Ny Thích Tuấn Anh Lâu Đến Vậy Sao
Chiếc thẻ học sinh bị rớt lại ngay tại chiếc ghế bên trong chiếc xe BWM của ông Thiên Nam, ông cầm chiếc thẻ học sinh trên tay '' Triệu Gia Bảo Ny, sao lại có sự trùng hợp vậy. Liệu cháu có phải.....'' ông Thiên Nam nhìn vào tấm hình được gắn trên chiếc thẻ học sinh của nó bối rối lòng vô cùng
Tuấn Anh với nó vốn dĩ đã rất xa cách rồi nay còn xa cách hơn. Không được ngồi cùng bàn, không còn cảm giác sợ sệt khi mỗi lần cậu ấy nổi giận, không được nhận cảm giác hạnh phúc pha lẫn vui khi cậu ấy dành sách của nó để học. Tất cả đều không còn, không còn nữa rồi. Cô Lan Anh lại xếp cho Tuấn Anh ngồi với Nhã Quyên, hai bọn họ vốn dĩ đã có tình cảm với nhau rồi,nay cô còn tạo điều kiện cho họ nữa chứ
- Canteen gì không- Thiên vỗ vào vai nó kéo nó về với thực tại
- Thôi không cần đâu- nó xua tay từ chối
- Tui xuống canteen, bà đi với tui. Luôn tiện đi ngang qua lớp Ngọc Tâm tui ngại lắm- Thiên nĂn nỉ nó
- Nhìn đi- nó chỉ tay vào phần đầu gối bị thương của mình
- À! tui quên mất, thôi tui đi với Thành- cậu chạy đến chỗ Thành kéo tay Thành đi
Thành đã nhắn cho nó một tin vào điện thoại, nhưng đã tiết 4 rồi mà nó vẫn chưa Rep tin nhắn của Thành, nên cậu quyết định xuống canteen với Thiên để mua chút đồ lặt vặt cho nó '' Thời tiết cũng nóng nên chắc cô ấy cũng khác nước lắm'' Thành đi ngang hàng cùng Thiên xuống canteen. Cậu rất ít ra khỏi lớp, nhưng một khi đã ra rồi thì không thể thiếu sự trầm trồ suýt xoa của bao cô gái lớp 10, thật sự xung quanh Thành có rất nhiều cô gái còn xinh đẹp và tài giỏi hơn Bảo Ny,nhưng hình như Thành đã bị miễn dịch với các loại virus quyến rũ đó rồi
Cậu cầm trên tay hai chai nước lọc và một bịch đồ ăn nhanh. Phải nói là canteen ở trường nó là số một trong Thành phố, đồ ăn thì khỏi phải nói, rất hợp WC, người bán hàng thì vui tính nên giờ ra chơi nào canteen cũng ầm ầm những nhân khẩu ăn không cho đâm già non. Nhưng Thành đi xuống thì lập tức mấy nhân khẩu mập mạp múp máp tản bớt ra để cậu được mua nhanh, tuy nhiên những điều đó đều có mục đích cả
- Nè! ăn đi- Thành đưa đồ ăn lên bàn nó rồi lập tức quay lưng đi
Chưa có sự đáp lại từ phía nó thế mà cậu đã bỏ đi rồi, hay cậu ấy ngại ngùng chăn, cũng có thể cậu ấy không muốn bị ai chú ý đến ''người đẹp như cậu ấy mà kể cho người ta biết hồi xưa là bạn trai của con Bảo Ny này thì chắc mọi người sock lắm chứ chẳng chơi'' dòng suy nghĩ chạy ngang qua đầu nó
Tối đến nó ngồi một mình trong phòng vừa nghe nhạc vừa xếp đồ để mai đi dã ngoại cùng với lớp. Cô Hoa từ ngoài bước vào đưa cho nó một số tiền nói - Để dành lỡ có chuyện gì!
- Vâng ạ!- nó đưa tay cầm lấy sấp tiền
BANG! BANG! BANG!
BANG! BANG! BANG!
Ppangya ppangya ppangya
BANG! BANG! BANG!
BANG! BANG! BANG!
Ppangya ppangya ppangya
Da kkomjjak mara da kkomjjak ma
Da kkomjjak mara da kkomjjak ma
Oneul bam kkeutjang boja da kkeutjang bwa
Oneul bam kkeutjang boja
Ppangya ppangya ppangya
Neol deryeoga jigeum i sungane
Saeppalgan jeo haneuri chumchul ttae
Dolgo dora neowa na igoseun valhalla
Chanyanghara deo ullyeo peojige
(bang bang bang - BIGBAG)
Bài nhạc trong laptop bổng sôi động dữ dội. Nó đứng dậy nhảy theo vũ điệu trong bài hát, rất đẹp. Phải nói là nó nhảy rất đẹp, cực kì điêu luyện. Cũng có một chút cuồn EXO nên nó ghi nhớ từng động tác vũ điệu trong bài hát
--------- ( Ta là tuyến phân giác)
Cô Lan Anh đọc tên những người đi chuyến xe SA1 và những tên còn lại thì đi chuyến xe SA2, cả hai chiếc xe đều khởi hành một lúc nhưng phải chia nhân khẩu ra. Một nữa đầu sổ thì ngồi chiếc xe SA1, còn nữa lại cuối sổ thì ngồi chiếc xe SA2. Tuấn Anh với nó và Tâm Như thì ngồi chiếc xe SA1, còn Thiên Thành or Quyên ngồi chiếc xe SA2
Xe kín hết chỗ, Tuấn Anh lên hơi muộn nên đành chấp nhận số phận là đứng, cậu đưa ánh mắt nhìn một lượt từ đầu đến cuối ''biết vậy đi xe của gia đình cho rồi, xe gì mà xắp xếp chỗ còn không đủ nữa'' chợt cậu dừng ánh mắt về phía nó, bên cạnh chỗ nó vẫn còn trống nên cậu ôm ba-lô đến ngồi bên cạnh nó
Tính lục trong ba-lô taiphone ra để nghe nhạc, vì sở thích của cậu là''philharmonic'' nhưng xong mất rồi. Khi đi vội cậu vứt lại ngay bàn học ''chết tiệt'' cậu bực bội đá chân vào chiếc ghế trước mặt. Thấy nó đang ngồi xay xưa chìm đắm trong chiếc taiphone trên tai, cậu dựt một bên nhét vội vào tai mình trông rất bạo lực
- Ớ!- nó thốt lên một từ cảm thán
- Ớ gì?- Tuấn Anh nhìn nó. Đúng ở góc độ này nhìn Tuấn Anh rất đẹp, rất soái ca, nó chìm đắm vào đó nhìn cậu không chớp mắt. Nhìn nó như đã lost soul vậy
Vài dòng nhật kí , tôi có một người tôi thầm thương
Nhưng tình này chỉ riêng tôi mà thôi
Tôi vẫn thường mong người khóc
Mong người có nhiều ưu phiền
Vì khi đó tôi có thể sẻ chia
Rồi tình yêu lớn , cho đến một ngày tôi nhận ra
Khi người buồn tôi cũng nhiều xót xa
Thế nên giờ đây tôi muốn
Người tìm ai đó như mong đợi
Hãy sống vui , nước mắt cứ để riêng mình tôi
Chorus:
Ngược thời gian , đi về nơi lòng chưa nhớ chưa thương
Đi về nơi lòng chưa vướng tơ vương
Nếu ngày xưa mình không quen biết nhau , chẳng đớn đau
Vì tôi biết , do là riêng mình tôi cứ đơn phương
Nhưng chẳng biết làm sao hết nhớ thương
Chấp nhận thôi , khi người chẳng thương tôi người ơi
Trông từ xa , mong người hãy luôn vui ...
Người ơi
( ĐƠN PHƯƠNG - ĐÀO BÁ LỘC)
Bài hát rất hợp tâm trạng của nó, một tâm trạng thấy người mình thích cùng người khác vui vẻ....
THE AND CHAP 23 +__+
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...