Bọn nhỏ rất thích không khí náo nhiệt, gia đình lại đông người, cho nên tối nay định trước là sẽ rất vui vẻ, bọn trẻ chắc chắn sẽ thích.
Không cần dì Vương chơi cùng, bọn chúng chỉ nhìn qua nhìn lại xung quanh, sau đó bắt đầu nói lảm nhảm. Nhất là khi nhìn thấy Tần Lãng cùng mọi người tán gẫu, bọn nhỏ sẽ bày ra vẻ mặt tò mò mà nghe lấy. Thấy vậy Tân Lãng sẽ không nhịn được cười.
Tôn Húc không nghĩ tới mấy đứa nhỏ như vậy mà cũng thích nghe mọi người tán gẫu nha.
Chu Kỳ nói: "Chúng tôi cũng thích nghe chuyện phiếm, đặc biệt phụ nữ lại càng thích tán gẫu. Tôi nghe một nữ sinh trong lớp chúng tôi nói, họ có thể nói chuyện với người khác trong ký túc xá từ bữa tối đến mười một giờ đêm. Sau khi tắt đèn rồi vẫn có thế nói thêm một lúc lâu nữa, nói đến khi bản thân cảm thấy thật sự buồn ngủ mới thôi.”
Dương Bân nói: "Bọn nhỏ dễ thương quá, tôi phải đi trêu chúng mới được”
Tần Lãng thấy vậy lập tức gọi Dương Bân lại "Đừng! Bọn nhỏ chỉ muốn nghe chúng ta nói chuyện phiếm thôi. Khi nào chúng không muốn nghe nữa, thì hãy chơi với chúng, nếu không chúng sẽ khóc ngay đấy”
Ba người Dương Bân mơ hồ nhìn về phía Tần Lãng: “Còn có chuyện này sao?”
Tân Lãng lập tức kể cho bọn họ nghe về chuyện mấy ngày trước khi hắn và Tô Thi Hàm đang nói chuyện, thấy bọn trẻ lắng nghe rất nghiêm túc. Sau đó, hai người bọn họ cảm thấy mấy đứa nhỏ rất đáng yêu, nên nổi tâm tư trêu chọc bọn chúng một phen, không ngờ lại khiến Vũ Đồng cùng Khả Hinh bật khóc, dỗ thế nào cũng không được.
Mãi đến khi hắn và Tô Thi Hàm lại tiếp tục nói chuyện, mặc kệ hai đứa bé, chúng mới không khóc nữa. Còn đặc biệt bày ra vẻ mặt tò mò nghe hắn cùng Tô Thi Hàm nói chuyện tiếp.
Ba người Dương Bân sau khi nghe Tân Lãng nói xong, vô cùng kinh ngạc, chuyện này thật quá khó tin. Dường như việc mang thai cũng có rất nhiều điều mới mẻ và thú vị
Chu Kỳ thấy vậy thì đề nghị Tôn Húc nhanh chóng sinh một đứa.
Tôn Húc nhìn thoáng qua phòng bếp, ý muốn bọn họ đừng đề cập tới chuyện này, vì Tạ Chỉ hay ngượng ngùng. Hơn nữa hai người mới chỉ bắt đầu tìm hiểu nhau, thậm chí còn chưa có cầm tay nhau.
Dương Bân vô cùng bất ngờ, đã nói chuyện hai tháng rồi mà vẫn chưa được căm tay? Vậy còn không, mau đi bái sư.
“Bái sư?" Tôn Húc nghĩ hoặc hỏi.
Chu Kỳ cười nâng căm về phía Tân Lãng: "Không phải là có sẵn sư phụ rồi đây sao?"
"Nếu cậu có thể học được một nửa của anh Lãng, không căn đợi đến khi tốt nghiệp, không chừng tết năm nay đã có thể ăn rượu mừng rồi đấy”
Tối nay, không khí trong nhà Tần Lãng vô cùng náo nhiệt, thỉnh thoảng còn vang lên tiếng cười khúc. khích của bọn trẻ.
Tối muộn, sau khi tiễn Tôn Húc và những người khác về, dì Vương lập tức dọn dẹp nhà cửa, Tân Lãng và Tô Thi Hàm cùng nhau tắm rửa cho bọn trẻ.
Một nhà năm người ngả lưng chơi đùa trên giường.
Tần Lãng nói với Tô Thi Hàm về lịch trình những ngày tiếp theo, còn hôm nay cô có thể ở nhà để tập luyện cơ sản chậu.
“Lát nữa em sẽ làm” Tô Thi Hàm gật đầu.
Cô vẫn nhớ rõ điều này.
Bởi đó là điều vô cùng quan trọng.
“Muốn anh giúp em sao?” Lúc này ở nhà, ngoại trừ bọn nhỏ, cũng chỉ còn vợ chồng bọn họ, không có người ngoài.
“Không cần” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Thi Hàm đỏ lên.
“Được! Vậy ngày mai anh sẽ đi mua thuốc Đông y, bắt đầu chườm nóng và mát xa những nơi có vết rạn da cho em.”
“Tử cung của em phục hồi rất tốt, vết mổ cũng được khôi phục hoàn toàn rồi, bây giờ mát xa ở bụng sẽ không gây ảnh hưởng gì”
Hồi trước, Tân Lãng không vội vàng việc loại bỏ vết rạn da cho Tô Thi Hàm, bởi vì lúc đó Tô Thi Hàm còn ở đang trong thời kỳ phục hồi tử cung với vết thương và nâng cao cơ thể.
Bây giờ đã qua gần năm tháng kể từ khi sinh con, lần trước khi đến bệnh viện để kiểm tra lại, ngoại trừ cơ sản chậu của Tô Thi Hàm bị lỏng ra thì tử cung và vết mổ bụng đều đã được bình phục hoàn toàn.
Vì vậy có thể bắt đầu thực hiện một số động tác mắt xa thích hợp.
- Tô Thi Hàm nghe Tần Lãng nhắc tới chuyện này, cô lại nghĩ đến việc lúc trước Tân Lãng đã nói với cô có thể giúp cô loại bỏ vết rạn da.
Lúc ấy cô cho rằng Tân Lãng chỉ đang an ủi cô.
Về sau, khi Tân Lãng chữa khỏi hoàn toàn vết mổ tử cung cho cô, cùng với việc chữa trị cơ thắt lưng cho mẹ cô, cô cảm thấy Tân Lãng rất có năng lực trong y học.
Đôi mắt của cô sáng lên, hỏi: "Chúng ta có thể' bắt đầu vào ngày mai được không?”
“Ừm."
“Tốt."
Cô rất hy vọng những vết rạn da trên bụng sẽ sớm biến mất và lấy lại làn da trắng hồng, mịn màng như xưa.
Bởi vì mỗi lần tắm rửa, nhìn thấy những vết rạn da màu tím trên bụng giống như những con giun đất, cô lại không dám nhìn.
Không nhìn sẽ không có áp lực tâm lý.
Mà hiện tại, Tân Lãng lại có thể xóa những vết rạn da này cho cô, cô rất mong chờ.
- -
Ngày hôm sau, Tăn Lãng nhận được điện thoại của Thạch Hậu Vinh, hỏi hắn ta có rảnh không và muốn mời hắn ăn cơm.
Thạch Hậu Vinh muốn cảm ơn Tăn Lãng vì lần trước hẳn đã vạch trần âm mưu của Thang Tiên Nhi, hiện tại anh ấy đã cùng với con trai của mình trở về từ Myanmar, con trai của anh cũng đã nhận ra Thang Tiên Nhi.
Tuy nhiên, tình trạng bây giờ của con trai anh không tốt lắm, vậy nên anh muốn nhờ Tân Lãng kiểm ra cho con trai mình một chút.
Xem có cách nào có thể tháo gỡ được nút thất trong lòng đứa nhỏ.
Lần trước, Thạch Hậu Vinh vô cùng hào phóng cho Tăn Lãng 10 triệu, trùng hợp là trưa hôm nay Tân Lãng cũng rảnh. Cho nên hắn đã hẹn thời gian gặp mặt với Thạch Hậu Vinh,
Sau khi cúp điện thoại xong, hẳn đưa bọn nhỏ giao cho dì Vương chăm sóc rồi đi ra ngoài.
Vẫn là nhà hàng lần trước bọn họ đã cùng nhau ăn cơm.
Đồ ăn của nhà hàng này vô cùng ngon, hơn nữa lại còn ở gần trường của Tân Lãng.
Ngoài ra, lúc trước, Thạch Hậu Vinh với Tân Lãng cũng kết giao ở đây nên anh có ấn tượng vô cùng tốt đối với nhà hàng này.
Vì vậy, anh ấy lại hẹn Tân Lãng đi ăn ở nhà hàng này.
Lúc Tân Lãng nhìn thấy Thạch Hậu Vinh và Thạch Lâm Minh, sắc mặt Thạch Lâm Minh có chút buồn.
Đây là bộ dạng bình thường của người sau khi chia tay.
Đặc biệt, Thạch Lâm Minh còn phát hiện mình bị Thang Tiên Nhi lừa. Vì vậy, có thể nói, lúc trước yêu sâu đậm bao nhiêu, thì lúc này sẽ bí thương bấy nhiêu.
“Tần đại sư, bên này” Thạch Hậu Vinh thấy Tân Lãng tiến vào, lập tức đứng dậy mỉm cười kéo ghế cho Tân Lãng, bảo Tân Lãng ngồi xuống.
Sau đó anh ta nói cảm ơn với Tân Lãng, nhưng không nhắc tới Thang Tiên Nhi nhiều, mà cùng Tân Lãng nói chuyện về bói toán và phong thủy.
Bởi vì Thạch Hậu Vinh vô cùng tin vào những thứ này, cho nên bình thường khi rảnh rỗi, anh đều nghiên cứu chúng.
Nói chuyện với Tần Lãng từ "Bình Chân Thuyên”, “Quả Lão Tinh Tông" đến "Dịch Mạo' và “Dịch Ẩn”, càng nói Thạch Hậu Vinh càng cảm thấy trình độ học vấn của Tân Lãng vô cùng cao siêu. Sự hiểu biết của hân đối về những quyển sách này còn vượt xa hơn nhiều so với những thầy bói phong thủy mà anh ấy biết trước đây.
Hơn nữa Tân Lãng chỉ thông qua video đã giúp anh hiểu được tình hình của Thang Tiên Nhi, điều này khiến anh càng cảm thấy thêm kính trọng Tân Lãng.
Trong lúc anh cùng Tần Lãng nói chuyện, Thạch Lâm Minh ngồi bên cạnh chỉ cúi đầu ăn cơm, giống như cả thế giới chỉ có một mình cậu. Mặc kệ, Thạch Hậu Vinh cùng Tân Lãng đang nói chuyện gì, cậu đều không để tâm
Lúc này, Thạch Hậu Vinh đem đẽ tài tán gẫu đến trên người con trai Thạch Lâm Minh của mình, anh quay đầu sang nhìn thoáng qua con trai đang thần hồn phách lạc của mình, thở dài, buồn rầu nói với Tần Lãng: “Tần đại sư, anh cũng thấy đó, đã mấy ngày con trai tôi có bộ dạng như thế này rồi”
“Từ khi nó phát hiện Thang Tiên Nhi là người chuyển giới và lừa nó ở bên ngoài, lúc nào nó cũng như người không hồn vậy."
“Bất kể tôi nói gì hay giới thiệu cô bạn gái xinh đẹp khác cho nó, nó đều không có hứng thú”
“Tần đại sư! Anh có thể giúp con trai tôi xem xem, vận đào hoa của nó khi nào sẽ đến không?”
“Tôi nghĩ, cách tốt nhất để thoát khỏi thất tình. chính là tìm hiểu một mối quan hệ mới.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...