Tăn Lãng nhìn bọn họ cười nói: “Vậy mọi chuyện giao cho các cậu”
Nói xcong hẳn phát cho mỗi người một phong bì đỏ hai trăm tệ trên Wechat.
Ở đại học có rất nhiều sinh viên đi làm công việc phát tờ rơi, nhưng mà mức lương bình thường chỉ khoản 100 không tới 200 tệ. Lần này Tân Lãng chỉ in 3/000 tờ rơi, chú yếu nhằm vào những sinh viên gần đó. Dù là ở làng đại học nhiều người, nhưng mà các sinh viên truyền miệng nhau cũng là một cách tốt. Cho nên tờ rơi cũng không cần in quá nhiều.
Ba người bạn cùng phòng mỗi người 1,000 tờ rơi, kiếm chỗ nào đông người qua lại phát đoán chừng. khoảng hai giờ là có thể phát xong.
Cho nên số tiền 200 tệ này là rất phóng khoáng.
Nhưng mà đám bạn cùng phòng không chịu nhận.
“Anh Lãng! Giúp anh làm việc mà còn phải lấy tiền sao? Anh xem chúng tôi là ai?* Dương Bân không vui nói.
Tôn Húc phụ họa: “Đúng rồi đó anh Lãng, chúng ta thân với nhau như vậy, phát vài cái tờ rơi chỉ là chuyện nhỏ không cần phải đưa tiền. Anh bây giờ còn phải nuôi vợ và ba đứa con, còn phải mở cửa hàng căn phải tiết kiệm tiền một chút”
Tần Lãng vỗ vỗ vai của bọn hẳn nói: “Anh cho các chú tiền thì cứ cầm lấy, bớt nói nhảm lại đi. Tôi có thể mở tiệm thì đương nhiên giàu hơn các chú rồi, cứ cầm đi còn không là tôi đi kiếm người khác nha”
Ba người nghe hẳn nói như vậy lúc này mới thu tiền.
Chu Kỳ nhìn xem Tân Lãng nói: “Anh Lãng xem ra là “thâm tàng bất lộ”. Vậy thì tụi em ở chỗ này chúc anh Lãng mở tiệm buôn bán suôn sẻ, tiền tài sung túc tiến vào."
Tân Lãng dẫn bọn họ đi in tờ rơi, sau đó lên kế. hoạch chọn địa điểm phát cho bọn họ,
Một chỗ là cửa ra vào siêu thị, đây là siêu thị to nhất ở gần làng đại học. Số lượng người đi lại rất nhiều, một chỗ khác là phố ăn vặt. Đây cũng là căn cứ của sinh viên, cuối cùng là phố đi có khá nhiều cửa hàng. Ở đây có đủ loại cửa hàng, bình thường sinh viên không có gì làm đều ưu thích tới đây đi dạo.
Sau khi dẫn ba người tới các địa điểm rồi Tân Lãng mới đi về nhà.
Mà xế chiều hôm nay Tô Thi Hàm ở nhà cũng không rảnh rồi. Tân Lãng dặn nàng không được làm việc quá sức sẽ dẫn đến mệt mỏi, nhưng cô căn bản là không cảm thấy mệt mỏi. Lúc trưa Tân Lãng rời khỏi giường cô cũng lập tức bò dậy, vội vàng mở lên tài khoản Douyin. Tiếp tục chỉnh sửa biên tập lại video rồi gửi đi thành phẩm, trong lúc làm đều vô cùng hưng phấn.
Bận rộn vì tương lai của gia đình nhỏ khiến Tô Thi Hàm cảm thấy rất hạnh phúc.
Tô Thi Hàm liên tục gửi mấy video lên Douyin, tuy nhiên hiệu quả thì không có quá nhiều hi vọng. Số lượng người sử dụng Douyin rất đông đảo, video ngắn mỗi ngày được đăng lên không thể đếm xuể. Muốn ở rong rừng hoa nở rộ, thì không phải căn tốn thời gian mà còn phải có may mắn.
Mấy ngày kế tiếp vẫn luôn ở trong trạng thái này, mỗi video đăng lên lượng xem chỉ có mấy trăm, lượng like còn ít đến thương cảm, dường như là do có một số người trượt tay điểm một cái. Fan hâm mộ thì không cần bàn đến, chỉ có duy nhất năm người.
Tô Thi Hàm có chút nản lòng nhưng vì ở trước mặt các con nên cô vẫn biểu hiện vui vẻ như cũ. Cô không muốn bởi vì chuyện này mà ảnh hưởng sinh hoạt của mình và các con.
Ba đứa trẻ ngây thơ và dễ thương vẫn chưa biết bưồn rầu là gì, vẫn đang ở trên ghế salon cười thoải mái
Tần Lãng đêm qua đã điêu khắc thêm đồ chơi cho bọn nó, đó là chuỗi vòng tay dùng hạch đào tạo thành. Bên trong thì chạm trổ bên ngoài thì điêu khắc đủ loại đồ án và hình dáng, dùng dây thừng màu đỏ để xâu lại.
Cái này có ngụ ý, con nít khi mang vào có thể đề phòng sự sợ hãi, xua tan tai họa và xua đuổi tà ma. Bên cạnh đó còn ngụ ý hài hòa và vui vẻ.
Ba đứa nhỏ tất ưa thích món đồ chơi mới này. Lúc Huyên Huyên chơi đùa, thì Vũ Đồng và Khả Hinh có ý định muốn tới cướp khiến cho tình cảnh trở nên náo nhiệt.
Tô Thi Hàm nhìn thấy vậy, mỉm cười rồi cầm điện thoại di động quay video lại, cô muốn lưu lại khoảnh khắc đẹp đẽ này.
Vừa quay xong thì trên điện thoại di động đột nhiên hiện ra một thông báo, thông báo trên Douyin có một người sử dụng đã bấm theo dõi cô.
Tô Thi Hàm mím môi một cái nhấp vào xem. Đây là một tài khoản Douyin thông thường, cô đoán rằng chắc là người nào đó vô tình nhấp vào.
Cô nhịn không được khẽ thở dài một hơi rồi ngẩng đầu nhìn ba đứa nhỏ ngây ngộ, lập tức phát hiện tụi nó cũng đang tò mò nhìn về cô.
Tô Thi Hàm thoáng bừng tỉnh lại.
Nuôi dưỡng tài khoản, cũng không nhất định ngay. từ đầu phải đưa ra mục đích của mình, chỉ cần đưa một số hình ảnh đơn điệu là được rồi. Dù sao, dữ liệu trong hệ thống cũng không biết bản thân mình muốn làm gì, không có cách nào có thể kết nối chính xác với nhóm người ưa thích điêu khắc.
Cho nên không bằng trước tiên dùng những video khác tích lũy lượt xem và người hâm mộ. Đợi tới khi số lượng người hâm mộ đạt tới 1,000 người thì chuyển thành tài khoản kinh doanh, cũng có thể xem xét liên kết với cửa hàng bên Taobao!
Tô Thi Hàm lấy lại được nhiệt huyết, lập tức lấy video vừa nãy quay ba đứa nhỏ ra biên tập lại một chút sau đó đăng lên tài khoản Douyin. Đổi chủ đề từ nghệ thuật điêu khắc thành cuộc sống và các con.
Đăng xong video, Tần Lãng rất nhanh cũng về tới nhà. Tô Thi Hàm để di động sang một bên dẫn theo các con tới chơi đùa cùng Tân Lãng
Cho tới lúc ăn cơm tối Tô Thi Hàm mới nhớ tới điện thoại di động của mình, cô cầm lên kiểm tra thì phát hiện trên màn hình toàn bộ đều là thông báo từ: Douyin.
Tô Thi Hàm ngây ra một lúc, trong lòng nghĩ đến chắc là do cái video đăng lên hồi xế chiều.
Cô hồi hộp nhấn vào Douyin, cột thông báo đã là 99+. Chiều hôm nay, sau khi đăng video quay ba đứa nhỏ lên, số lượt like đã vượt qua 500 hơn nữa vẫn còn tiếp tục tăng lên. Số lượt xem cũng đã hơn 50,000 còn tăng lên 300 fan hâm mộ, bình luận thì hơn 200 cái.
Tô Thi Hàm nhìn thấy những số liệu này kích động nhìn Tân Lãng tựa hồ không nói ra lời
Tần Lãng thấy cô như vậy nghỉ hoặc hỏi: "Sao. vậy? Có chuyện gì vui lắm à?”
Tô Thi Hàm không biết phải nói sao lập tức trực tiếp đưa điện thoại cho hẳn xem.
Tần Lãng nhìn thấy thông báo từ Douyin không ngừng xuất hiện, nhịn không được vừa cười vừa nói: “Chúc mừng Thi Hàm! Cuối cùng em cũng đã có video đầu tiên hot rồi nhé!”
Mấy ngày nay Tô Thi Hàm buồn phiền chuyện liên quan tới Douyin không có lượt xem. Tân Lãng có biết, hắn còn từng nghĩ tới việc bỏ tiền ra mua một cái tài khoản có sẵn lượng người xem. Nhưng Tô Thi Hàm không muốn, cô nói muốn dựa vào thực lực chính bản thân mình. Hơn nữa, đã đầu tư không ít chỉ phí vào. cửa hàng trưng bày rồi, còn Douyin là lần đầu tiên làm thử nên cũng không muốn đầu tư nhiều vào đây.
Tô Thi Hàm vô cùng vui vẻ, cầm điện thoại di động lật xem từng cái từng cái bình luận. Có rất nhiều bình luận nói về tụi nhỏ đáng yêu dễ thương như thế. nào, nhưng mà cũng có người phát hiện tụi nhỏ đang tranh giành đồ chơi lập tức hỏi thăm. Trên tay bọn chúng có phải đô thú công mỹ nghệ hay không, còn khen rất tinh xảo và hỏi mua chỗ nào.
Gòn có người xem lại các video lúc trước của Tô Thi Hàm quay trong phòng làm việc, hỏi xem những tác phẩm thủ công mỹ nghệ này có bán hay không. Có thể hay không đặt trước chuỗi vòng đeo tay hạch đào. này v.v.
Chỉ có điều những bình luận này thuộc về thiểu số, nhưng mà đã được như vậy cũng khiến cô rất hài lòng
Lúc ăn cơm, số liệu của video vẫn không ngừng tăng lên, fan hâm mộ cũng tiếp tục tăng trưởng. Tô Thi Hàm vô cùng vui vẻ, một mực nhìn điện thoại cùng Tần Lãng nói về những cái bình luận.
Tần Lãng trong lòng cũng cao hứng, vừa cười vừa nói: “Thi Hàm! Chúng ta ăn cơm trước đi bình luận lát nữa xem tiếp, đừng để đói bụng.”
“Vâng” Tô Thi Hàm nghe vậy lập tức nghe lời để điện thoại di động xuống, bắt đầu cúi đầu ăn cơm.
Vừa ăn hai chén cơm cô lại nghĩ tới một chuyện trọng yếu, nói với Tân Lãng: "Tân Lãng! Hôm nay em đọc được một vài bài viết về việc mở cửa hàng, thì phát hiện một số thiết kế nghệ thuật cũng cần phải nộp đơn xin cấp bằng độc quyền tác phẩm. Lần trước anh điêu khắc đôi hạch đào tinh xảo kia em cảm thấy có thể dùng nó làm đồ trấn tiệm, cần phải đăng ký bằng độc quyền tác phẩm hoặc đăng ký bảo hộ quyền tác giả?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...