Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

“Đinh... Chúc mừng ký chủ đã chạm vào bụng Tô Thi Hàm, hoàn thành một lần cùng các con tương tác. Đặc biệt ban thưởng ký chủ 20 ngàn tệ.”

“Hai mươi ngàn tiền mặt đã được chuyển vào tài khoản ngân hàng của ký chủ.”

Nghe được âm thanh của hệ thống, Tần Lãng vừa nghĩ đến việc cùng các con tương tác, vậy mà còn có thể được ban thưởng.

Nhưng để xác định hệ thống thật sự không có hố người, hắn vẫn cẩn thận tiến vào APP phần mềm của ngân hàng. Kiểm tra tài khoản ngân hàng số dư còn lại, đúng là đã tăng thêm 20 ngàn.

Tần Lãng nhìn xong thì ngây ngẩn cả người.

Hắn thực sự có hệ thống! Lại còn là loại hệ thống dễ kiếm tiền!

Ha ha, có hệ thống, có hài tử, có vợ là hoa khôi. Điều này đúng là chuyện tốt ở trên trời rơi xuống trên đầu Tần Lãng, hắn nhật định là con trai của ông trời rồi.

Sảng khoái!

Sảng khoái!

“Hệ thống, mới vừa rồi ngươi nói với ta là cùng các con tương tác ‘các’ là ý gì? Chẳng lẽ Tô Thi Hàm trong bụng không chỉ có một đứa?”

“Mang thai ba!” Tần Lãng thiếu chút nữa thì hô to.

Thai ba!!!

Ha ha, bây giờ kế hoạch hoá gia đình cổ vũ sinh ba, nhà khác cần sinh ba lần mới có thể sinh đủ, còn hắn chỉ một lần đã sinh được ba đứa, ha ha, sảng khoái!

“Tần Lãng! Tôi tới tìm anh thật ra... thật ra là bởi vì...... Tôi hết tiền rồi, hơn nữa tôi lại sắp sinh, cần cho các con chuẩn bị rất nhiều thứ, cho nên....cho nên......” Tô Thi Hàm vừa sờ lấy bụng, vừa có chút khổ sở nhìn về phía Tần Lãng. Lời nói của cô rất nhỏ, bạn học cùng lớp Tần Lãng đứng ở cửa vểnh tai lên nghe cũng không được chữ nào.


Cô thực chất là muốn gặp Tần Lãng nói chuyện mượn tiền.

Bởi vì tất cả bạn bè của Tô Thi Hàm, người nào có thể cho cô vay tiền đều đã cho vay rồi.

Về phần bố mẹ cô, cô không dám nói với họ về việc mình mang thai, bởi vì sợ bị họ đánh chết.

Khi mới mang thai, Tô Thi Hàm vẫn làm một số đồ thủ công để kiếm ít tiền. Nhưng sau này khi thai càng lớn, tình trạng ốm nghén và phản ứng cử động của thai nhi rất mạnh. Cho nên cô không thể làm tiếp được nữa.

Phần lớn thời gian là nằm trên giường.

Vì khi mang thai một bé bụng đã to, còn cô mang thai ba thì bụng to đến nỗi cô còn không thể nhìn thấy ngón chân đi giày của mình.

Hoàn cảnh này ở trọ trong trường không được, cho nên cô đành thuê nhà ở bên ngoài.

Sau khi mang thai, các khoản chi phí tăng lên rất nhiều. Không chỉ là tiền thuê nhà, mà việc di chuyển cũng rất là bất tiện. Do đó vì cô đã thuê một bảo mẫu để chăm sóc sinh hoạt hàng ngày của mình.

Ngoài ra, chi phí kiểm tra thai kỳ rất cao, vì Tô Thi Hàm chưa có gia đình và hộ khẩu ở đây. Cho nên không thể hưởng chính sách ưu đãi của bảo hiểm, do đó phải tự bỏ tiền túi ra làm kiểm tra.

Từ khi mang thai đến giờ, không biết đã tiêu hết bao nhiêu. Tiền tiêu vặt hàng tháng, tiền tiết kiệm, cùng tiền vay mượn của bạn bè,v.v... cái nào vay mượn cô đều vay mượn, nhưng giờ cũng đã dùng hết.

Tô Thi Hàm thật sự nhịn không được, mới nhờ người đi tìm Tần Lãng.

Nhưng mà, khi đối mặt với Tần Lãng, câu 'mượn tiền' bị nghẹn lại ở trong cổ họng, cô không thể nói ra được thành lời.

Tần Lãng đột nhiên nắm lấy cổ tay Tô Thi Hàm, chầm chậm nói: "Tôi có tiền! Cô muốn mua cái gì? Chúng ta đi mua!"

"Các con sinh ra, tôi sẽ nuôi!"

Anh Lãng thật là trâu quá đi!

Thật sự nhìn thấy Tô Thi Hàm lông mi khẽ run, vẻ mặt như muốn khóc, hắn cũng thấy đau lòng.

Dù chưa bao giờ làm cha, chưa bao giờ nghĩ đến cuộc sống làm cha sau này của mình. Thế nhưng nhìn thấy Tô Thi Hàm với cái bụng to như vậy, hắn biết chắc chắn cuộc sống của cô hẳn là rất bất tiện.

Hắn có một lần trước đây uống rất nhiều bia, bụng liền phình to lên thật sự là không thoải mái. Hắn phải nới đai lưng và nhích quần xuống dưới bụng mới thoải mái hơn một chút. Bụng to hơn một chút đã không thoải mái như vậy, mà bây giờ bụng Tô Thi Hàm lại rất là lớn. Cô đứng đều cần phải để một tay chống đỡ lưng phía sau thì mới ổn định được, nếu không sẽ té ngã mất.

Hơn nữa, những ngày như vậy không phải là ngày một ngày hai, mà chính là vài tháng.

Có thể hình dung sự vất vả và đau đớn này.

Nói xong, Tần Lãng liền một tay đỡ sau lưng Tô Thi Hàm, một tay đỡ bụng lớn của cô. “Đi nào! Chúng ta trước tiên tìm một chỗ nghỉ ngơi một chút, rồi tiếp tục nói.”

“Ừ.” Tô Thi hàm gật đầu, trong hốc mắt lệ quang lấp lóe, toàn bộ nước mắt đã bị cô kìm nén lại.

Tần Lãng đỡ Tô Thi Hàm rời đi, đám bạn học còn lại đều kêu lên đầy vẻ cảm thán.

"Trời ạ! Lão Tần đúng là thật sự làm cha rồi! Đứa nhỏ trong bụng hoa khôi là của hắn!"


"Thật là trâu! Hai người bạn gái đều là hoa khôi giảng đường! Thật hâm mộ, hâm mộ quá đi!"

“Xem ra Triệu Lộ Lộ biết Tô Thi Hàm mang thai con của anh Lãng, cho nên biết mình thắng không được, do đó mới công khai chia tay anh Lãng.”

"Triệu Lộ Lộ thật đáng thương."

Triệu Lộ Lộ hiện tại ở trong phòng học không có đi ra ngoài, cô chỉ nghe được tiếng các bạn học đàm luận. Cô chỉ nhìn thấy Tần Lãng và Tô Thi Hàm mang theo bụng to đi ngang qua cửa. Trong lòng cô lúc này, khỏi phải nói là có bao nhiêu sự uất ức, phiền muộn và tức giận.

Cái bóng ma tâm lý của cô lúc này có thể bao phủ một diện tích 10 ngàn mét vuông!

Vốn dĩ là cô bỏ rơi Tần Lãng, nhưng bây giờ ngược lại trở thành người bị Tần Lãng vứt bỏ!

Xấu hổ và khó chịu!

Tức giận!

Lúc trước khi ở cùng Tần Lãng, cô chưa từng nghe nói Tần Lãng có bạn gái. Thế nhưng vừa rồi bạn gái cũ của hắn rõ ràng xinh đẹp hơn cô, học trường đại học tốt hơn cô, chính là Tô Thi Hàm!

Tên tiểu tặc Tần Lãng, đã ngủ cùng Tô Thi Hàm vậy mà còn nói bản thân thuần khiết như thủy tinh!

Ta khinh! Tên xấu xa!

Ở phía Tần Lãng, lúc này hắn cùng Tô Thi Hàm đi đến một nhà hàng yên tĩnh bên ngoài trường học.

Vì lúc này cũng đã gần tới giờ cơm trưa.

Tần Lãng chọn một cái bàn nhỏ, hắn đỡ Tô Thi Hàm ngồi xuống, tiếp đó thì gọi món ăn.

Hắn là người ở tỉnh Hồ Nam, ở đây rất thích ăn cay. Bởi vì hiện tại đã có tiền, cho nên hắn liền gọi một lúc nhiều món bình thường hắn thích ăn, các món gà, vịt, thịt, cá, hải sản.

Đây cũng là những món rất bổ dưỡng, hắn nghĩ Tô Thi Hàm nếu ăn cũng có thể bổ cho cơ thể.


Sau khi gọi món, hắn đưa thực đơn cho Tô Thi Hàm để cô cũng gọi.

"Đã gọi nhiều lắm rồi, hai chúng ta không ăn được nhiều như vậy.”

"Cho cô bồi bổ cơ thể.”

"Được rồi! Tôi không cần gọi món, cứ làm những món này đi."

Thấy Tô Thi Hàm không gọi món, Tần Lãng cầm menu nói: “Vậy gọi thêm một món giò heo hầm”

“Nghe nói rất tốt cho phụ nữ mang thai, rất bổ đó.”

“Cái đó! Tần Lãng, tôi không thể ăn giò heo, loại này chứa nhiều chất béo. Bây giờ nếu ăn thì nồng độ chất béo trong máu lên cao, không tốt cho việc sinh nở.”

Tần Lãng ngẩn ra, phụ nữ mang thai có nhiều thứ cần để ý như vậy sao?

Không ăn được giò heo hầm?

"Được rồi, vậy không gọi! Những món tôi gọi khi nãy, món nào cô không ăn được, chúng ta lập tức đổi lại.”

“Một bữa tôi không thể ăn quá nhiều, cần phải chia ra nhiều bữa để ăn. Anh gọi mấy món khi nãy tôi đều có thể ăn, không cần gọi thêm đâu.”

“Được.”

Tần Lãng gọi người phục vụ đến, kêu người phục vụ chuẩn bị dọn đồ ăn. Sau khi người phục vụ rời đi, Tần Lãng uống một ngụm nước, nhìn Tô Thi Hàm đang ngồi đối diện với khuôn mặt xinh đẹp, hắn hỏi: "Khi nào thì sinh?"

"Sau khi đứa trẻ được sinh ra, cô sẽ nuôi nó như thế nào?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui