Tô Thi Hàm cất những thứ này vào trong cặp xách cho Tân Lãng.
Để Tân Lãng có thể mang đi ngay bất cứ lúc nào.
Khi Tăn Lãng vẽ đến nhà thì đồ đạc đã chuẩn bị xong. Lần này Tân Lãng không lập tức đi ngay mà dành thời gian chơi cùng bọn nhỏ một chút.
Nói với chúng rằng baba sẽ về nhà ông nội bà nội vài ngày sau đó baba sẽ cùng ông nội bà nội quay lại Lần trước hẳn chỉ đi ra ngoài nửa ngày mà không nói với chúng nên chúng đã giận hẳn cả một đêm. Lần này hẳn đi hai ngày, nếu mà vẫn không nói rõ ràng như lăn trước thì sợ rằng chúng sẽ giận hẳn vài ngày mất.
Tô Thi Hàm cũng nói với bọn nhỏ nói: "Baba chỉ về nhà ông bà nội vài ngày rồi sẽ về. Mama sẽ ở nhà với các con. Chúng ta cùng đợi baba đưa ông bà nội vẽ nhà nhé
“Ông bà nội sẽ đem đến rất nhiều đồ chơi cho mấy đứa nha”
“Các con còn nhớ ruộng rau ở nhà ông bà và mấy gà nhỏ màu vàng không?”
“Đợi baba đến đó, mình cùng gọi video để baba cho xem ruộng rau của nhà ông bà nội trông như thế nào nhé? Còn cả con gà vàng bé bỏng đã lớn hay chưa?
Nói chuyện với bọn nhỏ nửa giờ thì Tân Lãng lập tức lên đường,
Lúc đầu ba bọn nhóc vẫn ổn nhưng đến khi Vũ 'Đồng nhìn thấy Tân Lãng đi thì lập tức “oa" một tiếng khóc vang lên. Ngay sau đó Khả Hinh và Huyên Huyên cũng bắt đầu khóc lên.
Trái tim của Tăn Lãng vì chúng khóc mà trở nên mềm nhũn, đột nhiên hắn cũng không muốn đi ra ngoài nữa.
Chỉ muốn mỗi ngày ở bên cạnh chúng 24 giờ.
Tô Thi Hàm hai mắt đỏ bừng, an ủi ba đứa nhỏ: "Được rồi! Các con đừng khóc. Baba đi hai ngày là baba sẽ về, hôm nay đi là ngày mốt là về tới nhà rồi."
"Baba phải đi nhà ông bà nội để xử lý nhà máy sản xuất dầu gội đầu, sau này khi nhà máy mở cửa thì các con sẽ có nhiều tiền. Đến lúc đó các con muốn ăn sữa bột gì, muốn mua đồ chơi gì thì baba mama đều có thể mua cho các con."
Sau khi nói xong, Tô Thi Hàm kêu Tần Lãng rời đi. Sau đó cô quay lại dỗ dành ba người bọn chúng.
Lúc này, bọn trẻ hoàn toàn không thể ngừng khóc.
Tân Lãng hôn ba đứa nhỏ một cái, sau đó xáchcặp đi. Chính đôi mắt của hẳn cũng đỏ hoe.
Trước kia bọn nhỏ chưa có nhận thức quá rõ rằng nên khi hẳn đi công tác thì cũng không có vấn đề gì
Còn bây giờ bọn nhỏ ngày càng hiểu chuyện nên khi hắn đi thì chúng nó sẽ khóc rất nhiều.
Thật là, càng ngày càng không rời hẳn được.
Nhưng mà, có một số việc hắn cần phải tự mình làm.
Sau khi Tân Lãng kiên quyết bước đi, cửa vừa đóng thì hắn lập tức nghe thấy tiếng khóc như sấm. của bọn nhỏ ở trong phòng
“Ài..” Tân Lãng thở dài một tiếng.
"Con à, đợi khi nào baba kiếm đủ tiền mua nhà thì baba sẽ chơi với con mỗi ngày"
Vì hẳn có hệ thống giúp đỡ nên việc kiếm tiền dễ dàng hơn người khác rất nhiều.
Nhưng nếu hắn muốn mua một căn nhà tốt ở Thượng Hải thì hẳn vẫn phải cố gắng rất nhiều, thành ra sẽ không có nhiều thời gian ở bên con cái.
Huống chỉ là những người bình thường khác?
Đoán rằng các bậc làm cha làm mẹ, mỗi lần ra ngoài đều cảm thấy chua xót khi nghe tiếng khóc và ánh mắt lưu luyến của con mình.
Chỉ là những cay đẳng này cũng chỉ tạm thời mà thôi, đợi sau khi kiếm được tiền, mua được nhà thì gia đình hắn sẽ có nhiều thời gian quây quần bên nhau, vậy nên hắn cần phải nỗ lực hơn nữa vì tương lai
Hắn hiện đang mong chờ tới tháng 10 vì tới đó hắn sẽ đủ tiền mua nhà. Lúc đó gia đình hẳn sẽ được chuyển tới một nơi rộng rãi hơn, không cần sống chật chội như bây giờ.
