Bà Tân hỏi ba mẹ Tô Thi Hàm có đồng ý không?
Tô Thi Hàm nói có, đến lúc đó cô sẽ nói với cha mẹ mình một tiếng.
Bà Tân nghe vậy cũng đồng ý, bên phía nhà bà cũng không có vấn đề gì, tết Trung Thu thì dịch vụ chuyển phát Cainiao cũng được nghỉ.
Đến lúc đó người lớn hai nhà đều đến Thượng Hải, như vậy thì Tân Lãng cũng không cần lái xe đường dài vất vả chở theo ba đứa nhỏ.
Đến Tết Nguyên Đán thì các bé cũng được mười tháng, cơ thể sẽ tốt hơn một chút nên có thể ngồi xe đường dài.
Bởi vì ngày tết mọi người đều thích cùng nhau quây quần tụ họp, người một nhà ăn mừng vui vẻ.
Ông Tần cũng mong chờ đến tết, ngày tết họ hàng trong nhà sẽ đều trở về. Lễ đính hôn lần này của Tân Lãng và Tô Thi Hàm có một ít họ hàng vì công việc bận mà không đến dự được.
Ngày tết thì ai cũng được nghỉ.
Hơn nữa, tết năm nay ông sẽ tu sửa lại phần mộ của ông bà nội Tăn Lãng.
Nói đến chuyện ngày tết, Tân Lãng lập tức chuyển cho bà Tăn 500 ngàn, chờ bà về nhà thì có thể trang trí lại nhà cửa một chút, mua thêm một ít đõ dùng, như là sửa chữa lại nhà vệ sinh trên tầng 5.
Hay là thay mới một số đồ điện gia dụng trong nhà với cả đổi sang tay vịn cầu thang bằng gỗ.
Lúc trước vì tiết kiệm tiền nên trong nhà vẫn dùng tay vịn cầu thang bằng sắt.
Cầu thang sắt rất dễ bị rỉ sét.
Mặc dù bên ngoài được phủ một lớp sơn nhưng mà cũng không được lâu, vẫn có vài chỗ bị bong tróc sơn sau đó rỉ sét.
Đổi sang cầu thang gỗ thì tốt hơn, nhìn tổng quan trong nhà cũng có cảm giác ấm áp hơn nhiều.
Trước đây trong nhà hẳn không dư tiền để trang trí nhà, nhưng bây giờ Tân Lãng có tiền nên cũng muốn tân trang lại nhà một chút.
Bà Tần vừa nhận được tiền đã tức giận, nói như vậy không được. Nhà họ cũng không cần trang trí lại, nếu muốn là thì cứ chờ Tân Lãng mua nhà ở Thượng Hải rồi lại nói.
Bây giờ không vội, đồ dùng trong nhà cũng đầy đủ, gần đây nhà họ cũng đã mua thêm một mớ đồ đạc.
Ông Tần nói sửa cầu thang hoặc nhà vệ sinh cũng được, còn những thứ khác thì không cần sửa.
Sửa nhà vệ sinh cũng được, ngày tết trong nhà có nhiều khách đến nên cũng thuận tiện cho khách đi WC, không cần chạy xuống tầng dưới.
Còn sửa cầu thang cũng được. Đến tết mấy đứa nhỏ cũng được 10 tháng, là khoảng thời gian bò nhiều nhất nên sẽ hay túm tay vịn. Nếu chẳng may túm phải chỗ bị rỉ, sợ là sẽ nguy hiểm.
"Vậy cũng được! Nhưng mà Lãng Lãng, sửa cầu thang hay nhà vệ sinh thì cũng không tốn nhiều tiền, chỉ 50, 60 ngàn là đủ rồi. Tiền lần trước con cho cha mẹ vẫn còn nhiều, đủ để làm. Con không cần phải chuyển thêm 500 ngàn nữa” Nói xong, bà Tần muốn chuyển lại 500 ngàn cho Tần Lãng.
Nhưng lúc chuyển khoản bà lại phát hiện tài khoản của mình không đủ, không chuyển lại được 500 ngàn.
Bà cuống lên.
Tần Lãng đè tay bà Tần lại, nói: "Mẹ! Chuyện mua nhà phải đợi tới sang năm lận, đợi sau khi con và Thi Hàm đã có giấy đăng ký kết hôn thì mới đủ điều kiện mua, cho nên chuyện sang năm mẹ cũng không cần lo lằng đâu, con trai của mẹ có đủ năng lực kiếm tiền.
"Đúng lúc chúng con không ở nhà, hai người bắt đầu trang trí sửa sang nhà cửa. Chờ đến tết chúng con về thì cũng được bốn tháng, mấy đứa Huyên Huyên ở nhà cũng tiện”
"Nhưng mà tạm thời không dùng sơn hay là sơn tường vội, những thứ này có nhiều khí fooc-man-đê-hít"
"Sửa cầu thang thì ba mẹ cứ dùng luôn gỗ thô, để thợ quét đầu nến lên là được, chưa căn quét sơn."
Bà Tần nhìn về phía ông Tần, thấy ông cũng gật đầu mới nói: "Được! Nghe lời con."
Bà Tăn là phụ nữ, lúc trước trong nhà có tiền thì bà đã làm quý bà giàu có xa hoa một thời gian, bình thường cũng thích mua sắm.
