Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

“Xong rồi sao? Có nóng lầm không? Vào trong nghỉ ngơi một chút đi”

Tô Thi Hàm khẽ gật đầu một cái, trả lời: “Không nóng lắm, xe đưa đến tận cửa em mới bước xuống”

Tần Lãng nghe vậy mỉm cười, lúc này mới để ý bên cạnh Tô Thi Hàm còn có một cô gái lạ

“Người này là?”

Tô Thi Hàm lập tức giới thiệu nói: “Tân Lãng! Đây là em họ của em, Bạch Tư Tư. Em ấy đang học năm nhất đại học tài chính, sáng nay đến trung tâm phòng. dịch tình cờ gặp được em ấy”

Tân Lãng nghe cô giới thiệu xong, vui vẻ hướng về Bạch Tư Tư nở nụ cười chào hỏi: “Chào em, Tư Tư.”

“Tư Tư! Đây chính là người mà chị đã kể với em, Tân Lãng! Cha của bọn nhóc nhà chị”

Bạch Tư Tư nghe chị họ giới thiệu, ánh mắt bối rối vừa có chút ngại ngùng nhìn Tăn Lãng. Hai tay cô đặt trên xe đẩy trẻ em, bối rối vò cùng một chỗ.

Cô cảm thấy mình phải chào hỏi với Tân Lãng một tiếng, nhưng bởi vì bối rối quá cho nên trong đầu trống rỗng. Lúc này miệng nhanh hơn não, kích động nói một câu: “Anh rế! Chào anh.”

Tô Thi Hàm không ngờ cô sẽ xưng hô với Tăn Lãng như vậy. Lúc nấy, hai chị em nói chuyện Bạch Tư Từ gọi Tân Lãng là anh rể thì cũng không sao, không ngờ gặp Tần Lãng trước mặt, cô em họ này lại trực tiếp gọi hắn là Anh rể khiến trong lòng cô lập tức ngại

Tần Lãng ngược lại rất thoải mái, khi nghe được xưng hô như thế hắn cúi đầu cười cười, rồi quay người đi đến quầy thu ngân.


Bạch Tư Tư thấy Tăn Lãng rời đi, nhỏ giọng cùng Tô Thi Hàm nói: “Chị! Anh rế Tân Lãng quả thật rất đẹp trai nha. Hai người lúc ở bên cạnh nhau, đúng là trời sinh một cặp trai tài gái sắc!"

Tô Thi Hàm nhìn bóng lưng Tân Lãng, cúi đầu ngượng ngùng cười cười.

Tần Lãng từ trong ngăn kéo lấy ra một bao lì xì hôm qua mọi người tặng, rồi nhét vào một ngàn tệ tiền mặt.

“Tư Tư! Lần đầu tiên em tới đây, cái này là lễ gặp mặt anh rể tặng em”

Bạch Tư Tư nhìn bao lì xì trước mặt, lập tức vội vàng khoát tay nói: “Không cần đâu anh rể”

Tân Lãng đưa ra cánh tay vẫn không thu hồi lại, mà là quay đầu nhìn Tô Thi Hàm, dùng ánh mắt ra hiệu cho cô khuyên nhủ em họ của mình.

Tô Thi Hàm hiểu ý, mở miệng nói “Tư Tư, em cứ nhận đĩ! Đây là Tân... là anh rể tặng lễ gắp mặt thôi mà?

Bạch Tư Tư nghe vậy, lúc này mới thu bao lì xì, ngại ngùng nói: "Cảm ơn chị họ và anh rể”

Bạch Tư Tư nhìn trong tay mình là bao lì xì, đành cúi đầu mỉm cười. Anh rể không những đẹp trai hơn nữa còn rất lịch sự và hiểu đạo lý đối nhân xử thế, đúng là một người đàn ông tốt

Bên kia có mấy sinh viên chọn xong đồ, đang định tính tiền. Bạch Tư Tư thấy thế, lập tức nói: “Anh. rế! Anh đi làm việc trước đi, em hôm nay tới quấy tầy. hai ngươi chủ yếu là muốn xem cửa hàng một chút, anh cứ làm việc của mình đi, em ở đây tự mình xem là được rồi”


Tần Lãng gật gật đầu, đi đến quầy thu ngân tính tiền.

Tính xong sổ sách, hẳn đến chỗ đì Vương đang chăm sóc ba đứa nhóc. Hôm nay ba đứa nhóc đi tiêm. vắc xin không biết có khóc hay không.

Hiện tại ba đứa nhỏ đều ngủ rất ngon, khóe môi nhếch lên chảy ra nước miếng trong suốt, gương mặt mũm mĩm hồng hồng, giống như thiên sứ nở nụ cười

Thật đáng yêu.

Ở bên này, Tân Lãng đang hỏi thăm dì Vương chuyện tiêm vắo xin hôm nay của ba đứa nhỏ. Còn ở bên kia thì Tô Thi Hàm đang cùng với Bạch Tư Tư đi tham quan bên trong cửa hàng,

Bạch Tư Tư bị những tác phẩm thủ công điêu khắc bằng gỗ làm cho thích thú, cô căm lên trong tay đủ thứ tác phẩm thưởng thức, yêu thích đến nỗi không muốn đặt xuống.

“Những thứ trưng bày ở đây... đều do anh rể em điều khác” Tô Thi Hàm nói

Bạch Tư Tư nghe nói như thế, trong mắt dâng lên mấy phần sùng kính: "Những thứ điêu khắc gốc này thật đẹp, tay nghề của anh rể đúng là quá tuyệt”

“Trong tiệm trang trí cũng rất đẹp, cảm giác ở nơi này đều mang một loại khí tức nghệ thuật. Chị họ! Cửa hàng này của hai người đúng là quá tuyệt!"


Tô Thi Hàm dẫn Bạch Tư Tư dạo một vòng bên. ngoài, rồi lại dẫn cô đi bên trong phòng làm việc.

Vốn là muốn cho Bạch Tư Tư ngồi nghỉ ngơi một lúc. Kết quả là sau khi đi vào, ánh mắt Bạch Tư Tư lập tức sáng lên, cô bị hấp dẫn bởi món bảo bối trấn tiệm. kia.

Cô đi đến bên cạnh tủ trưng bày phía trước, cách một tấm kính nhìn xem hạch đào điêu khắc ở bên trong, ánh mắt lập tức đều sáng lên.

“Chị! Cái điêu khắc hạch đào này cũng do anh rể làm ra sao?”

“Ùm! Hiện tại, cái này là bảo bối trấn tiệm của cửa hàng ta, anh rể của em am hiểu nhất chính là điêu khắc hạch đào. Nhưng mà, vì cửa hàng mở gần trường đại học, nên mới xem xét đến đối tượng khách hàng mà làm ra các loại điêu khắc gỗ giá cả hợp lý cho sinh viên”

Trong mắt Bạch Tư Tư tràn đầy sùng bái, bàn tay cách tấm kính sờ tới sờ lui: "Cặp hạch đào điêu khắc này đúng là quá tinh xảo. Những điểm chạm khắc. Bách Điểu Triều Phường cùng Nhị Long Tranh Châu ở trên hạch đào nhỏ như vậy, thế mà lại cực kỳ sinh động cứ như thật. Anh rế điêu khắc thế này, có thể sánh ngang với các nghệ nhân!”

Tân Lãng xem xong các con thì đi vào, vừa vặn nghe được câu nói này của Bạch Tư Tư.

“Em họ cũng yêu thích hạch đào điêu khắc sao?“

'Vừa nghe được giọng nói của Tân Lãng, Bạch Tư Tư lập tức lại bối rối. Vốn dĩ là do cô có chút hướng nội, nhưng mà từ nhỏ đã cùng Tô Thi Hàm có quan hệ rất tốt, vì thế ở trước mặt Tô Thi Hàm mới hơi nói nhiều một chút,

Lúc này gặp phải Tần Lãng, sự bối rối trong lòng lại dâng lên, âm thanh cũng nhỏ đi mấy phần nói: “Anh. rể! Em từ nhỏ đã ưa thích điêu khắc, nhưng mà cha mẹ hy vọng em học kinh tế. Cho nên lên đại học đã không.

“Anh rể..” Bạch Tư Tư dùng hết dũng khí ngẩng đầu nhìn Tân Lãng, trong mắt mang theo đầy vẻ sùng bái.

“Ừm!" Tăn Lãng nghi hoặc nhìn cô.


Bạch Tư Tư kéo cánh tay Tô Thi Hàm, đần đo nửa. ngày mới cả gan nói ra: "Anh rể điêu khắc thật lợi hại, em muốn theo anh rể học điêu khắc, có được không ạ?"

Tần Lãng cười nói: “Đương nhiên là được, tuy nhiên em hiện tại mới lên năm nhất đại học vì thế phải ưu tiên việc học. Thế này đi! Sau này cứ thứ bảy và chủ nhật em cứ tới đây cùng bọn anh, anh sẽ dạy em

Bạch Tư Tư nghe vậy lập tức mừng rỡ, dùng sức gật đầu: "Được! Cảm ơn anh rể, cảm ơn chị họ”

Bạch Tư Tư được Tân Lãng hứa hẹn, cho nên rất vui vẻ.

Tô Thi Hàm giữ cô ở lại để ăn cơm, tuy nhiên giữa trưa thì trong tiệm vẫn còn khách hàng, cho nên phải đợi khách ít một chút mới có thể

Đến 11:40, sinh viên bắt đầu tan học, lúc này trong tiệm đột nhiên khách hàng cũng tăng lên.

Ba tên nhóc lúc này cũng đã tỉnh dậy, Tân Lãng đang ở trong khu nghỉ ngơi cho bọn nhóc uống sữa và thay tã. Tô Thi Hàm thì ở phía ngoài phụ trách thu ngân.

Hôm nay là ngày thứ hai mở cửa buôn bán, cả ngày hôm qua chuyện cửa hàng Tam Tân Trai mở cửa cũng được lan truyền trong các nhóm sinh viên. Cho nên hôm nay sau khi tan học mới có rất nhiều khách đến như vậy. Tô Thi Hàm một mình không thể giới thiệu hết các hoạt động ưu đãi và cho mọi người bấm theo dõi tài khoản công chúng của cửa hàng, cho nên Bạch Tư Tư ở bên cạnh hỗ trợ cô.

Tô Thi Hàm phụ trách tính tiền, Bạch Tư Tư thì và hướng dẫn bọn họ bấm theo dõi tài khoản công chúng của cửa hàng.

Bận rộn đến tận 1:00 thì lưu lượng khách hàng. mới thấp hơn một chút. Lúc này, ba người bạn cùng phòng của Tân Lãng ăn cơm xong đã đến.

"Trùng hợp lúc này Tần Lãng đẩy ba đứa nhóc từ trong phòng nghỉ ra, nhìn thấy đám người Dương Bân, hẳn cười nói: “Ba người các cậu sao lại tới nữa rồi?”

Tôn Húc nói:" Anh Lãng! Bọn em đến xem có thể giúp gì cho anh được không, hôm nay trong trường có rất nhiều người đều nhắc đến Tam Tần Trai. Bọn em cảm thấy hôm nay cửa hàng nhất định sẽ đông khách, sợ anh và chị dâu hai người làm không xuể cho nên mới đến giúp một tay”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận