Trên ban công giống như con gái nói, hai cái treo trên tường, hai cái đặt dưới đất, tổng cộng có bốn cái máy giặt. Bên cạnh còn có hai cái máy sấy khô, tất cả đều là của các nhãn hiệu đồ gia dụng lớn, một bộ cũng phải tốn không ít tiền. Những đỡ đạc trong nhà bếp, cũng đều chọn những thứ tốt nhất.
Tân Lãng mặc dù còn ít tuổi, nhưng mà rất cẩn thận đối với Thi Hàm và mấy bé cưng.
Phương Nhã Nhàn yên tâm, ngẩng đầu nói với con gái: "Tốt lầm, đi tắm đi."
Tô Thi Hàm gật đầu, căm quần áo vào phòng tắm.
Sau khi Tô Thi Hàm tẩm xong bước ra ngoài, Phương Nhã Nhàn đứng lên nói: "Con xong rồi, vậy con trông mấy đứa nhỏ trước, mẹ về phòng ngủ tắm xong sẽ sang với các con."
Tô Thi Hàm gật gật đầu, chờ mẹ cô đi cô nhanh chóng sấy khô tóc, sau đó lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Tần Lãng.
Tô Thi Hàm: "Anh ngủ chưa?”
Tân Lãng giây về: "Chưa ngủ
Tô Thi Hàm: "Em cũng chưa ngủ, anh ở phòng khách có quen không? Có thiếu gì không? Em mang sang cho anh”"
Tân Lãng: "Không thiếu gì đâu, dì chuẩn bị đầy đủ lâm, em đang ở với mẹ à? Vậy nói chuyện với anh, mẹ có nhìn thấy không?"
Tô Thi Hàm: "Mẹ em về phòng rồi, một lát mới sang."
Tần Lãng nhìn thấy câu này, khóe miệng không nhịn được giương lên.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu, hẳn và Tô Thi Hàm là quan hệ danh chính ngôn thuận. Nhưng mà thỉnh thoảng dấu người lớn lén lút một chút, lại làm cho hắn cảm thấy rất có tình thú.
Tần Lãng: "Thi Hàm, tối hôm nay anh không ở bên cạnh em, em có nhớ anh đến mất ngủ không?"
Tô Thi Hàm nhìn thấy cái tin nhắn này, gò má không nhịn được đỏ lên.
Đang muốn nói mấy câu hài hước, lại đột nhiên nghe thấy tiếng động ở cửa phòng truyền đến. Cô nhanh chóng đánh một hàng chữ, lập tức bỏ điện thoại xuống.
"Mẹ em trở lại, ngủ ngon”
Dấu chấm cuối cùng cũng không có. Lúc Tần Lãng thấy tin nhắn này, không khỏi tưởng tượng ra cảnh Tô Thi Hàm kinh hãi cất điện thoại, ý cười trong mắt hẳn lại nhiều thêm.
Phương Nhã Nhàn trở lại phòng ngủ của con gái, nâm ở trên giường, rất lâu rồi hai mẹ con không nâm cùng nhau như vậy, Phương Nhã Nhàn biết bây giờ con gái đã lớn rồi
Bà hỏi hỏi: "Thi Hàm, lúc con ở Thượng Hải, con và Tăn Lãng là ngủ chung hay là ngủ riêng?"
'Tô Thi Hàm sửng sốt một chút, hai má lập tức đỏ lên, läc đầu nhỏ giọng nói ra: "Không có.
Lời còn chưa nói hết, Phương Nhã Nhàn tự mình cười một tiếng, nói khẽ: "Mẹ đúng là hồ đồ rồi, hai đứa các con đến con cũng sinh rồi, vậy mà mẹ còn hỏi cái này!"
- Tô Thi Hàm lập tức cảm thấy càng xấu hổ, tranh thủ thời gian tắt đèn nói ra: "Mẹ, con buồn ngủ rồi, chúng ta đi ngủ đi."
Phương Nhã Nhàn thấy thế cũng không thích hợp nói tiếp.
- -
Trong phòng khách đèn vẫn sáng, Tân Lãng còn chìm trong cảm giác nói chuyện với phiếm Tô Thi Hàm, đột nhiên được đám bạn cùng phòng hỏi thăm.
Ba người ở cùng phòng biết hôm nay Tân Lãng đến nhà mẹ vợ, rất quan tâm tình hình của Tân Lãng, vì vậy hỏi thăm ở trong nhóm.
"Anh Lãng, hôm nay anh đi gặp cha mẹ của chị dâu, tình huống thế nào rồi?"
"Cha mẹ chị dâu đối xử với anh tốt chứ? Hai người mang theo ba bé cưng trở về, chú dì chắc là rất vui vẻ đúng không?"
“Anh Lãng, cha mẹ của chị dâu không làm khó anh chứ?
Nhìn đám bạn cùng phòng gửi lời quan tâm, Tần Lãng trả lời: "Tất cả đều trong tầm kiểm soát”
Dương Bân: "Tốt quá! Anh Lãng, cha mẹ của chị dâu là người thế nào nha? Em nghe nói lần thứ đầu tới nhà, cha mẹ vợ thể là rất khó ở chung, bọn họ không có làm khó anh chứ?
Chu Kỳ: "Vừa nghĩ đến việc đi gặp người lớn, trong lòng em cũng bắt đầu khẩn trương rồi, chuyện này đối với đàn ông chúng ta mà nói, có thể là rất quan trọng đấy! Nếu em có người yêu, lần đầu tiên đến nhà cô ấy chắc chẩn sẽ vô cùng khẩn trương, vẫn là anh Lãng của chúng ta dũng cảm nhất!”
Tôn Húc: "Anh Lãng, mau cùng bọn em nói một chút, anh giải quyết cha mẹ vợ như thế nào? Truyền thụ cho bọn em chút kinh nghiệm, mặc dù bây giờ em chưa có bạn gái, nhưng trong lòng cũng rất sợ mấy chuyện này!"
Tần Lãng: "Không có gì phải sợ, người ta là cha mẹ vợ của các cậu, cũng không phải là yêu quái ăn thịt người. Cứ chuẩn bị quà tặng cho tốt, đầy đủ cấp bậc lễ nghĩa, cái khác cứ thuận theo tự nhiên”
Dương Bân: 'Anh Lãng quả nhiên uy vũ! Em không có cái can đảm này!"
Bốn người nói chuyện một lát, điện thoại của Tần Lãng đột nhiên vang lên một tiếng, là bà Tần gửi Wechat hỏi hẳn bây giờ có tiện nghe máy không.
Tân Lãng trả lời có thể, thế là bà Tân lập tức gọi đến.
Bà Tân không biết chuyện Tân Lãng đến Quảng Châu, nhưng nghe sinh viên đại học bên cạnh Thượng Hải trở về nói, trường học của con trai bà đã thi xong, bây giờ nghỉ rồi. Con trai bà lâu như vậy còn chưa về, chắc là đến nhà mẹ vợ, vì vậy bà Tần mới gọi điện hỏi thăm tình hình một chút.
"Con trai, bây giờ con đang ở đâu? Có phải đến thăm nhà con dâu không?" Bà Tăn cũng không vòng vo, con trai không chịu nói rõ, nhưng mà chuyện đã đến bước này, bà Tân đành phải mở miệng hỏi.
Tần Lãng thấy mẹ mình đoán được, lập tức thoải mái thừa nhận nói: "Vâng, hôm nay con vừa tới bên này, bây giờ đang ở phòng khách trong nhà Thi Hàm."
Bà Tân nghe thấy hôm nay con trai ngủ trong phòng khách nhà mẹ vợ, trong lòng lập tức vui vẻ.
"Thằng nhóc thối, bây giờ mới chịu nói thật với cha mẹ! Đã chạy đến nhà người ta rồi, còn để cha mẹ ở nhà đoán mò” bà Tân oán giận cười nói.
Tần Lãng nói: "Mẹ, con không phải muốn giấu cha mẹ, lúc trước nói chuyện yêu đương, con đều nói với hai người còn gì? Lần này không nói, chủ yếu là cảm thấy lập tức sẽ về nhà, muốn cho hai người một kinh hỉ."
Bà Tân bên kia điện thoại nói: "Đúng vậy! Kinh hỉ, kinh hỉ cũng không phải chỉ có con dâu! Chuyện đứa nhỏ thì thế nào?”
Tân mụ cười không khép được miệng, tiếp tục nói:"Chuyện bé cưng con cũng đừng giấu mẹ, chú Trương của con đã nói với cha con rồi. Hôm con đi mua xe, ông ấy nói ông ấy nhìn thấy con và con dâu, còn có cả đứa bé! Thãng nhóc thối này, đúng là to gan lớn mật! Chuyện chúng ta có cháu trai mà con cũng dám giấu diếm!"
Tân Lãng thấy mẹ mình đã biết chuyện, trong lòng rất nhanh nghĩ đến chuyện gần đây cha mẹ thường xuyên gọi điện thoại tới nói bóng nói gió, còn hỏi chuyện yêu đương của mình. Trong lòng có rất nhiều suy đoán, mặc dù chú Trương đồng ý giúp hắn giấu diếm, nhưng mà cha mẹ hẳn cũng không phải ăn chay.
"Chú Trương nói hết với hai người rồi sao?" Tần Lãng hỏi.
Bà Tân nói: "Đúng vậy, ngày đó mẹ và cha con xem video thấy trong xe của con có bim dành cho trẻ con. Cha con lập tức gọi điện cho chú Trương của con. Lúc đầu chú Trương của con cũng không chịu nói, mãi mới chịu nói là chúng ta có thêm một đứa cháu trai!"
Một đứa?
Xem ra, chú Trương thúc vẫn chưa nói hết nha!
Tân Lãng cười, nếu chú Trương chưa nói, vậy hẳn cũng sẽ thuận nước đẩy thuyền. Tạm thời sẽ không nói cho cha mẹ là Tô Thi Hàm sinh tới ba đứa lận, như vậy khi bon ho về nhà sẽ cho hai người môt cái kinh hỉ lớn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...