Ny Thích Tuấn Anh Lâu Đến Vậy Sao

Kì thi nào cũng vậy. Có sức nock out toàn thể học sinh rất ghớm, vùi đầu vùi óc vô bàn, ôn bậy ôn bạ
- Tui lo quá, mấy năm trước thi cùng lớp, năm nay thì trộn lớp...haizzz- đám con gái xóm gà đứng ở đôu là than ở đó, làm vậy nó càng áp lực hơn
Giám thị từng phòng bắt đầu cầm bộ đề trên tay tiến vào phòng học. Nhìn những tờ đề như những con dao sắt nhọn sẵn sàng đâm chém kẻ nào chưa có sự chuẩn bị +__+
Tuấn Anh thi phòng một nên ở ngay lầu dưới, còn nó với Quyên và Tú Thiên phải leo lên trên tầng 2
Nó đưa đôi mắt nhìn Tuấn Anh quay lưng đi rồi mới lên...chợt Tuấn Anh quay lại nhìn nó cười nhệnh
- Thi tốt nha- Đây là câu nói đầu tiên mà Tuấn Anh không sử dụng những từ "mày" với nó
Thật bất ngờ. Tuấn Anh nay sao trông diệu dàng đáng yêu thế. Trông ciu ciu quá à...Câu nói chỉ gỏn lọn 3 chữ thôi, nhưng đã làm nó hạnh phúc biết nhường nào!
- Bảo Ny, đi thôi- Tâm Như kéo tay nó
Thiên với Nhã Quyên lên trước, nó cùng với Như lên sau. Hạnh phúc thật, Tuấn Anh chúc thì nhất định nó sẽ thi tốt
Thành đứng chờ sẵn ở cầu thang đợi nó. Cậu cũng mang tâm trạng rất hưng phấn. Tội nghiệp cho Thành, mới chuyển đến mà đã thi gấp như vậy rồi

- Sao cậu chưa lên- Bảo Ny ngạc nhiên khi Thành vẫn đứng đó
-Uhm, giờ lên nè- Thành bối rối
- Vậy lên đi, giám thị đến rồi đó- nó thúc dục
- Uhm, thi tốt nhé- Cả hai chàng trai đều chúc nó thi tốt, nhưng nó thích nghe câu nói ấy phát ra từ miệng Tuấn Anh hơn
- Cảm ơn. Thi tốt- nó đáp gọn rồi quay lưng đi cùng với Như
Thành đứng sau lưng nó nhìn chằm vào từng bước đi "nhỏ này, nhớ thi tốt đấy" Thành mỉm cười rồi quay lưng bước vào phòng thi
Lên thớt, chuẩn bị lên thớt rồi. Chết! Chết. Ban giám thị lần lượt phát từng tờ đề ra từng bàn. Môn đầu tiên là môn lý, sau đó là Hoá, kế là Anh Văn rồi tới Toán or Văn
Năm tiết thi liên tục nối tiếp nhau, mỗi môn thi tổng số 45 phút. Áp lực ghê ghớm, căng thẳng ngập tràn căn phòng
"He he, ôn trúng rồi, mình vi diệu quá" nó đắc ý cười tủm tỉm. "Đã nói rồi mà, Tuấn Anh đã chúc thì nhất định phải thi được chứ. Cậu ấy là ngôi sao may mắn của mình" nó suy nghĩ thật đơn giản
Thời gian cũng hết, các học sinh từng lớp đổ ra ầm ầm. Thành muốn về cùng nó nhưng bị giữ lại đọ điểm. Cậu là người tốt nên cứ đứng lại đọ điễm

- Làm trận fifa đi tụi bay- Thịnh đứng dậy gợi ý. Tâm Như véo mạnh vào tay Thịnh nhăn nhó - Làm bài được không mà fifa hả-
- Đương nhiên là được rồi- Thịnh tự tin đáp
Bảo Ny thấy mệt mỏi nên bỏ về trước thì Tuấn Anh gọi giật lại
- Bê tồ, uổng nước đã rồi hẵn về- cái tên Tuấn Anh này kì ghê ák, gọi nó bằng từ bê vậy sao
- Thôi, tụi cậu đi đi, tớ hơi mệt- nó từ chối rồi bước đi tiếp
Chú Lực dựng xe đứng đó chờ sẵn, trời cũng nhá nhem tối rồi nên nó từ chối Tuấn Anh đi uống nước
Thành chạy xồng sộc ra thì thấy nó đã leo lên xe đi mất. Lòng cậu chợt buồn não nề...
- Thi thế nào, làm bài được không con gái- chú Lực quan tâm hỏi
- Dạ được, nhưng con không tự tin về bài Anh Văn cho lắm- nó mệt nhọc nói
- Bố thấy con toàn nghe nhạc ếch xô gì gì đó mà,sao lại nói không tự tin- chú Lực chế dễu
- Bố à, EXO chứ không phải ếch xô đâu ạ- nó ươn mặt cãi lại
He he, người việt mình hay có mấy cách phát âm không đúng lắm +__+


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận