Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chu Hướng Bắng: “Tần Lãng, cậu thật lợi hại, mang theo cả nhà đi Tam Á ăn tết. Cũng đúng, Thượng Hải giờ thời tiết khá lạnh, vẫn là ở phương nam thích hợp nghỉ dưỡng hơn. Chúc mọi người đi chơi vui vẻ."

Hồ Tử Siêu: “Bạn học cũ, cậu bây giờ thật sự phát triển quá tốt đó nha! Vừa đến lễ Giáng Sinh là mang gia đình đi Tam Á chơi! Thật là làm cho bạn bè cấp 3 ước ao ghen tị. Lúc về nhà ăn tết, nhớ mang bọn nhỏ đi tụ họp nha, lần trước nhìn thấy bạn gái của cậu còn chưa gặp qua bọn nhỏ nhà cậu đâu đấy!"

Tôn Húc: "Khoang hạng nhất sao?!" Anh Lãng, nhớ chụp ảnh đó nha, em cho tới bây giờ còn chưa bao giờ ngồi khoang hạng nhất đó!”

Chu Kỳ: “Anh Lãng, em còn chưa bao giờ ngồi máy bay... Trở về nhớ truyền thụ kinh nghiệm cho em, em sợ về sau ngồi máy bay lần đầu sẽ làm gì đó mất mặt, ha ha”

Lý Nguyên Phát: “Anh Lãng, bên đó xuất phát rồi sao? Em vừa đưa bác Tăn cùng dì đến sân bay, nhìn bọn họ đã qua cửa an ninh rồi, lên đường bình an nha, chúc mọi người chơi vui

Tần Lãng nhìn bình luận này lập tức gọi video cho bà Tần.

Điện thoại vừa thông, hai bên đều là đang ở bên trong phòng chờ VIP.

Bà Tần đang ngồi trên ghế sofa, trên mặt còn đang động lại nét cười, nói: "Lãng Lãng, mẹ cùng cha con đang chờ máy bay đây!”

“Đứa nhỏ này, sao không nói một tiếng với mẹ và cha là con đã mua vé khoang hạng nhất rồi? Cũng chỉ bay hơn hai tiếng, lãng phí tiền như vậy làm gì, ngồi khoang phổ thông cũng tốt mà!”


Tân Lãng: “Mẹ, bọn con đều ngồi ở khoang hạng nhất. Bọn nhỏ rút trúng vé khoang hạng nhất, chúng ta là người một nhà đương nhiên phải cùng hưởng thụ chứ."

Bà Tân tuy cảm thấy tiền vé hơi lãng phí nhưng đây tâm ý của con trai bà, người làm mẹ như bà vẫn cảm thấy cao hứng.

“Đứa nhỏ này, mẹ cùng cha con đi theo con hưởng thụ không ít, vẽ sau còn nhiều cơ hội!"

“Bà xã à, bà đừng nói nữa. Con trai đặt vé khoang hạng nhất không phải bà rất vui vẻ hay sao? Lúc nhân viên công tác gọi chúng ta, không cần phải xếp hàng mà trực tiếp đến lối VIP, bà còn trước mặt mấy người đang xếp hàng lộ ra vẻ tự hào còn gì!" Ông Tần ở bên cạnh phá đám nói.

Bà Tần trừng mắt liếc ông một cái, nói: “Tôi đương nhiên cao hứng rồi, con trai của tôi nguyện ý dùng tiền mua cho tôi vé khoang hạng nhất, để tôi hưởng thụ đãi ngộ VIP, tôi đương nhiên kiêu ngạo rồi!"

“Tôi đây không phải là đau lòng cho con sao, bọn nhỏ kiếm tiền cũng không dễ dàng nha”

Tân Lãng nhìn cha mẹ hai người cãi nhau, cười nói: “Mẹ, chuyện tiền bạc mẹ không căn quan tâm, trong lòng con nm rõ. Lần này đi ra ngoài chơi, hai nhà chúng ta cứ chơi vui là được, việc khác đến lúc trở về nói sau.”

Tân Lãng nói xong, quay camera về phía Phương. Nhã Nhàn cũng Tô Vĩnh Thắng, hai bên cùng chào hỏi nhau.

“Ông bà thông gia, hai người cũng đến sân bay rồi sao?“ Phương Nhã Nhàn hỏi.

“Đúng vậy! Bà thông gia, bà cùng thân gia còn đến Thượng Hải một chuyến đi cùng bọn nhỏ như vậy. Tôi cùng cha Lãng Lăng hôm qua còn chưa nghĩ đến chuyện này, vẫn là hai người nghĩ chu đáo hơn” Bà Tần nói.