Nhưng cuộc sống sinh hoạt dần trở nên khó khăn nên bà bắt đầu tiết kiệm tiền, không mua sắm gì cả.
Giờ con trai đã nói như vậy, sau khi bà và ba Tần Lãng về nhất định sẽ sớm sửa sang lại thật tốt, bởi vì làm những thứ này phải mất mấy tháng.
Làm xong thì con trai bà và vợ con nó cũng trở về, ở sẽ tiện nghĩ hơn.
Dì Hạ ngồi bên cạnh nghe Tân Lãng và ông bà Tần nói chuyện thì rất ghen tị, cảm thán. Không biết đến bao giờ con trai bà mới có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, một lần cho ba mẹ mấy trăm ngàn.
Bà Tân cầm lại điện thoại, nói với đì Hạ rằng Hướng Bằng nhà dì rất nhanh cũng sẽ kiếm được nhiều tiền.
Ngày hôm sau, Tần Lãng tiếp tục lái xe vẽ Thượng Hải.
Bởi vì trên đường đi Vũ Đồng không thoải mái nên bọn họ phải dừng lại nghỉ ngơi vài tiếng đồng hồ. Lúc về đến Thượng Hải đã 8 giờ tối.
Ba đứa nhỏ đều đã ăn no nhưng mà người lớn vẫn chưa ăn tối
Lâm Tiêu đến.
Lâm Tiêu mời mọi người đi ăn cơm, cô ấy đã đặt trước một phòng riêng trong nhà hàng, nhà hàng này lúc nào cũng mở cửa.
Trùng hợp là ông Tân cũng quen biết ông chủ của nhà hàng này, ông chủ tên là Tiền Hải Lượng. Vừa nhìn thấy ông Tân lập tức tới chào hỏi
Lúc ông ấy nhìn thấy Tân Lãng còn mang theo ba đứa nhỏ thì rất ngạc nhiên.
"Chớp mắt mới mấy năm mà Lãng Lãng đã lớn như vậy rồi, vợ con cũng đã có! Lại còn là sinh ba ư!"
Ông Tần cười cười ôn chuyện với Tiền Hải Lượng, còn bà Tần thì dẫn mọi người vào bên trong phòng để ăn cơm.
Sau khi Tiền Hải Lượng nghe ông Tân nói vẽ Tần Lãng thì trên mặt càng kinh ngạc hơn, cuối cùng giơ ngón tay cái lên nói: "Ông Tân! Ông có một đứa con trai tốt đấy! Đúng là quá tuyệt vời
"Sang năm Lãng Lãng nhà ông đến tuổi đăng ký kết hôn, lúc ấy có thể mua nhà ở Thượng Hải rồi nha!”
Nói đến chuyện mua nhà, ông Tần lập tức hỏi thăm Tiền Hải Lượng về chuyện bảo hiểm xã hội của Tần Lãng.
Ông biết Tiền Hải Lượng quan hệ rất rộng, vốn dĩ ông tính là sau khi đến Thượng Hải thì sẽ đi tìm Tiền Hải Lượng. Không ngờ hôm nay Lâm Tiêu lại mời nhà bọn họ đến nhà hàng do Tiền Hải Lượng mở.
"Chuyện này không thành vấn đề! Tôi có người quen chuyên xử lý những việc này. Ông sắp xếp thời gian một chút, đến lúc đó tôi dẫn ông và Lãng Lãng nhà ông đi bổ sung bảo hiểm xã hội cho nó. Chờ qua sinh nhật năm sau, Lãng Lãng nhà ông kết hôn xong thì có thế mua nhà." Tiền Hải Lượng vô cùng hào phóng nói.
Ông Tần cũng là người hào phóng, ông nói lúc đó sẽ mời cả nhà Tiền Hải Lượng ăn cơm.
Sau khi ăn tối xong, ông Tần và Tần Lãng đã sắp xếp thời gian với Tiền Hải Lượng, 8 giờ sáng ngày kia sẽ đi bổ sung bảo hiểm xã hội.
Nhà hàng của Tiền Hải Lượng là nhà hàng tư nhân, chủ yếu hoạt động vào buổi trưa và buổi tối, cho nên buổi sáng ông ấy có nhiều thời gian.
Hẹn thời gian xong, Tần Lãng lái xe chở mọi người về nhà.
Lâm Tiêu biết nhà Tân Lãng vừa đến sẽ có rất nhiều việc phải làm nên cô không quấy rầy, cô và mấy người nhà họ Tần tạm biệt luôn lúc ở nhà hàng. Thật ra cô có rất nhiều chuyện muốn nói với Tô Thi Hàm và thăm mấy đứa Huyên Huyên.
Nhưng mà không sao, chờ vài hôm nữa cô lại đến cũng được.
Về đến nhà, mang bọn nhỏ lên lầu, sáng sớm hôm nay dì Vương đến giúp dọn dẹp nên đã giúp họ mở luôn điện nước trong nhà.
Tô Thi Hàm mệt mỏi nắm nghỉ trên ghế sofa.
Ba đứa nhỏ thì đang nằm trên tấm đệm ở dưới đất.
Bà Tần và dì Hạ thăm phòng ở xong thì đều kinh ngạc.
Bọn họ tưởng rằng Tân Lãng chỉ thuê hai phòng trang trí đơn giản, không nghĩ đến trong nhà hẳn dù chỉ là nhà thuê nhưng trang trí còn tốt hơn người ta trang trí nhà mua.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...