sau đó như bị kích thích vì mình lỡ nói hươu nói vượn, cô ta hoảng loạn chạy đi.

Tôi lập tức hiểu ra, hình như cô ta có thể nghe thấy được tiếng lòng của tôi.


Sau nhiều lần thử nghiệm, cuối cùng cũng chứng thực được, chỉ cần trong phạm vi 10 mét, cô ta có thể nghe lén được.

Khó trách trước kia rõ ràng mấy môn khoa học tự nhiên của cô ta rất yếu, thế mà vẫn cố gắng chọn giống như tôi. Cuối cùng cả hai được phân cùng thi trong 1 trường đại học, so với thủ khoa khoa học tự nhiên toàn tỉnh là tôi, cô ta cũng chỉ kém hơn một chút mà thôi.

Sau đó tôi muốn xuất ngoại theo đuổi ước mơ vẽ tranh, người thi được điểm cao như cô ta cuối cùng bị đánh trở lại nguyên hình.

Lúc đó cô ta có thể tiếp tục nghe lén được tiếng lòng của tôi, cốn cứ tưởng người này sẽ dừng chân ở công ty Lý Huy thôi, ai ngờ cô ta vừa liếc mắt đã coi trọng Lý Huy.

Cũng khó trách, Lý Huy trông cũng khá đẹp trai, gia cảnh khá giả, tiền đồ tươi sáng.

Tôi chẳng sợ cô ta tranh đoạt.

Nhưng nếu đã dám có suy nghĩa này, vậy phải chịu được cú ngã đau đớn này đấy nhé!

Mọi người đều đang đợi, nhưng Giang Cầm lại ngơ ngác đứng trước máy tính như bị ấn nút tạm dừng, đại não trống rỗng.

Lý Huy thấy thế cuống lên, bắt đầu thúc giục: “Giang Cầm, em đang làm gì thế? Không phải vừa nãy viết nhanh lắm à, sao đột nhiên dừng lại thế?”

Giang Cầm cũng hoảng lắm chứ, lúc thì lo lắng không biết có phải tôi đã biết gì rồi không, lúc lại không biết nên giải quyết tình hình này thế nào.

Thấy ánh mắt của những người xung quanh đều hiện vẻ hoài nghi, cô ta dùng một tay đỡ trán, cơ thể cung run rẩy theo: “A Huy, em, cơ thể em đột nhiên không thoải mái, có thể là do tối hôm qua không ngủ đủ, em……”

Nói xong, cô ả trợn trắng mắt, hôn mê bất tỉnh.

Chuyện này xảy ra quá đột nhiên, nhưng những người ở đây đều là tấm chiếu quá thuần thục. Sao có thể không nhìn ra thật giả chứ, ai nấy đều hiểu Giang Cầm không viết được, đang tìm bậc thang cho mình đấy.

Màn cầu hôn lãng mạn biến thành trò cười, lúc trước Lý Huy cứ mở miệng là khoe khoang đoàn đội kĩ thuật của mình, giờ ngay cả bug nhỏ cũng không sửa được, khiến cho những công ty đang muốn tiếp xúc đầu tư trước đó chợt do dự.

Lý Huy giận sôi máu, gã chẳng ngờ Giang Cầm lại khiến mình mất mặt như thế.

Gã theo bản năng về phía tôi, lại phát hiện chị đây căn bản chả quan tâm.

Rơi vào đường cùng, gã đành phải sốt ruột bảo một đồng nghiệp khác đỡ Giang Cầm lên, còn mình bắt đầu trấn an cảm xúc của các nhà đầu tư.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận