Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chạng vạng tối, Tô Thi Hàm dẫn theo nhóm bạn cùng phòng trở về, Tân Lãng giữa trưa cùng Lương Quảng Lai ăn cơm xong thì cũng quay về.

Sau đó thì đồ điện gia dụng cùng giường đều được chuyến tới, khiến cho hẳn bận rộn một lúc ở căn nhà mới thuê ở dưới lầu.

Tần Lãng chỉ huy sắp xếp đồ đạc, cũng may mà đồ đạc đều được chuyển tới cùng một lúc, cho nên sắp. xếp không mất nhiều thời gian. Đến lúc năm giờ chiều thì toàn bộ đã được sắp xếp gọn gàng.

Tần Lãng quét dọn gian phòng rồi đến chợ găn đấy mua thức ăn về.

Lúc Tô Thi Hàm trở về, hẳn đã kho xong thịt heo kho tàu cùng với trứng cút.

Món kho này rất thơm, khi Tô Thi Hàm mở cửa ra thì mùi thơm đã sộc thẳng đến lỗ mũi.

Lâm Tĩnh hít một hơi, nói: “Oa, thật là thơm!”

Lương Tiểu Khiết: “Không được! Nước miếng của mình muốn chảy ra rồi!"

Lưu Hi không nói gì. Thế nhưng nghiễm nhiên là cô cũng đang hưởng thụ mùi thơm, còn nhắm mắt lại để ngửi.

Tô Thi Hàm cũng ngửi được mùi thơm. Lúc trước ở thành phố Thiệu, Tân Lãng làm cho cha cô món thịt kho, mùi thơm toả ra chính là mùi thơm giống như này.

Đúng là đặc biệt thơm.

Ngửi thấy mùi thơm, khẩu vị của mọi cũng tăng lên không ít.

“Trước đi vào đã” Tô Thi Hàm nói với ba người bạn cùng phòng.

“Đúng vậy!" Ba người đi vào thay giày.

Tô Thi Hàm dẫn ba người bạn vào nhà. Tiếp đó để dì Vương tiếp đón còn cô đi vào trong phòng xem bọn nhỏ.


Mấy giờ không nhìn thấy bọn nhỏ, cô cảm thấy rất nhớ.

Đi vào trong phòng.

Bọn nhỏ đều tỉnh rồi, nhưng do vừa mới tỉnh lại cho nên chưa có khóc rống, còn đang tự mình thăm dò thế giới mới.

'Đưa cánh tay ra rồi nhìn chính cánh tay nhỏ của mình. Sau đó cảm thấy có thể ăn thì cho tay vào trong miệng gặm.

ông tác của Huyên Huyên là dữ dội nhất. Vì nó đã biết xoay người lại còn có thể ngồi dậy,hai chân có thể co lại rồi.

Thằng bé đang cật lực muốn dùng tay mình bắt chân của mình.

Khóe miệng còn chảy nước bọt.

Tô Thi Hàm nhìn thấy một màn này của con trai cũng không biết nên khóc hay nên cười, đây là muốn ăn ngón chân của mình sao?

“Ôi chao! Bé con yêu dấu của mama, con thật là đáng yêu quá đi!”

Tô Thi Hàm mỉm cười đi tới, ôm lấy thắng bé. Thằng bé nhìn thấy mama đến thì lập tức nhếch miệng hướng Tô Thi Hàm cười, vô cùng dễ thương

'Tô Thi Hàm hôn lên mặt thẳng bé một cái, cười nói: “Nhớ mama sao?"

"Ê a" Tay nhỏ hưng phấn vung vẩy.

Nghe thấy tiếng anh trai nên hai đứa em gái đều. chú ý tới. Hai đứa cũng phát hiện là mama ở bên cạnh, cho nên lập tức kêu lên.

Cũng muốn được mama ôm một cái

“Thi Hàm?” Một cái đầu nhỏ từ cửa phòng ngó vào, thấp giọng gọi. Ánh mắt rơi xuống đứa nhỏ trong. ngực Tô Thi Hàm, với vẻ mặt tràn đầy mong đợi.

“Thi Hàm! Chúng mình có thể đi vào chơi với bọn chúng không?" Lâm Tĩnh hỏi.

“Vào đi, bọn nhỏ đều tỉnh cả rồi.”

Nói xong, Tô Thi Hàm còn lấy tay nhỏ của thằng bé quơ quơ vẫy chào bọn người Lâm Tĩnh, nói: “Huyên Huyện! Còn nhận ra mấy chị gái xinh đẹp này không? Mấy chị đến chơi với con cùng em gái nè.”

Trước kỳ nghỉ hè, mấy người Lâm Tĩnh có đến chơi với bọn nhỏ. Khi đó bọn nhỏ vẫn căn bế theo kiểu nằm ngang, giờ bốn tháng rưỡi tuổi có thể bế thẳng người lên để ôm rồi.

Lúc ôm thẳng thì Tô Thi Hàm có thể giới thiệu. người này người kia cho bọn nhỏ dễ nhận biết hơn.

So với trước đây bế ngang thì thuận tiện hơn nhiều.

Thăng bé rõ rằng không quen mấy người Lâm Tĩnh.

Bởi vì đã qua hai tháng rồi.

Lúc đó thằng bé còn chưa có nhận thức, nhưng bây giờ thì có rồi.

Thế nhưng nhìn thấy mấy chị gái xinh đẹp, cho nên Huyên Huyên cũng nể tình nhếch miệng lên cười một cái.

Dáng vẻ dễ thương này của thẳng bé khiến ba người Lâm Tĩnh bọn họ đều phấn khích, chạy tới trước mặt Tô Thi Hàm.


Cả đám đều muốn chạm vào thẳng bé.

“Thi Hàm! Hai tháng không gặp, mình phát hiện Huyện Huyên càng ngày đẹp trai hơn. Thật đáng yêu, cái đầu này so trước đây càng thuận mắt hơn nữa”

“Đây là đầu tròn sao?” Lưu Hi hỏi.

Tô Thi Hàm kể chuyện trước đây với các cô, lúc trước bọn nhỏ đều ngủ thành dạng đầu hình thuyền. Sau này mới biết bọn nhỏ ngủ chúng ta có thể định hình lại dáng đầu cho chúng, cho nên mặc kệ là con trai hay con gái thì dạng đầu tròn đều đẹp hơn.

Về sau khi lớn lên, ưu thế sẽ càng thêm rõ rằng.

Sau đó Tô Thi Hàm nói với cô ba bạn cùng phòng, sau này có sinh con thì đề nghị họ nên để cho con ngủ dáng đầu tròn.

Ba cô bạn cùng phòng đều nói đã biết, về sau nhất định cho bé con ngủ thành dạng đầu tròn.

Sau đó Lương Tiểu Khiết đến bên cạnh nhìn Vũ Đồng cùng Khả Hinh, sau đó kinh ngạc thốt lên: “A... mình không phân biệt được đứa nào với đứa nào cả?”

Lâm Tĩnh cười nói: "Nói như trước đây cậu phân biệt được vậy

Lương Tiểu Khiết cười tủm tỉm, sau đó học cách. ôm trẻ con từ Tô Thi Hàm rồi mới ôm lấy Vũ Đồng, Lưu Hi thì ôm Khả Hinh. Lúc này thì Huyên Huyên đang ở trong ngực Lâm Tĩnh.

Huyện Huyên cùng Vũ Đồng thì còn tốt, hai đứa không có khóc.

Khả Hinh thì không như vậy. Ở trong ngực của người lạ, mặc dù có mama ở trước mắt nhưng cô bé vẫn oa oa khóc lên

Nhưng nó chỉ kêu khóc chớ không có nước mắt.

Không phải là thật sự khóc mà chỉ là giả khóc thôi. Muốn hấp dẫn chú ý của mama, muốn được mama ôm một cái.

Tô Thi Hàm đành phải ôm con bé, thế là nhóc con lập tức ngừng khóc.

Thấy vậy ba người bạn cùng phòng đều cảm thấy rất thần kỳ. Tô Thi Hàm cười giải thích nguyên nhân với bọn họ.

Lâm Tĩnh nói: “Lương Tiểu Khiết! Khi còn bé khẳng định cậu cũng thường xuyên làm chuyện thế. này.”

“Có sao? Sao mình không nhớ” Mới nói xong câu đó, Lưu Hi che miệng cười. Sau đó Lương Tiểu Khiết mới phản ứng lại, Lâm Tĩnh đây là cố tình trêu ghẹo cô, cô vội vàng nói:" Cậu khi còn bé không giả khóc sao? Có nghe câu này không, đứa bé khóc sẽ có sữa ăn."

Lâm Tĩnh nói: "Huyên Huyên, nhìn chị gái xinh đẹp đang ôm con xem có sữa cho con ăn không, con thử xem.”


Lương Tiểu Khiếu khuôn mặt đỏ lên:"A! Lâm Tĩnh, cậu đúng là đô háo sắc!"

Cả đám trong phòng đều bị chọc cười.

Lúc đám con gái ở cùng với nhau, đùa giỡn bậy bạ cũng không kém gì so với đám con trai.

Bảy giờ tối, đã đến giờ ăn cơm.

Tần Lãng làm một bàn đõ ăn, có tai lợn kho, mặt lợn, đậu hũ kho, còn có thịt heo xào ớt xanh, sách bò xào ớt xanh, chân lợn vân phúc, cùng với hải sản, gà kho.

Lúc toàn bộ món ăn được bày lên bàn, con mắt ba người Lâm Tĩnh đều sáng lấp lánh.

“Lần trước mình muốn hỏi điều này, Thi Hàm! Chén đĩa nhà cậu mua ở chỗ nào vậy? Thật là đẹp nha! Vốn đồ ăn đều siêu ngon, lại thêm bát đĩa đẹp mắt, vị giác cùng thị giác đều được hưởng thụ!"

Lương Tiểu Khiết lấy điện thoại ra chụp ảnh: "Chỉ chụp đại thôi mà 360 độ không có góc chết, quá đẹp!”

Lưu Hi nhìn thấy nắp nồi bên trên có in một dòng chữ tiếng anh 'LE CREUSET' cô lập tức nói: “Đây là đồ. của hãng Le Creuset sao?”

Lúc trước lướt Taobao hình như cô có nhìn thấy. Lúc ấy cô giúp mẹ tìm rồi, mẹ cô còn yêu cầu tìm một cái nồi màu hồng nhạt,

Sau đó giao diện đưa ra rất nhiều mẫu nồi.

Bên trong có một cái, cô đặc biệt ấn tượng, màu hoa hồng rất đẹp. Thế nhưng, khi nhìn giá cả cô không muốn nhìn nữa, bởi vì giá một cái nồi bé rẻ nhất cũng đã lên đến một ngàn rưỡi tệ... . Truyện Điền Văn

Mẹ cô cũng chỉ muốn mua một cái hai trăm tệ để nấu đồ ăn thôi.

Cho nên cô không xem thêm nữa. Thế nhưng vẫn còn nhớ chữ tiếng anh, cùng với màu của hai chữ này”

Hình như là vây, cô cũng không nhớ rõ lầm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui