Dòng tin nhắn của hắn vừa gửi đi, đám bạn cùng phòng sôi nổi.
Tất cả đều hỏi, bốn câu để theo đuổi con gái là gì?
Gòn bảo Tần Lãng nhanh chóng truyền thụ kinh nghiệm, bọn họ vô cùng muốn tìm bạn gái để cùng nhau trải qua mùa đông năm nay.
Ba người trong nhóm luân phiên phát tiền l xì cho Tân Lãng,
Lúc này Tân Lãng đang vui, rất sẵn lòng tâm sự. chuyện tình cảm với bạn cùng phòng. Hắn hiện tại có bà xã và bọn nhỏ làm ấm giường, nên hắn cũng hy. vọng anh em của mình cũng có thể tìm một người bạn gái để sưởi ấm.
Lúc này mới bắt đầu nghiêm túc nói: "Truyền đạo học nghề."
"Câu đầu tiên: Lần đầu gặp gỡ, tôi cảm thấy cần phải chào hỏi em một tiếng.”
"Câu thứ hai: Xin tự giới thiệu, tôi tên là XXX, thuyền nhỏ chở tình hữu nghị của chúng ta sắp khởi hành rồi."
"Câu thứ ba: Không xong rồi, thuyền nhỏ chở tình hữu nghị của chúng ta sắp bị lật."
“Câu thứ tư: Thuyền nhỏ chở tình hữu nghị không bị lật, chúng ta sao có thể rơi vào bể tình đây?”
Tôn Húc: Được đó! Em sẽ lập tức gửi cho cô bạn học vừa add wechat hai hôm trước.
Chu Kì và Dương Bân cũng đã lưu lại bốn câu nói kia, có điều vẫn không dám trực tiếp hành độngm. Mà chuẩn bị quan sát tình hình chiến đấu của Tôn Húc.
Không bao lâu sau, Tôn Húc đã gửi tới một ảnh chụp màn hình.
Tôn Húc: 'Anh Lãng! Sự tôn sủng của em đối với anh giống như nước sông cuồn cuộn không ngừng. Em cảm thấy sau khi tốt nghiệp đại học mọi người có thể đến nhà em ăn cưới được rồi.”
“Cô ấy thực sự đồng ý làm bạn gái em. Em theo đuổi được."
“Em cũng được gia nhập vào bộ tộc có bạn gái rồi."
"Giờ đây đã thoát khỏi thân phận cẩu độc thân."
"Cảm ơn anh Lãng."
Tần Lãng mỉm cười soạn tin nhắn trong khung chat: "Đừng cảm ơn vội! vẫn có chuyện muốn làm phiền mọi người đây. Tôi và Tô Thi Hàm sắp đính hôn, tôi muốn làm một buổi tiệc đính hôn thật ý nghĩa. Mỗi người các cậu quay một đoạn video ngắn, coi như chúc phúc cho tôi và Tô Thi Hàm nha."
Ba người bạn cùng phòng, một người ở tận Cáp. Nhĩ Tân ở phương Bắc, một người ở Tứ Xuyên, còn một người ở Cam Túc. Khoảng cách rất xa, nên hẳn sẽ. không làm phiền mọi người đến để tham gia tiệc đính hôn của hẳn và Tô Thi Hàm.
Đợi đến khi hẳn và Tô Thi Hàm tổ chức hôn lễ, mới mời mọi người đến đây.
Tôn Húc: "Không thành vấn đề! Anh Lãng, bảo em. giặt tất thối cho anh suốt một năm cũng không thành vấn đề, chứ đừng nói việc quay một đoạn video."
Chu Kì và Dương Bân đều đồng ý, còn hỏi Tân Lãng có muốn họ đến tham gia tiệc đính hôn không.
Tần Lãng nói khoảng cách quá xa, không tiện di chuyển, chờ về sau tổ chức hôn lễ chính thức thì ba người bọn họ nhất định phải có mặt.
Ba người đồng ý.
Trò chuyện cùng ba người bạn cùng phòng trong chốc lát, Tăn Lãng mới tắt di động, quay về phòng.
Phát hiện Huyên Huyên đã tỉnh lại, đang mở to mắt nhìn trần nhà. Sau khi thấy Tân Lãng đến, cậu nhóc nhìn Tân Lãng, cậu nhóc cảm thấy cực kỳ yên tâm, lại tiếp tục nhìn về cửa thủy tinh ở bên cạnh.
Bởi vì vừa mới tỉnh lại nên nhóc con tò mò quan sát xung quanh, việc nhận biết những sự vật mới mẻ là biểu hiện của việc não bộ phát triển. Tân Lãng không đến cắt ngang sự tò mò của cậu nhóc, để cậu nhóc. Tiếp tục quan sát và học tập.
Chờ đến khi cậu nhóc ê a, hắn mới đến chơi cùng.
Xem Huyên Huyên xong, lại nhìn Khả Hinh và Vũ Đồng trong nôi. Hai đứa nhỏ vẫn còn đang ngủ. Dường như Vũ Đồng mơ thấy đang ăn cái gì đó, cái miệng nhỏ không ngừng chóp chép.
Mà Khả Hinh dường như lại mơ thấy một giấc mơ đẹp, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười. Hai bàn tay nhỏ bé đặt hai bên đầu, giống một đóa hoa nhỏ. đang trưởng thành, cực kì đáng yêu.
Nhìn cô bé quá đáng yêu, Tân Lãng nhịn không được nên cúi đầu xuống hôn bé một cái.
Sau khi quan sát các bé nhỏ xong, hẳn đến gần xem bé cưng lớn nhất trong nhà chính là Tô Thi Hàm, cô đang ngủ trên giường.
Thấy cô ngủ rất say, còn đá chăn sang một bên, hắn giúp cô giảm nhiệt độ điều hòa rồi sửa lại chăn, tiếp đó mới dịu dàng vén sợi tóc lòa xòa trên mặt cô ra.
Nhẹ nhàng hôn lên hai má của cô.
Nghĩ đến lúc tổ chức bữa tiệc đính hôn, khi Tô Thi Hàm nhìn thấy video chúc phúc mà hắn chuẩn bị, có thể cảm động đến mắt đỏ hoe như mắt thỏ hay không.
Nghĩ đến hình ảnh đó, lòng Tân Lãng tràn đầy. mong chờ.
Sau khi quan sát xong bà xã và bọn nhóc, Tân Lãng quay lại thư phòng tiếp tục hoàn thiện bản thiết kế.
Qua hai ngày thiết kế, hẳn đã phác thảo được sơ qua hình dáng của bức bình phong nhỏ, đã xác định được kích thước 28cm x 28cm x 18 cm.
Sau khi xác định kích thước của bình phong mới bắt đầu tính toán cụ thể vị trí của mỗi nhân vật ở bên trong. Hẳn vẽ Lữ Bố trước, vì Lữ Bố là nhân vật chính. trong 'Tam Anh Chiến Lữ Bổ.
'Đầu tiên vẽ Lữ Bố và vũ khí Phương Thiên Họa Kích của ông ta. Sau đó tiếp tục vẽ Quan vũ căm Thanh Long Yển Nguyệt Đao, Trương Phi căm Trượng Bát Xà Mâu, Lưu Bị cầm song kiếm đang đánh nhau với Lữ Bố. Bên cạnh đó c ó thế thay đối vị trí thiết kế binh khí của bọn họ.
Hoạch định đến năm giờ chiều mới xong, Lữ Bố đã dần ra hình ra dáng, lúc chuẩn bị vẽ chi tiết hơn thì Huyên Huyên bắt đầu ê a.
Tân Lãng nở nụ cười cưng chiều buông bút xuống, rời khỏi thư phòng ôm lấy con trai, lúc này Vũ Đồng và Khả Hinh cũng đều tỉnh lại.
Hai cô nhóc yên lặng gặm ngón tay. Sau khi nhìn thấy Tần Lãng tới, cũng bắt đầu ê a, hai cánh tay nhỏ. bé duỗi về phía Tần Lãng.
Muốn ôm một cái.
“Được rồi, ba ba ôm các con."
Nhưng mà vừa thả con trai xuống chuẩn bị bế con gái lên, con trai đã khóc ngay lập tức.
Tô Thi Hàm tỉnh lại, đến bên cạnh cùng Tân Lãng dỗ dành bọn nhỏ.
Sau khi vỗ vẽ bọn nhỏ xong, lại thay tã giấy rồi cho bọn nhỏ bú. Xong xuôi đâu đó, Tân Lãng và Tô Thi Hàm mới ôm bọn nhỏ xuống lầu.
Chuẩn bị làm cơm tối.
Hôm qua Tô Thi Hàm mua rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, nên hôm nay vẫn có thể tiếp tục dùng những nguyên liệu nấu ăn này để chế biến.
Đồ ăn tối hôm qua Tô Thi Hàm làm đều là đõ ăn của tỉnh Hồ Nam bên này. Đêm nay hắn chia làm hai phần, một phần là món ăn nổi tiếng của tỉnh Hồ Nam, một phần là đồ ăn của Quảng Đông mà Tô Thi Hàm. thích ăn.
Tô Thi Hàm đến phòng bếp hỏi Tân Lãng có muốn cô giúp đỡ không, Tân Lãng nói không cần, bảo cô đến phòng khách chơi cùng các con còn phòng bếp. cứ giao cho hẳn.
Tô Thi Hàm không thể làm gì khác ngoài quay lại phòng khách. Lúc đang trông bọn nhỏ, cô dùng di động tra các studio chụp hình ở thành phố Thiệu, sau đó lại đọc từng đánh giá trong phần bình luận.
Cuối cùng cũng chọn được một studio có danh tiếng tốt.
Cô bảo Tân Lãng, đêm nãy lúc tằn bộ sẽ đi đến studio này xem, Tân Lãng đồng ý.
Sáu giờ rưỡi chiều, năm món mặn một món canh đã làm xong.
Có cá trích nấu với trứng gà và đậu phụ, chân giò Bạch Vân, sườn kho tỏi, vịt chiên ớt xanh, thịt bò xào lăn và thịt Khâu nhục hấp.
Thịt Khâu nhục hấp là món ăn phục vụ trong yến tiệc ở bên chỗ hẳn, cũng là một món ăn mà ông bà Tân thích.
Tô Thi Hàm nhìn thức ăn đầy bàn, vô cùng muốn ăn, cô nhịn không được chụp một tấm hình, gửi vào trong nhóm người nhà
Trong nhóm này cũng chỉ có cô, Tần Lãng, Tô Vĩnh Thẳng và Phương Nhã Nhàn.
Tô Vĩnh Thẳng đang ở nhà ăn cơm nhìn thấy tin nhần này, lập tức cảm thấy thức ăn trong miệng không còn thơm ngon nữa.
Ông buông đũa xuống hỏi Phương Nhã Nhàn: “Hôm nay là ngày bao nhiêu rồi?”
“Ngày 18, sao đấy?”
“Ngày mai là ngày 19, ngày kia là 20, ngày kia nữa là 21, vé máy bay đến thành phố Thiệu em mua rồi à?” Sau khi Tô Vĩnh Thắng tính toán thời gian một lát, khuôn mặt đầy chờ mong.
Ngày 21 đến thành phố Thiệu, theo lý thuyết thì ngày 21 là có thể ăn đồ ăn con rể làm rồi
Hơn nữa còn có thể nhìn thấy cháu trai cháu gái đáng yêu.
Người ông ngoại là ông nhớ ba đứa nhóc vô cùng.
Phương Nhã Nhàn biết ý đồ của Tô Vĩnh Thẳng, bà ấy cười nói: "Đã sớm đặt xong vé máy bay rồi, có điều về máy bay ngày 21 mà tôi mua là bay từ Quảng Châu đến thành phố Trường Sa của tỉnh Hồ Nam rồi mới đến thành phố Thiệu, bởi vì không có chuyến bay thắng từ Quảng Châu đến thành phố Thiệu. Lần trước 'Tiểu Lưu và chị Dương tiễn mấy người Tân Lãng xong, lúc quay về phải đợi ở thành phố Trường Sa đến 14 giờ mới chuyển được máy bay”
“Cho nên lần này tôi chia làm hai loại vé, một vé lúc 9 giờ sáng từ Quảng Châu đến thành phố Trường Sa, khi đến thành phố Trường Sa là khoảng 10 giờ 20. Nhưng nếu muốn đi máy bay tới thành phố Thiệu thì phải chờ đến 7 giờ 55 tối mới có chuyến bay từ thành phố Trường Sa đến thành phố Thiệu."
“Hơn nữa, nhà Tân Lãng cách sân bay của thành phố Thiệu cũng hơi xa. Nhà Tân Lãng ở một huyện dưới thành phố Thiệu, lần trước mấy người Tiểu Lưu ngồi xe mất hơn một tiếng rưỡi, đúng là hơi mất nhiều thời gian.”
“Tôi đã tìm ra một phương án tốt hơn. Chúng ta bay từ Quảng Châu tới sân bay Hoàng Hoa của thành phố Trường Sa, sau đó từ sân bay Hoàng Hoa đi tàu điện ngăm đến trạm tàu cao tốc chỉ mất nửa tiếng. Từ trạm tàu cao tốc đến thành phố Thiệu mất bốn mươi phút, từ trạm tàu cao tốc của thành phố Thiệu đến nhà Tân Lãng chỉ mất thêm hai mươi phút ngồi xe nữa”
“Tính ra, chúng ta 9 giờ ngày 21 lên máy bay, vậy khoảng 1 giờ chiều là đã đến nhà Tân Lãng rồi.
“Vé tàu cao tốc tối còn chưa mua, chờ chúng ta. đến thành phố Trường Sa sẽ mua sau, phòng trường hợp máy bay bị trì hoãn”
Tô Vĩnh Thẳng nghe xong phương án sắp xếp này, ánh mắt sáng rực lên: "Vậy ý là, chúng ta có thể bắt kịp cơm trưa của nhà Tân Lãng?”
Phương Nhã Nhàn nhìn cái vẻ chỉ biết ăn của ông, dùng đũa gõ vào đầu ông một cái, bà bất đắc dĩ cười nói: “Cho dù bắt kịp bữa trưa nhà Tân Lãng, phỏng. chừng là cũng ăn ở ngoài."
"Dù ăn ở nhà cũng đâu nhất định là Tần Lãng sẽ xuống bếp?”
“Tân Lãng vừa mới nhận một đơn hàng lớn, chỉ ngẫu nhiên xuống bếp chứ đâu thể ngày nào cũng xuống bếp? Hơn nữa chúng ta nhiều người như vậy, làm thức ăn phải mất vài tiếng, quá tốn thời gian.”
"Tô Vĩnh Thẳng khịt mũi giống một đứa trẻ, không đáp lại lời nói của Phương Nhã Nhàn mà gửi cho con gái một tin nhắn: "Thi Hàm, cha mẹ chuẩn bị có một bất ngờ cho con”
Tô Thi Hàm: “Bất ngờ gì ạ?”
Tô Vĩnh Thẳng: “Chờ gặp mặt rồi nói”
Tô Thi Hàm: "Được ạ! cha mẹ đã đặt được vé máy bay chưa? Bay vào hôm nào, lúc đó con và Tân Lãng đến đón hai người."
Tô Vĩnh Thẳng: “Cha xem lịch rồi, chỉ có ngày 21 là thuận lợi cho xuất hành, cha và mẹ con định xuất phát vào ngày 21. Vé máy bay vào lúc 9 giờ sáng, lúc đến sân bay của thành phố Trường Sa rồi sẽ ngồi tàu cao tốc đến thành phố Thiệu.”
“Mẹ con đã sắp xếp xong tất cả hành trình, có lẽ khoảng 1 giờ chiều cha mẹ sẽ đến thành phố Thiệu.”
“Con nói với Tăn Lăng không cần tự mình xuống.
bếp nấu thức ăn cho cha mẹ đâu. Đồ ăn cậu ấy làm ngon như vậy, cha và mẹ con vừa ngồi máy bay xuống cũng không có khẩu vị gì, các con tùy tiện đưa cha mẹ. đến nhà hàng ăn gì đó là được.”
“Nhớ dặn Tần Lãng không cần đặc biệt tự mình chuẩn bị cơm nước.”
Tô Thi Hàm vừa định trả lời là “Được” thì bỗng nhiên cảm thấy cha mình có điều gì đó là lạ.
Sau khi Tần Lãng nhìn thấy, vừa cười vừa nói: “Xem ra cha em muốn anh làm đồ ăn.”
“Hai người họ nhớ bọn nhỏ, nên ngày 21 sẽ đến.”
“Em nói với cha, anh sẽ chuẩn bị cơm trưa mí khách, không thấy ngon miệng thì ăn ít một chút là được."
Tô Thi Hàm trả lời theo lời của Tần Lãng.
Ngay lập tức đã nhận được tin nhắn của Tô Vĩnh Thẳng: “Được rồi, đứa nhỏ Tăn Lãng này cũng hiếu khách quá.”
Tô Thi Hàm thấy mấy lời này cười giơ ngón cái về phía Tân Lãng: "Tăn Lãng! anh nói đúng, cha em quả nhiên là muốn ăn đồ ăn anh nấu. Thế nhưng lại ngại mở miệng nên mới cố ý nhấn mạnh nhiều lăn là dặn dò anh đừng chuẩn bị đồ ăn. Cha em cũng quá đáng yêu rồi..."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...