Nuông Chiều Vợ Nhỏ
Toà cao ốc Phong Thị mấy dạo gần đây luôn bị bao phủ bởi luồng ko khí băng lãnh. Phong Diệc Thần phái người khắp nơi đi tìm tung tích của Mạc Nhu Nhi đến nay vẫn chưa có tiến triển gì mới. Lãnh Tuyệt, được lắm! Coi như anh biết cách dấu người
Bởi thế vị tổng giám đốc vốn đã lãnh lùng dạo gần đây hay trở nên nóng nảy hung dữ, trút giận lên nhân viên. Chỉ cần một lỗi nhỏ trong bản tài liệu cũng có thể khiến một giám đốc bộ phận nào đó bị nghỉ việc. Do vậy mọi người trong công ty đều lo sợ ko dám đến gần tổng giám đốc, đến gần liền sẽ bị hoả thiêu.
" Có tin tức gì của cô ấy chưa?" Phong Diệc Thần lạnh lùng nghe điện thoại, tay nhét vào túi quần đứng trước cửa sổ sát đất quan sát toàn bộ thành phố Thượng Hải vào hoàng hôn
" Lão đại, đã tìm được đầu mối nơi ở của chị dâu "
" Chỗ nào..?"
" Theo như nhà định vị và đi dò thám, hiện tại chị dâu đang ở Moscow Nga, còn cụ thể ở đâu trong đấy thuộc hạ vẫn chưa điều tra ra "
" Lập tức đặt vé máy bay đến Moscow cho tôi. Vận chuyển thêm các lô vũ khí và người của mình qua đó"
" Tuân lệnh"
Phong Diệc Thần ngửa mặt lên ngắm nhìn mặt trời đang từ từ ngả về tây, màu đỏ dịu của mặt trời khiến hắn nhớ đến những ngày tháng hắn và nàng vui đùa trên biển lúc hoàng hôn. Những đám mây như một dải lụa đào mềm mại vắt ngang qua những tia sáng của mặt trời khiến nó trở nên mông lung kì vĩ. Phong Diệc Thần khẽ nói nhỏ " Nhu Nhi, chờ tôi.
--------
" Tổng giám đốc, Phong Diệc Thần đang trên đường tới Moscow"
" Được lắm! Cuối cùng cũng tới" Người đàn ông chỉ mặc trên mình một chiếc áo tắm, tay cầm ly rượu vang nhè nhẹ lắc qua lắc lại. Nếu ko phải hắn cho người đi thông báo tin tức, thì sao Phong Diệc Thần có thể biết con nhỏ đó đang ở đây?! Lãnh Tuyệt lần này hành động quá tỉ mỉ, quả thật ko một khe hở ko một sơ suất.
Hắn ko thể chờ nổi đến lúc Phong Diệc Thần tìm ra chỗ ở của Mạc Nhu Nhi, do đó đương nhiên phải có mưu kế mà hành động. Khoé miệng người đàn ông khẽ nhếch lên. Thời khắc cả hai lão đại giới ngầm sắp phải lìa khỏi cuộc sống cũng đã đến. Hắn sẽ diệt sạch tất cả. Cầm tấm hình người con gái trên tay, khẽ hôn nhẹ vào đó " Anh đã nói rồi, mối thù của em nhất định sẽ khiến họ phải trả giá"
-----
Mạc Nhu Nhi đi dạo một vòng quanh vườn, lại thêm một vòng quanh nhà, lại thêm một vòng nữa. Cuối cùng cũng chán nản ngồi bệt xuống dưới đất
Đúng lúc đó Lãnh Tuyêt từ cầu thang đi xuống, thấy thân ảnh người con gái đang ngồi dưới đất kia, mày nhíu lại " Sao lại ngồi đó?"
Lãnh Tuyệt từ từ đi tới bế cô lên đi về phía sô pha
Mạc Nhu Nhi bất ngờ bị bế ko kịp phản ứng chỉ giật mình rồi thét lên " Aaaa, thả tôi xuống "
Nhẹ đặt nàng ngồi lên sô pha, hỏi " Sao ngồi dưới đó?"
" Chán a... ko có gì làm"
" Bình thường em thích làm gì?"
" Những gì tôi thích ở đây đều ko có a.." Mạc Nhu Nhi mặt ỉu xìu
" Nói ra, muốn gì tôi liền sẽ chiều em "
Mạc Nhu Nhi nghe hắn nói vậy hiền ko khách sáo, liệt kê cả một tràng dài " Đọc tiểu thuyết, truyện tranh, đam mĩ, ăn đồ ngọt,...."
Lãnh Tuyệt ngồi nghe sở thích của nàng mà nhíu mày lại. Đam mĩ là cái gì? Hắn chưa từng nghe qua
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...