Nương Nương Nàng Không Muốn Cung Đấu

Gương mà Khương Mạn mang đến Từ Ninh Cung, thái hậu dùng cái lớn nhất, còn cái gương to bằng chậu rửa mặt thì đưa đến phủ Đại Công chúa.

Khương Mạn nghe tin cũng không có gì bất ngờ, trước khi tặng nàng đã đoán trước thái hậu chắc chắn sẽ mang đồ cho Đại Công chúa, vì vậy mới tặng hai cái.

Sau khi Khương Phù trở về kinh thành một khoảng thời gian, người được Hoàng thượng phái đến Phúc Châu là Hộ bộ thị lang Phùng đại nhân đã trở về kinh thành, mang theo rất nhiều vàng bạc của cải.

Chuyến đi lần này của Khương Phù thu được rất nhiều vàng bạc, còn có một ít đồ khác, nhưng mấy thứ này phần lớn đều đã được quy đổi thành tiền ở Phúc Châu rồi mới mang về kinh thành.

Phùng đại nhân mang về gần mười triệu lượng vàng bạc, Vĩnh An đế nhìn đống ngân lượng được bổ sung vào quốc khố, trong lòng cũng thấy kiên định hơn.


Vốn Vĩnh An đế định dùng số tiền này để xây dựng cảng biển, nhưng trước đó gặp thích khách khiến hắn nghi ngờ Khang Vương và Nam Man Quốc có kế hoạch gì đó, cho nên số bạc này hắn tạm thời cất vào quốc khố không động đến.

Bạc không thể dùng, nhưng chuyện xây dựng cảng biển vẫn phải tiếp tục, Vĩnh An đế dự định đến đầu xuân năm sau sẽ phái Hộ bộ thị lang Phùng đại nhân đi theo Khương Phù ra biển thăm dò một lần nữa.

Mùa đông năm nay, cả trong cung và ngoài cung đều sóng yên biển lặng. Nhưng đến cuối năm, Khương Mạn nghe nói tình trạng của Đức phi không ổn, rất nhiều phi tần đều đi thăm Đức phi, Khương Mạn cũng theo mọi người đến gặp Đức phi một lần. Thật ra trông tinh thần của Đức phi không tệ lắm, nhưng nói chưa được mấy câu đã ho khan, Khương Mạn còn vô tình phát hiện chiếc khăn Đức phi dùng che miệng ho có dính máu.

Sau khi trở lại Vân Hoa Cung, Khương Mạn nói với Liễm Thu và Vãn Đông: "Sợ là Đức phi cũng chỉ còn một hai tháng nữa thôi."

Sau khi Đức phi ngã bệnh, Vĩnh An đế đã giao quyền quản lý lục cung trong tay Đức phi cho Cao Hiền phi. Giang Quý phi và Cao Hiền phi vốn không hợp nhau, sau khi Cao Hiền phi được quyền quản lý hậu cung thì quyền lực trong tay Giang Quý phi cũng không còn bành trướng như trước nữa.

Sau khi đi thăm Đức phi, Giang Quý phi nói với Đại cung nữ Hải Đường, trong giọng nói còn có chút thương tiếc: "Bỗng dưng Đức phi ngã bệnh lại gây cho ta thêm không ít phiền toái thế này."

Hải Đường nói: "Đúng vậy, trước kia nương nương nói cái gì Đức phi đều thuận theo, đâu giống như Cao Hiền phi bây giờ? Lúc nào cũng muốn đối nghịch với nương nương."

Nói xong, Hải Đường lại tiếp tục: "Nương nương, người nói xem rốt cuộc bệnh này của Đức phi là như thế nào? Sao trúng phong hàn thôi mà lại thành ra thế này?"


Giang Quý phi lắc đầu, nàng ta cũng đã cho người tìm hiểu thử, lần ngã bệnh này của Đức phi thật sự rất kỳ quặc, nhưng nàng ta lại không thể tra ra bất cứ manh mối nào.

Đến ngày 30 tháng chạp, Đức phi đã bệnh đến mức không rời được giường, đến cả tiệc giao thừa đêm 30 cũng không tham gia.

Sang năm mới, cả tháng trời Đức phi đều nằm trên giường, đến sáng sớm ngày 24, Đức phi qua đời vì bệnh ở Vĩnh Ninh Cung.

Rất nhiều người đều nghĩ sau khi Đức phi qua đời Vĩnh An đế sẽ truy phong Đức phi thành Vi Quý phi, nhưng điều bất ngờ là Vĩnh An đế căn bản không hề có ý tứ này.

Sau khi đưa tang Đức phi, Tứ Công chúa Cảnh Hi Vân lại một lần nữa mất mẹ. Theo lý thuyết công chúa không thể so sánh với hoàng tử được, nhưng Vĩnh An đế coi trọng các công chúa không kém gì các hoàng tử, nên cho dù là ai nuôi dưỡng Tứ Công chúa đều sẽ có cơ hội được tiếp xúc nhiều hơn với Vĩnh An đế.


Nhưng các phi tần lại có chút không muốn nhận nuôi dưỡng Tứ Công chúa, cũng không biết có phải là vì thân mẫu Thục phi và dưỡng mẫu Đức phi của Tứ Công chúa đều đã qua đời nên mọi người có chút lo sợ, cảm thấy nhận nuôi Tứ Công chúa là một điềm xấu không.

Đối với chuyện nuôi dưỡng Tứ Công chúa, không một phi tần nào nhắc đến nửa lời trước mặt Vĩnh An đế.

Vĩnh An đế đã cân nhắc đến tất cả những phi tần có phân vị đủ điều kiện nuôi dưỡng Tứ Công chúa, so sánh suy xét một hồi nhưng vẫn chưa tìm được người thích hợp. Nếu nói người Vĩnh An đế tin tưởng nhất thì đó là Khương Mạn, nhưng Khương Mạn còn phải chăm sóc Nhị Hoàng tử, hơn nữa thoạt nhìn Khương Mạn đã khỏe mạnh không còn vấn đề gì nữa, nhưng Vĩnh An đế vẫn luôn lo lắng cho Khương Mạn, sợ nàng sẽ mệt.

- ----------

Tác giả có lời muốn nói: Hình như hơi ít nhỉ, mọi người thông cảm nhé.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận