Tần Lãng cười cười: "Thi Hàm, cho dù 7 giờ chúng ta có xuống dưới này đi nữa thì họ cũng biết thôi”
“Hơn nữa, bọn họ cũng muốn thấy chúng ta thế này mà, em không cần phải xấu hổ đâu”
Nghe xong mặt Tô Thi Hàm càng đỏ hơn, những điều này cô đều hiểu, nhưng mà thực sự đối mặt thì vẫn cảm thấy khó khăn!
...............
Sau khi nghỉ trưa, mọi người cùng nhau đi tới thủy cung Atlantis Sanya, đây cũng là một trong những nơi nhất định phải ghé thăm khi tới Tam Á du lịch, bên trong có rất nhiều phần trình diễn vô cùng thích hợp cho trẻ nhỏ tới thăm quan.
Hôm nay vừa hay là lễ Giáng sinh, thế nên bên trong thủy cung vô cùng náo nhiệt cũng có rất nhiều người. Tân Lãng mua vé vip thế nên có thể rút ngắn thời gian xếp hàng, mà vị trí để xem biểu diễn cũng chọn vị trí tốt nhất.
Dẫn mấy đứa nhỏ đi xem biểu diễn người cá ở dưới nước, mấy nhóc con đều vô cùng thích thú.
“Cá cá! Cá cá!" Khả Hinh chỉ vào người cá bên trong rồi hét lên.
Trước đây trong nhà đã từng nuôi mấy con cá vàng, thế nên từ “cá” này được nói tới rất nhiều, mấy đứa nhỏ đều ghi nhớ kỹ.
Người cá ở trong nước nhìn thấy bạn nhỏ đáng yêu ở hàng đầu tiên thì ào ào bơi qua đây, cách một lớp thủy tính áp sát tay, rồi làm động tác bản tim với mấy đứa nhỏ. Điều này khiến mấy đứa nhỏ khác ở xung quanh vô cùng ngưỡng mộ, bọn chúng cũng muốn cùng tương tác với người cá!
Nhưng mà người cá chỉ tương tác với 3 đứa nhỏ đáng yêu kia thôi, huhuhu!
Đi dạo trong thủy cung một vòng, đến chiều tối bọn họ vào ăn trong một cửa hàng hải sản ở trong khu hải sản bên cạnh, đến Tam Á đương nhiên phải thưởng thức hải sản bản địa rồi.
Tần Lãng tìm một cửa hàng đông khách sau đó đặt một phòng riêng rồi gọi một bàn đầy hải sản.
Người lớn ăn rất vui vẻ, nhưng mà chỉ khổ cho bọn nhỏ thôi. Trẻ nhỏ không thể ăn được những đồ hải sản được chế biến ở bên ngoài này. Bởi vì có quá nhiều gia vị và nước tương, mà những món hải sản đã hấp kia cũng không được làm nhuyễn ra, thế nên trẻ nhỏ không ăn được.
Ba đứa nhỏ không được ăn, thế nên khi về nhà đứa nào đứa nấy đều ủ rũ, không vui.
Về đến nhà, đột nhiên ông Tần cảm thấy đau bụng, nửa tiếng thì chạy vào nhà vệ sinh tới tận ba lần, bị dày vò rất lâu. Bà Tần vừa vừa nấu nước nóng rồi lại pha trà nóng, nhưng uống vào cũng không có tác dụng gì cả.
Tô Thi Hàm lấy thuốc đau bụng tới rồi nói: “Mẹ ơi, chắc là cha bị đau bụng rồi, hải sản ở ngoài tiệm không được tươi lắm, thế nên ăn vào sẽ không thoải mái”
“Nhưng mà trước khi tới đây chúng con đã chuẩn bị thuốc thường dùng, mẹ cho cha uống một viên đi ạ, uống xong thì chắc sẽ dễ chịu hơn nhiều. Nếu như không đỡ thì lát nữa chúng ta đưa cha tới bệnh viện."
Lúc này ông Tần mệt mỏi đi từ trong nhà vệ sinh ra, nói: "Không cần tới bệnh viện đâu, cha không sao”
“Cái dạ dày này của cha, không thể ăn được quá nhiều hải sản, cả nhà chúng ta cùng ăn mà mọi người đều không sao, chỉ có một mình cha là thấy khó chịu”
Bà Tần nói: "Chắc ông bà thông gia bình thường ở, Quảng Châu hay ăn hải sản, còn chúng ta ở thành phố Thiệu thì không hay ăn mấy thứ này, thế nên dạ dày của ông hơi mẫn cảm, Thi Hàm mang thuốc cho ông này, ông uống một viên trước đã."
Sau khi uống thuốc xong, ông Tần lại đi vệ sinh một lần nữa, nhưng mà cũng dần đần đỡ hơn một chút.
Các site khác đang và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà..
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Tần Lãng bắt mạch cho ông, quả thực chỉ là dạ dày có vấn đề, thấy ông không có chuyện gì thế nên mới yên tâm.
“Cha, quả thực hải sản bán ở trong cửa hàng kia không an toàn, có loại không phải là đồ tươi, có loại thì xử lý không đảm bảo. Không chỉ người lớn ăn vào có thể bị đau bụng, mà trẻ nhỏ cũng không thể ăn được”
“Như vậy đi, ngày mai chúng ta ra ngoài biển, vừa hay bên này có du thuyền, chúng ta ngồi trên du thuyền câu cá, đến lúc đó câu cá mang vẽ nhà rồi chúng ta tự chế biến vậy thì mấy đứa nhỏ cũng có thể ăn”
Nghe Tăn Lãng nói tự tay chế biến, Tô Vĩnh Thắng lập tức có tỉnh thần nói: "Được”
Phương Nhã Nhàn trừng ông một cái rồi nói: “Ông có ý nghĩ muốn Tần Lãng đích thân chế biến cá đúng không?”
Tô Vĩnh Thắng nói: “Đó là điều đương nhiên, tay nghề của Tân Lãng còn tuyệt hơn nhà hàng nhiều đấy chứ!"
Ông Tần nghe vậy thì nói: “Được, con trai, lần trước con làm một bữa tiệc toàn cá, cha và mẹ con chưa được thử qua, vậy thì ngày mai chúng ta đi câu cá. Cá câu được sẽ đem về nhà tự chế biển, để cha và mẹ con cũng được nếm thử các món cá do con làm!"
Bởi vì ông Tần không được khỏe thế nên tối hôm. nay chắc chắn mấy đứa nhỏ không thể ngủ cùng với ông bà nội được nữa.
Phương Nhã Nhàn và Tô Vĩnh Thắng tới nói muốn ngủ cùng mấy đứa nhỏ, nhưng mà Tân Lãng và Tô Thi Hàm nói tối nay muốn họ nghỉ ngơi, bởi vì hai ngày nay bọn họ trông coi bọn nhỏ cũng khá mệt rồi.
Bọn họ thì vẫn ổn, nhưng dù sao cha mẹ tuổi tác cũng cao rồi chắc chẩn không thể chịu nổi.
Phương Nhã Nhàn nghĩ có những chuyện không nhất thiết mỗi ngày đều phải làm, có đúng không? Hôm nay Thi Hàm và Tân Lãng dậy muộn như vậy, chắc là tối qua ngủ rất muộn, hôm nay phải nghỉ ngơi thì ngày mai trạng thái càng tốt hơn nữa.
Thế nên, tối nay ba đứa nhỏ lên tầng 3 để ngủ với baba và mama.
Bởi vì được dẫn đi chơi một vòng, cho nên bọn chỏ buổi chiều không có ngủ. Ở trong nhà hàng lúc đó bọn chúng đã có chút buồn ngủ rồi, thế nhưng bởi vì người lớn đang dùng cơm, cho nên mấy chú mèo tham ăn này đã cố không ngủ.
Vì vậy giờ đây chúng rất buồn ngủ, Tô Thi Hàm và Tăn Lãng tâm cho chúng xong vừa mới đặt vào trong nôi trẻ em thì Huyên Huyên chẳng cần phải dỗ đã ngủ say luôn rồi.
Vũ Đồng ở trong lòng Tăn Lãng cũng chỉ mất có. vài phút là đã ngủ, nhưng mà Khả Hinh thì vẫn
có tỉnh thần. Dỗ rất lâu cũng vẫn chưa ngủ, thế nên Tô Thi Hàm đặt bé con vào tron nôi để cho bé tự chơi một lát, để lát nữa cơn buồn ngủ kéo tới thì Khả Hinh có thể tự ngủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...