Mặc dù hiện tại họ đã thuê hai căn nhà, nhưng bởi vì hai nhà không liên thông với nhau, nên sẽ bất tiện khi qua lại,.. cách bài trí trong nhà cũng không hợp lý và còn có một nhà kho mà chủ nhà để các loại đồ đạc như giường, các loại vật dụng v.v..., cho nên tuy rằng có hai căn nhà với bốn phòng thì vẫn không đủ dùng.
Đợi đến khi chuyển vào trong nhà mới thì hẳn sẽ thiết kế cho mỗi đứa nhỏ một phòng riêng và một phòng đọc sách lớn.
Để ba anh chị em cùng đọc sách và làm bài tập trong phòng.
Và có cả một khu vườn thật lớn để chúng chơi thỏa thích, có thể tập đi xe đẩy này, hay sau này khi chúng lớn hơn chút, còn có thể dùng sân để tập đá bóng nữa, v.v...
Đem theo những mộng tưởng về tương lai, Tân Lãng đi đến nhà ga cao tốc.
Lúc về đến nhà, đã là 10 giờ đêm.
Ở ga cao tốc, hắn không có cảm giác thèm ăn. Khi về đến nhà thì bà Tân đã làm cho hẳn một bát mì cay khiến cả người hắn cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Bà Tân giục hắn mau về phòng ngủ sau bữa tổ Tần Lãng nói hôm nay đã ở trên tàu nghỉ ngơi nên giờ còn chưa buồn ngủ.
Ông Tần hỏi có muốn đi xem nhà máy ngay không?
Tân Lãng nói có.
Nhà máy được xây dựng ngay tại thành phố Thiệu, chỉ là nó lại ở ngoại ô thành phố, cho nên lái xe cũng phải mất nửa giờ đồng hồ.
Do việc kinh doanh chỉ nhánh chuyển phát nhanh của gia định được giao cho họ hàng, trước kia vì còn để đưa hàng nên xe tải vẫn để lại ở nhà, còn xe máy, xe ba gác.. thì bán lại cho người quen.
Còn việc bán thức ăn ở trên app thì bà Tân không, có chuyển nhượng cho người khác mà vẫn giữ lại. Bởi vì việc này rất đơn giản, chỉ căn lấy rau vào buổi sáng, kiểm tra lại thật tốt rồi đặt chúng vào trong kho ướp lạnh.
Tự khắc sẽ có người đến lấy nó.
Khi bà Tân ở nhà thì bà ấy tự trông cửa tiệm, còn lúc không có nhà thì sẽ nhờ dì Hạ trông giúp.
Mặc dù nhà dì Hạ không ở cạnh nhà Tần Lãng nhưng lại ở cùng một dãy, chỉ cách vài bước chân
Hơn nữa, khi mọi người đến lấy rau thì họ thường cũng không lấy rau của người khác. Bởi vì bà Tân đã lắp camera quay toàn diện ở chỗ để tủ lạnh, bà đã cho người lắp đặt từ ngày đầu buôn bán rồi.
Để tránh nhận nhầm người chuyển phát nhanh và. sau đó không thể tìm lại được.
Nửa giờ sau, xe chạy tới cửa nhà xưởng. Ở đây có một cái chốt bảo vệ, bên trong có một nhân viên bảo vệ đang ngồi làm nhiệm vụ.
Khi nhân viên bảo vệ nhìn thấy ông Tần ngồi trong xe thì ông ta lập tức nở nụ cười rồi đi ra ngoài.
Ông ta chào ông Tần: "Ông chủ Tân! Vị này chắc là ông chủ nhỏ Tần Lãng đúng không?"
Bảo vệ nhìn thấy Tân Lãng đang ngồi ở vị trí lái xe thì cười hỏi.
Người này là do ông Tần thuê. Ông ta là một người đàn ông trung niên khoảng ngoài 40. Nhìn ông 'ta mạnh mẽ và rắn rỏi, rất có tính uy hiếp. Ít nhất thì những tên trộm sẽ không dám tùy tiện đến đây.
Từ trước đến nay bảo vệ chưa từng nhìn thấy Tân Lãng.
Lúc này vẻ mặt của Tân Lãng có chút giống ông Tần. Hơn nữa lúc trước ông Tân cũng đã nói với bọn họ rằng thật ra ông đang quản lý nhà máy thay cho con trai mình. . Có gì ho𝐭? Chọ𝐭 𝐭hử 𝐭ra𝐧g ( 𝙏𝐑UM𝙏𝐑 UYỆN﹒𝚅𝐧 )
Nhân viên bảo vệ tên là Vương Đạt.
Ông Tần vừa cười vừa nói: “Đúng vậy! Đây là con trai của tôi”
“Ông chủ nhỏ thật là trẻ, thực sự rất có triển vọng. Cậu ấy tuổi còn trẻ mà đã có thể mở một nhà máy lớn như vậy thì không thể không nói cậu ấy rất tài giỏi”
Ở tuổi như ông Tân thì rất thích nghe người khác khen ngợi con trai của mình, ông cười nói chuyện phiếm với Vương Đạt một chút rồi mới để Tân Lãng lái xe vào.
Nhà máy rất lớn và được chia thành nhiều khu vực, xung quanh đều có gắn đèn đường chạy bằng. năng lượng mặt trời
Cho nên dù hiện tại là buổi tối và đang ngồi trong xe thì ông Tân vẫn có thể giới thiệu cho Tân Lãng biết các tòa nhà được sử dụng như thế nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...