Phương Nhã Nhàn cười nói: "Đều như nhau, tôi nghe Thi Hàm nói hai người gần đây đều bận chuyện nhà máy bên kia, đúng là quá bận rộn. Lần trước đến cũng không thấy, tôi cùng lão Tô cũng vừa vặn không có chuyện gì làm, chúng tôi tới đi cùng bọn nhỏ là được rồi. Hai người ở nhà lo chuyện nhà máy cũng không cần phải bận rộn một chuyến đi sang đây, chúng ta đến lúc đó gặp ở Tam Á, nhé cùng nhau chơi thật vui là được!".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bức Màn Hôn Nhân
2. Em Dâu Của Nam Chính Không Dễ Làm!
3. Hướng Dẫn Yêu Lần Đầu Của Bậc Thầy Diễn Xuất
4. Hôn Hôn Muốn Ngủ
=====================================


Bên này, bà Tân còn muốn cùng bọn nhỏ nói chuyện phiếm, máy bay còn hơn một giờ mới cất cánh, trong thời gian chờ đợi vừa vặn có thể tán gẫu video.

Tần Lãng bên cạnh nhẹ nhàng kéo Tô Thi Hàm nói: “Có cha mẹ cùng chơi với bọn nhỏ, anh dẫn em đi ra ngoài đi dạo”

Tô Thi Hàm nghe vậy khẽ gật đầu.

Hai người quay người đi ra ngoài. Tô Vĩnh Thắng thấy thế định hỏi, Phương Nhã Nhàn vội đánh ông một cái, nói nhỏ: "Ông làm gì thế?”

Tô Vĩnh Thắng nói: “Tăn Lăng cùng Thi Hàm đi ra ngoài, tôi hỏi bọn nó đi đâu”

Phương Nhã Nhàn trừng mắt liếc ông một cái:

“Cái lão ngốc này!”

“Lần này chúng ta ra ngoài chơi, lại có hai người chúng ta chăm bọn nhỏ, Tần Lãng dẫn Thi Hàm đi bồi đắp thế giới hai người thì làm sao?”

“Chẳng lẽ ông không hy vọng con gái mình với con rể tình thương mến thương à!”

“Tôi nói cho ông biết, lần này chúng ta đi ra ngoài, chúng ta nhất định phải để ý bọn nhỏ để cho hai đứa nó có không gian yêu đương biết chưa!”


Tô Vĩnh Thắng nghe vợ mình nói vậy trong nháy mắt bừng tỉnh, gật đầu nói: “Đúng đúng đúng, vợ à, vẫn là bà nghĩ chu đáo nhất”

Đầu bên kia điện thoại ông bà Tân đương nhiên cũng nghe được, bà Tần cảm động nói: “Bà thông gia, bà quả thật rất chu đáo”

Phương Nhã Nhàn nói: “Chuyện phải làm thôi mà bà thông gia. Thỉ Hàm cùng Tân Lãng có con sớm, hai người bình thường ở nhà đều chăm sóc bọn nhỏ, khẳng định không có thời gian riêng dành cho nhau. Lần này đi ra ngoài, chúng ta chăm bọn nhỏ tốt một chút, để hai bọn nó có thời gian đi chơi với nhau”

Bà Tần gật đầu nói: “Được bà thông gia. Vậy đến lúc đó chúng tôi cùng hai người chiếu có Huyên Huyên, Vũ Đồng cùng Khả Hinh, để bọn nhỏ đi Tam Á có một tuần trăng mật nhỏ đi

Tô Thi Hàm cùng Tân Lãng không biết hai bên cha mẹ đang tính chuyện, bọn họ lúc này nắm tay nhau đi dạo bên ngoà

Trong sân bay có rất nhiều cửa hàng, Thượng Hải là sân bay quốc tế còn có cửa hàng miễn thuế, Tân Lãng vốn muốn đưa vợ đi ra cửa hàng miễn thuế xem có đồ gì để mua hay không. Kết quả Tô Thi Hàm lúc đi qua một cửa hàng kem đột nhiên dừng chân.

Tân Lãng nhìn theo ánh mắt của cô, nói: "Muốn ăn kem ly hay sao?”

Ánh mắt Tô Thi Hàm sáng lên nhưng cảm thấy nói ra hơi ngượng, nên nói: "Không có, em chỉ nhìn thôi, qiữa mùa đông ai lai muốn ăn kem ly”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui