“Tiếp theo là một câu đố chữ. Câu trả lời là một từ. Câu đố là nam giới chiếm đa số”
Tô Thi Hàm: "Diệu, Thiếu phụ nữ:"
"Lại nói đúng. Gô gái chính là cao thủ đây!”
Ba câu hỏi tiếp theo liên quan đến thành ngữ, toán học và thuật ngữ dành cho thị trường chứng khoán. Tô Thi Hàm đều trả lời đúng trong vài giây. Đám người xung quanh đều reo hò không ngừng
“Cô gái nhỏ thật thông minh, Kiến thức thật sâu rộng!"
'Cái này gọi là học một biết mười!"
Tô Thi Hàm được mọi người khen ngợi, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Tân Lãng. Tân Lãng nằm tay cô siết nhẹ, thì thầm ở bên tai cô: "Học bá nhà chúng ta thật tuyệt."
Tô Thi Hàm lập tức vui mừng. Được Tần Lãng khen ngợi làm cô vui sướng hơn bất cứ thứ gì khác.
Sau đó, bọn họ cầm phần thưởng là chú cá koi nhỏ của vợ ông chủ cùng đi ra bờ sông để phóng sinh. Ba bé cưng cũng đích thân ra tận nơi. Để cha mẹ ôm Vào trong ngực, tay nhỏ cầm nằm túi nilon cẩn thận đem cá chép phóng sinh xuống dưới sông.
“Cá Koi nhỏ và Long Mẫu nương nương, xin hãy phù hộ cho gia định chúng con gồm có Huyên Huyện, 'Vũ Đồng, Khả Hinh lớn lên khỏe mạnh và hạnh phúc. Phù hộ cho cha Tần Lãng được bình an vô sự” Tô Thị Hàm chấp hai tay trước ngực thành tâm cầu nguyện.
Tân Lãng nghe thấy cô chỉ đang cầu nguyện cho. mình và các bé cưng, vì vậy hẳn cũng thành tâm cầu nguyện: "Mong rằng mẹ của các bé cưng là Tô Thi Hàm có thế khỏe mạnh và hạnh phúc, một đời không lo lắng”
Tô Thi Hàm mở mắt ra nhìn Tần Lãng, Tân Lãng cũng nhìn lại nàng. Hai người ánh mắt chạm nhau, trong mắt chứa đầy ý cười.
Có rất nhiều người phóng sinh bên sông. Hầu hết đều là các gia đình giống như họ, Tô Thi Hàm cầm di động chụp một bức ảnh rồi nhìn điện thoại nở nụ cười.
“Vui vẻ như vậy sao?" Tăn Lãng đặt bọn trẻ trở lại trên xe đẩy, quay đầu hỏi.
Tô Thị Hàm gật đầu nói: "Vui chứ! Nhìn người một nhà chúng ta làm những việc như những gia đình nhỏ bình thường, em luôn cảm thấy rất ý nghĩa và ấm áp”
'Tân Lãng đêm nay thật ra rất vui vẻ. Mang theo các bê cưng nhìn Tô Thí Hàm chơi vui vẻ. Hắn cũng cảm thấy hạnh phúc.
Sau khi hai người thả cá chép xong bắt đầu đi bộ về, ngày mai còn phải dậy sớm lên đường. Hội chùa mặc dù sôi nối nhưng cũng không thế quá ham chơi được.
"Trên đường trở về, Tân Lãng đến cửa hàng đõ ăn vừa rồi lấy thức ăn đã đóng gói trước đó. Sau khi đi ra phát hiện Tô Thi Hàm đang đi tới quầy hàng đối diện, hình như đang mua sắm gì đó.
Tần Lãng bước tới, Tô Thi Hàm kinh ngạc cầm trong tay bùa bình an Long Mẫu: 'Mau nhìn này, Tần Lãng! Bọn họ nói đây là Bùa Long Mẫu có thể tránh họa giải trừ tai ương. Hơn nữa cũng chỉ là một gói nhỏ, chúng ta hãy mua một cái đặt ở trên chiếc xe mới của anh đi. Như vậy có thể phù hộ cho anh bình an khi đi ra ngoài”
“Được, mua đi” Tân Lãng nói xong lấy điện thoại di động ra thanh toán.
