Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Tần Lãng hôn ba bé cưng và nói cho bọn chúng biết rằng đêm nay bọn chúng sẽ ngủ cùng bà nội, cô út và ông bà ngoại.
Để cho chúng ngoan ngoãn.
Sau đó Tần Lãng tập trung nói về thói quen nhỏ. của Khả Hinh với cô út của nhà họ Tân.
Ví dụ như nếu cô bé thức dậy và không thể dỗ dành ngủ lại được thì có thể ôm cô bé đi lại trong phòng, vỗ vỗ nhẹ vào mông cô bé.
Trường hợp cuối cùng vẫn không thể làm được thì có thể bế lên tìm hẳn và Thi Hàm.
“Được rồi! Cô út vẫn có chút kinh nghiệm trông trẻ con, đừng lo lắng” Cô út cười nói
Tần Lãng lại nói với bà Tần về việc hôm nay Vũ Đồng mải chơi không chú ý đến việc bú sữa, bắt đầu thích vừa chơi vừa ăn.
Bà Tần nghe xong nói: "Chuyện này khi còn bé đã xây ra với con. Mẹ đã thay đổi thói quen của con như thế này”
"Nếu Vũ Đồng không muốn ăn thì đừng ép con bé ăn."
"Có thể thử ở thời điểm con bé bắt đầu chơi thì tạm dừng cho nó bú. Để cho nó trải nghiệm cảm giác đói một chút. Nếu không có hiệu quả rõ rằng thì có thể mỗi lần chỉ cho ăn no đến tám phần, hơn nữa không đến thời gian ăn bữa kế tiếp thì kiên quyết không cho con bé ăn nữa."
"Về việc bé cưng ăn thiếu sữa. Nếu con lo lắng về vấn đề dinh dưỡng của con bé thì có thế quan sát trước một thời gian. Sau đó mà thấy tỉnh thần trạng thái của Vũ Đồng vẫn rất tốt, mặc khác phát triển cũng bình thường thì không căn quá lo lắng."
"Và con cũng có thể bắt đầu từ những điểm này, Chẳng hạn như tạo ra một môi trường cho con bú yên tĩnh mà không bị sao nhãng hoặc thay đổi cách cho con bú, tăng cường vận động v.v..."
"Nếu Vũ Đồng vẫn ăn ít, dẫn đến không theo kịp dinh dưỡng thì có thế là do nguyên nhân khác. Đến lúc đó, chúng ta sẽ đưa Vũ Đồng đến bệnh viện để gặp bác sĩ.”
Tần Lãng gật đầu: "Được ạ."
Tô Thi Hàm đã ghi tất cả những gì bà Tần nói vào phần ghi chú ở điện thoại.
Sau khi giao ba đứa nhỏ lại xong thì Tần Lãng và Tô Thi Hàm lên tăng.
Khi bước lên tầng và đẩy cửa phòng ra, Tô Thi Hàm ngạc nhiên thốt lên '4' một tiếng.
Ở dưới tầng, ông Tân bà Tân và ông Tô bà Tô nhìn nhau cười.
Vì ở trên tầng có sự sắp xếp công phu của họ.
Tô Thi Hàm bước vào phòng và vô cùng ngạc. nhiên khi thấy cả căn phòng được bài trí như một căn phòng khác. Quá kinh ngạc!
Toàn bộ căn phòng nguyên bản là màu trắng, vách tường lớn màu trắng, tủ cũng sơn màu trắng gỗ sơn mài, giường cũng là màu trắng sứ.
Bộ chăn ga gối đệm sử dụng trước đây cũng là bộ màu trắng gạo mà Tô Thi Hàm thích.
Bây giờ phong cách của cả căn phòng đã thay đổi!
Nó đã trở thành một phòng đầy màu đỏ rất vui vẻ!
Ở bên trái và bên phải của lối vào, có dán chứ “Hỉ' rất lớn. Cùng với một quả bóng bay lớn màu đỏ được để trên đính đầu!
Quả bóng bay màu đỏ tươi che kín đèn trần, để ánh sáng trắng từ đèn trần biến thành ánh sáng đỏ, tạo thành bầu không khí đặc biệt.
Và trên đầu giường có treo những quả bóng bay hình trái tim và dòng chữ "Đính hôn vui vẻ" được viết trên đó.
Trần phòng cũng treo đầy bóng bay màu đỏ tươi. Bộ chăn ga gối đệm ở trên giường đã được thay bằng, chăn bông màu đỏ tươi thêu rồng phượng!
Trên kính và trên cửa tủ đều có dán dòng chữ "Hỉ" lớn.
Bầu không khí vui mừng rất nồng đậm!
Cô quay đầu lại vẻ mặt vui mừng nhìn Tần Lãng, trong giọng nói có chút kích động: "Tần Lãng, hóa ra Dì nói chúng ta ra ngoài chơi một lát là vì ở nhà bố trí phòng cho chúng ta!"
"Đây là phòng tân hôn của chúng ta!"
"Em rất thích! Anh có thích không?”
Trước đây Tần Lãng sẽ cho rằng màu đỏ quá sặc sỡ nhưng mà từ khi cùng Tô Thi Hàm ở cùng nhau thì cho dù là tiệc đính hôn bố trí một màu đó hay là màu đỏ thẫm đầy vui vẻ trong phòng bây giờ. Hắn đều không cảm thấy quá sặc sỡ mà ngược lại còn cảm thấy vô cùng hợp với tình hình, rất đẹp.
Đôi tay của Tân Lãng ôm lấy eo thon của Tô Thi Hàm. Quan sát cô và nói: “Thích”.
"Rất thích hợp.”
"Vợ à! tối nay là tiệc đính hôn của chúng ta. Đêm xuân đáng giá ngàn vàng. Trước tiên chúng ta đi tắm rửa sạch sẽ, sau đó chúng ta."
Tô Thi Hàm nghe xong lời nói vừa rồi của Tần Lãng, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi ửng hồng. Cô ôm lấy Tăn Lãng, khuôn mặt nhỏ nhần áp vào lòng anh, ôn nhu nói: "Chồng à, thật tốt khi có anh."
“Trước đây, em rất lo lẳng về mối quan hệ của mình với bố mẹ anh. Điều lo lắng nhất chính là mối quan hệ giữa mẹ chồng và nàng dâu”
"Sau khi tới nhà của anh, em phát hiện không phải lo lắng chuyện đó."
"Cha mẹ anh đối xử với em còn tốt hơn với anh”
"Coi em như con gái ruột của họ mà đối đãi.
"Hơn nữa, lúc cha mẹ em đến đây thực ra em rất lo lằng. Em lo cha em tính khí bướng bỉnh sẽ không hòa thuận với cha mẹ anh hoặc là cố tình tìm cách để bới móc dẫn đến không khí không hoà hợp.”
"Sau đó mấy ngày ở chung em phát hiện ra mình đã lo lắng nhiều rồi."
"Họ đã trò chuyện rất vui vẻ. Bố em đã không còn hùng hổ doạ người như khi anh đến nhà em trước đó."
"Em phát hiện ra rằng tất cả những điều này là do."
Nói tới đây, Tô Thi Hàm ngẩng đầu nhìn về phía Tần Lãng.
“Vì sao?" Tần Lãng hỏi.
"Bởi vì anh. Bởi vì anh quá xuất sắc!"
Tần Lãng sau khi nghe xong lời này. Rất có chủ nghĩa đại nam nhí cười lớn, vòng tay ôm Tô Thi Hàm nói: "Anh ưu tú như vậy cũng là vì có em và các bé: cưng.”
Nếu hẳn không kích hoạt hệ thống thì sẽ không giỏi như vậy.
Cho nên nói hắn có thể có thành tựu giống như ngày hôm nay thì Tô Thi Hàm và ba bé cưng chính là những người có công lớn nhất.
Hai người ôm nhau một hồi, Tô Thi Hàm đi tắm trước.
Tần Lãng đem đồ dùng cần thiết hàng ngày của ba bé cưng xuống tầng rồi nói cho bọn họ biết cái nào là của Huyên Huyên, cái nào là của Vũ Đồng và Khả Hinh.
Sau đó Tần Lãng nói: "Mẹ à, người đã cho chúng con một bất ngờ lớn. Thì Hàm và con đều rất thích."
"Vất vả cho mọi người rồi.”
Để có thể trang trí cho phòng của hai người họ đến mức như vậy chắc là đã tốn không ít công sức.
Riêng việc bơm bóng và thắt bóng cũng đã tốn rất nhiều thời gian và sức lực.
“Không vất vả. Con mau lên tầng đi. Cứ giao bọn Huyên Huyên cho chúng ta” Bà Tần cười nói.
Tần Lãng đi lên tầng. Trong lúc Tô Thi Hàm tắm rửa thì hắn lấy dược liệu Đông y dùng làm dầu gội đầu để vào chậu để rửa sạch sẽ rồi sau đó cho lên bếp từ nấu
Hắn đặt một bếp từ trên tầng 4 để thỉnh thoảng hắn và Tô Thi Hàm có thể ăn chút lẩu hoặc đun nước lĩnh tỉnh.
Sau khi để nhiệt độ cao nấu sôi thì chuyển sang nhiệt độ nhỏ và đun từ từ. Lúc này cho vào 300ml nước và tiếp tục đun từ từ với nhiệt độ nhỏ.
Hẹn giờ 30 phút.
Khi Tô Thi Hàm tẩm rửa xong, hẳn lập tức đi tắm.
Lúc bước ra khỏi phòng tâm và lau khô tóc, đồng hồ báo thức kêu. Vừa đúng là 30 phút.
Hắn đem nước thuốc đã đun xong đổ vào rây lọc đã được chuẩn bị ở trong chậu từ trước.
Sau khi lọc cặn xong những gì còn lại chính là nước thuốc.
Trong chậu có nước thuốc cho thêm hai thìa chất dưỡng ẩm axit amin và hai thìa chất làm đặc rồi sau. đó tiếp tục khuấy cho đến khi nó trở nên đặc sánh lại khuấy đều.
Đóng gói vào chai 1000ml mua ở cửa hàng nhụ yếu phẩm hàng ngày.
Như vậy là một lọ đầu gội thảo dược Đông y đã được làm ra.
Tô Thi Hàm đứng một bên quan sát, ngạc nhiên nói: "Thật là tuyệt vời! Anh thực sự có thể tự tay làm ra đầu gội đầu. Chồng à, có thể dùng cái này vào sáng sớm mai được không?"
"Ngày mai thì chưa dùng được! Phải để nguyên ba ngày mới có thể dùng được. Khi đó mới có thể phát huy hết các thành phần có trong thuốc Đông y- Tần Lãng nói
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...