“Vừa rồi chủ cửa hàng nói với em, quýt đường của Nam Điền rất nổi tiếng. Chúng ta nếu đã đến đây hay là mua một thùng. Ngày mai mang đến cho cha mẹ em nếm thử” Tân Lãng vừa hỏi thăm chủ cửa hàng xem ở đây có đặc sản gì có thể thuận tiện mang đi được hay không?
Tô Thị Hàm gật đầu: "Được."
Cả hai tìm thấy một cửa hàng trái cây trên đường trở về. Ngay khi họ nói đến quýt đường Nam Điền, người kia ngay lập tức chỉ vào các chiếc hộp được xếp chinh tẽ cả một bên phía bức tường đó và nói:" Quýt đường Nam Điền là đặc sản của chúng tôi ở đây. Nó rất ngọt, những cái hộp đó đều là quýt đường. Các bạn. muốn mua một thùng phải không? Để tôi đi lấy cho hai người”
“Có thể nếm thử trước được không?” Tần Lãng hỏi
Ông chủ gật đầu, lập tức đưa cho bọn họ vài quả. Quả quýt đường nhỏ, không lớn nhìn qua có màu vàng cam. Tần Lãng bóc một quả, lột sạch các sợi xơ trắng rồi đưa đến bên miệng Tô Thi Hàm: "Thi Hàm, em nếm thử xem có ngọt hay không.”
Tô Thi Hàm xấu hổ cúi đầu ăn. Ngay lập tức vị ngọt từ múi quýt đánh trúng vị giác của cô. Cô ngạc nhiên gật đầu: "Ngon lầm, đặc biệt ngọt”
Quýt đường đã ngọt, bởi vì được Tân Lãng đút cho ăn nên càng ngọt hơn.
"Vậy thì lấy cho chúng tôi một thùng. Sau đó cân giúp cho chúng tôi thêm hai cân” Tân Lãng nói xong quay sang nói với Tô Thi Hàm: “Em thích ăn thì chúng ta mua một ít để ngày mai ăn trên đường đi”
Tô Thi Hàm cảm thấy trong lòng ngọt ngào vui gật đầu.
Mua sắm xong, Tân Lãng đặt một thùng quýt đường trở lại xe, Tô Thi Hàm đem bùa Long Mẫu vừa mua treo ở dưới gương chiếu hậu trên xe. Sau khi đã thu xếp ổn thỏa hai người lập tức mang theo các bé cưng trở về khách sạn.
- --------
Quảng Châu.
Ông Tô đã ở lại công ty hai ngày liên tục. Lúc này mới từ phòng tiếp khách đi ra cũng đã là 12 giờ đêm.
"Ông Tô, dự án này cuối cùng đã thương lượng xong. Đây là một vụ làm ăn lớn, có muốn đi ăn một bữa để chúc mừng không?” Ông Từ bên phía công ty đối tác cười nói.
Ông Tô lắc đầu nói: "Quên đi, muộn quá rồi. Mấy ngày nay tôi ngủ không ngon, tối nay tôi muốn nghỉ ngơi sớm. Chúng ta ăn qua loa một chút đi, thêm mấy ngày nữa là khánh thành chúng ta sẽ ăn mừng thật tốt”
Ông Từ gật đầu: "Cũng được, để thư ký xuống tầng mua chứt đồ ăn nóng ở cửa hàng tiện lợi. Ăn cơm xong chúng ta ngủ lại công ty, ngày mai mở cuộc họp xong sẽ có thế về nhà nghỉ ngơi tốt một khoảng thời gian"
Thư ký nhanh chóng mua một ít đõ ăn nhanh nóng hối từ cửa hàng tiện lợi cùng lấu về. Ông Tô và ông Từ hai người vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm.
Ông Từ dùng điện thoại di động lướt Douyin. Khi nhìn thấy một đoạn video, ông ấy đã kinh ngạc thốt ra một tiếng,
“Này ông Tô! ông nhìn xem. Cô gái trong video này có giống Thi Hàm nhà ông không?”
Ông Tô ngẩng đầu xem qua. Video này do Cục Du lịch Quận Nam Điền đăng tải. Đây là sự kiện phóng sinh cá chép vào ngày giáng sinh của Long Mẫu ở Quận Nam Điền tối hôm nay.
Cảnh quay trực diện là ống kính góc rộng. Trong video có rất nhiều người nhưng bởi vì Tăn Lãng và Tô 'Thi Hàm mang theo cặp sinh ba đi phóng sinh cá chép. Người một nhà họ đều khá đẹp mắt lại có cả cặp sinh ba cho nên ống kính của Cục du lịch đã cho gia đình năm người bọn họ lên hình nhiều hơn một chút. Khoảng tầm bốn hoặc năm giây.
Tuy nhiên, lúc đó trời tối hình ảnh quay chụp cũng không nhìn rõ lắm. Ông Tô xem video 3 lần, lắc đầu nói: "Cũng hơi giống nhưng chắc chắn không phải Thi Hàm nhà tôi, Thì Hàm nhà tôi đến bạn trai còn không có. Trong video này rõ rằng là một nhà năm người, ngay cả bé con cũng có rồi”
Ông Từ cười nói: "Chắc chắn vậy sao? Tôi nghĩ cô. gái trong video này thực sự giống với Thi Hàm. Không phải Thì Hàm đang học đại học ở Thượng Hải sao? Đã gần một năm cũng không về nhà, làm sao ông biết được con bé không có bạn trai ở trường đại học? Thi Hàm cũng gần 20 tuổi. Tuổi này đúng là thích hợp để yêu đương rồi”
Ông Tô mỉm cười lắc đầu: 'Không, chúng tôi đã nói với Thì Hàm rằng con bé nên tập trung vào việc học trong thời gian đại học. Chuyện yêu đương không cần phải vội vàng, có thể chờ sau khi tốt nghiệp đại học lại suy xét sau”
Ông Từ cau mày nhìn nói: "Ông Tô à, suy nghĩ của ông cũng quá cổ hủ đi. Bọn nhỏ học đại học đều đã lớn, có thể yêu đương. Hơn nữa môi trường đại học cũng vừa phải, bọn trẻ còn chưa tiếp xúc với xã hội nên làm người vẫn tương đối đơn thun. Yêu đương ở đại học so với việc về sau đi làm tìm đối tượng thuận tiện hơn rất nhiều”
Ông Tô vẫn một mực nói: "Không vội vàng. Thi Hàm nhà tôi điều kiện rất tốt. Lúc nào muốn đều có thể tìm được”
Ông Từ cười nói: "Đúng vậy, Thi Hàm nhà ông rất xinh đẹp. Hơn nữa lại còn là sinh viên gii. Điều kiện của con bé quả thực rất xuất sắc, Nhưng mà chờ con bé tốt nghiệp đại học đã 22 tuổi rồi. Nếu lại thi lên thạc sĩ khi ra trường đã không còn nhỏ nữa. Đến lúc đó vợ chồng ông lại bắt đầu sốt ruột đi”
Ông Tô nói: "Đến lúc đó lại suy xét. Bây giờ không nghĩ về nó."
Ông Từ nhận lại điện thoại, xem lại video bĩu môi ô gái này càng nhìn càng giống Thi Hàm nhà ông.."
Ông Tô nói: 'Không thể nào. Ngày mai Thi Hàm nhà tôi sẽ về đến nhà”
- ----
Tám giờ sáng hôm sau, đám người Tần Lãng lại tiếp tục lái xe hướng đến Quảng Châu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...