Nuông chiều thái tử phi

Sáng sớm hôm sau, lúc Kiều Uyển tỉnh lại thì Thái tử đã tỉnh. Đúng như lời nói hôm qua, đại hôn Đông Cung còn chưa thấy lễ từ đường, lễ ăn mừng, Thái tử đã nhiều ngày nay thật ra rất thanh nhàn.
 
“Không cần để ý, là ta thường dậy sớm thôi.” Vinh Kham thấy trong lòng Kiều Uyển có chút bất an liền lên tiếng: “Sau này ta sẽ lên triều, đọc sách cũng là như thế.”
 
“Thế cũng quá thất lễ rồi.” Kiều Uyển có chút chột dạ nói.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Nàng không cần cùng dậy sớm với ta.” Vinh Kham không thèm để ý, lại nói thêm một câu, “Hôm nay tuy nói là ngày tặng lễ phụng dưỡng tổ mẫu nhưng các quý phi cùng phi thần trong cung đều sẽ tới đây, cũng không thiếu được nói chuyện một lát, nàng dùng điểm tâm xong rồi lại đi.”
 
Kiều Uyển đang muốn để cung nhân đi rửa mặt chải đầu bước chân khựng lại, hỏi: “Điện hạ còn có chuyện gì muốn đề điểm cho Nhu An sao?”
 
Vinh Kham nghe thế nhìn về phía nàng, nắng sớm mờ ảo xuyên qua xuân sa chiếu trên má lúm đồng tiền của thiếu niên, tôn lên sự xinh đẹp của nàng, trên người có cỗ sinh cơ khôn kể. Chàng nhìn thoải mái, ôn nhu mà nói: “Chỉ theo quy củ mà làm, làm sao để Thái hậu yêu thích Thái tử Phi là được.”
 
Kiều Uyển chớp mắt, ý bảo bản thân đã hiểu, lúc này mới xoay người rời đi.
 
Sau khi rửa mặt chải đầu xong, Vinh Kham cùng Kiều Uyển dùng điểm tâm. Nàng lo lắng bên ngoài không tiện nên chỉ chọn ăn chút điểm tâm, bát cháo bưng lên một chút cũng không dám dùng đến.
 
Vinh Kham không khuyên được rót cho nàng một chén trà: “Hôm nay nàng muốn ăn cái gì, để Điển Thiện cục chuẩn bị, đợi quay về rồi ăn một chút.”
 
Kiều Uyển uống trà, chậm rãi nuốt mới nói: “Ngày xuân dưỡng sinh nên dùng chút đồ ăn từ ra mẫu, lấy ý tứ sinh sôi.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vinh Kham cười: “Nàng có vẻ thích mấy cái này, có điều cũng được, phụ thân và tổ mẫu cũng rất thích nghe, thi thoảng nàng nói với bọn họ một chút.”
 
“Không dám nhiều lời, ta chỉ biết chút da lông thôi….” Kiều Uyển thấy sắc trời dần sáng vội đứng dậy cùng cung nhân đi thay y phục.
 
Vinh Kham theo nàng đi đến cạnh bình phong: “Loan Loan ngốc, chỉ biết da lông mới tốt đó.”
 
Hai người bọn họ bây giờ tựa như thật sự một đôi tiểu phu thê quyến lữ, phụ quân săn sóc chu đáo, mọi chuyện đều thương lượng được, còn luận tới hiếu kính trưởng bối trong nhà. Nếu như không có ba câu hỏi hai lần quỳ gối thì chỉ sợ Kiều Uyển thật sự sẽ hoảng hốt cho rằng mình đã tìm được lang quân như ý.

 
Một lần nữa trang điểm, thay địch y, hôm nay Kiều Uyển lấy thân phận tân phụ để tặng lễ hành quán cho Thái hậu, Thái tử không cần đi cùng. Những Vinh Kham vẫn tiễn nàng tới cửa cung Nguyên Hi: “Chuẩn bị chút đồ ăn từ rau mùa cùng với canh hoành thánh đi, ca ca nàng nói nàng thích ăn.”
 
Đáng lẽ Kiều Uyển còn đang suy nghĩ sau khi ra cửa nên biểu hiện thế nào trước mặt các phi tần trong cung, nghe thế ngẩn ra, nghĩ qua e là Thái tử đã dò hỏi riêng tam ca.
 
“Đa tạ điện hạ.” Kiều Uyển vịn tay Vinh Kham lên kiệu, trên mặt lộ ra ý cười dịu dàng đến chính mình cũng chưa ý thức được, “Đúng là Nhu An rất thích.”
 
**
 
Kiệu đi đến trước cửa cung Trường Xuân, Kiều Uyển đi theo dẫn đường của tán giả tiến vào cửa đông. Nhân hôm nay muốn tới tặng lễ nên trang phục của thai vẫn như cũ, các phi tần cũng trước giờ lành mà tới cung Trường Xuân.
 
Kiều Uyển theo tán giả tiến vào chính điện, bởi vì đám người cung quyến ở đây nên Thái hậu ngồi nghiêm chỉnh ở ghế trên đầu, cũng không giống lần trước còn hàn huyên với nàng vài câu.
 
Mắt Kiểu Uyển nhìn thẳng, đi vào vị trí và tán giả dẫn tới, hành bốn lần lễ bái.
 
Chấp sự dâng bàn thức ăn tới, đặt trước người Thái hậu. Cung nhân cầm theo hộp đồ ăn tiến ào, Kiều Uyển tiếp nhận thức ăn, từng đĩa từng đĩa mà đặt lên bàn trước mặt Thái hậu, sau đó lui trở về vị trí hành lễ.
 
Tán giả lại nói: “Lạy bốn lạy.”
 
Kiều Uyển hành lễ xong lùi qua một bên, thật sự đã có cung nhân hầu hạ Thái hậu dùng bữa.
 
Từng đĩa thức ăn đã từng qua tay nên Kiều Uyển biết những đồ ăn đó chỉ hơi ấm, quả nhiên Thái hậu chỉ dùng được mấy miếng liền không động đũa nữa. Chấp sự dọn đi bàn thức ăn Kiều Uyển lại tự mình dâng lên khăn ấm cho Thái hậu lau tay. Lại hành lễ thêm một lần thì lễ cũng hoàn thành.
 
Sau khi tán giả hoàn thành lễ thì không khí trong điện mới buông lỏng xuống.
 
Thái hậu nhận lấy lò sưởi tay bằng đồng Thái hậu được bọc gấm vóc từ tay Bát Bảo cô cô: “Nào, Loan Loan, tham kiến các cung quyến trong cung đi.”
 
Hôm nay Kiều Uyển vẫn mặc địch y như cũ để hành lễ với Thái hậu, các vị phi thần chỉ tới xem, trên người mặc cát phục của phi thần.

 
Trung Cung bỏ không, bây giờ dẫn đầu cng quyến chính là Quý phi nương nương. Lúc trước hậu cung chia làm ba vị phi tần Hoa, Huệ, Lệ đều là nhất phẩm. Sau này khi Hoàng Hậu qua đời, thiên tử nâng Hoa phi lên làm Quý phi, đại chương cung vụ, có phẩm cấp cao nhất.
 
Kiều Uyển theo tán giả dẫn tới trước mặt Quý phi hành lễ, Quý phi cũng đáp lễ nói: “Lương duyên trời định, giai ngẫu thiên thành,  hạ giai lễ tất thành.”
 
Kiều Uyển lại hành lễ lần nữa.
 
Quý phi vẫn giống như Kiều Uyển kiếp trước nhìn thấy, trên người mặc cát phục vẫn không thể giấu được điệt lệ phong tư như cũ. Khuôn mặt bà khiến người khác nhìn qua là khó quan, từ kiếp trước thoáng qua một lần cho tới bây giờ trong trí nhớ của Kiều Uyển vẫn không sai lệch đi chút nào.
 
Có điều lúc Quý phi chào hỏi thì thần sắc lại nhàn nhã, ở trước mặt Thái hậu cũng lười giả bộ như thân thiết nhiệt tình, nhưng thật sự khiến Kiều Uyển nhớ tới lời nói của Thanh Bội cô cô, Quý phi tâm tư khó đoán.
 
Kiều Uyển đi theo sau tán giả tiến về phía trước, liền thấy một vị mỹ nhân thanh lệ trắng nõn đang cười nhìn nàng, là Huệ phi của cung Quỳnh Hoa.
 
Huệ phi nương nương thanh lệ tuyệt tục, khiến người ta không nhìn ra tuổi của bà, thật ra con trai của bà Chiêu Vương còn lớn hơn Thái tử một tuổi. Dưới gối bà ta còn có công chúa Đức Khang cũng là người duy nhất có phong hào hoàng nữ trừ công chúa Gia Ninh, cung Quỳnh Hoa được sủng ái chỉ sau vị Quý phi cung Quần Ngọc.
 
Kiều Uyển với Quý phi chào hỏi nhau, tuy bà ta còn chưa tới mức nhiệt tình thân thiết nhưng mắt lại mang theo thiện ý, còn thân thiết hơn so với Quý phi.
 
Nhưng trong lòng Kiều Uyển vẫn khó có thể quên được cung yến năm mới Diên Hòa kiếp trước, sau khi Chiêu vương đăng cơ thì tu sửa lại cung Trường Xuân cùng với Dục Viên trở thành cung Trường Nhạc, mà Huệ Phi tại đây cũng tổ chức đại yến. Đêm đó trong yến tiệc, đám mệnh phụ lạ lùng mà đánh giá, Dục Viên phong vũ phiêu diêu kia còn trở thành ác mộng tra tấn nàng sau khi Kiều Uyển trọng sinh.
 
Kiều Uyển không biết trên mặt mình lúc này có biểu cảm thế nào, nàng chỉ chào hỏi xong liền cùng tán giả rời đi.
 
Xuống nữa là Lệ phi cung Cẩm Vân.
 
So ra kém với sự minh diễm động lòng người của Quý Phi, sự thanh diễm thoát tục của Huệ phi, dáng người Lệ phi cao gầy thướt tha thanh tú, Kiều Uyển nhớ lại tứ hoàng tử dưới gối Lệ phi mà mình đã từng gặp, đúng là một thiếu niên có dáng người cao ráo.
 
Lệ phi cũng xuất thân từ Võ Huân, nhưng phụ thân bà là võ quan tiền triểu đề bạt mà lên tân quý. Bà thấy Kiều Uyển thật ra so với hai vị trước đó thì có vẻ thân thiết hơn nhiều, vui vẻ chào hỏi xong còn không quên bảo Kiều Uyển rảnh rỗi đến cung Cẩm Vân chơi.
 

Sau đó là An tần, Đức tần, Hi tần, chín vị tần bây giờ không có đủ, có thể tới cũng là vài vị được sủng ái ở tam cung điện thờ phụ, thế liền cung tam phi đến đây.Còn các mỹ nhân, tài nữ, quý nhân hôm nay tạm thời không đến phiên các nàng tới, có điều thiên tử cùng Đông Cung đã ban các lễ xuống cho các cung cùng vui.
 
Sau khi cùng nữ quyến các cung chào hỏi xong, Thái hậu lệnh cho Thường Hi dọn chỗ ngồi cho Thái tử Phi.
 
Thường Hỉ công công là một người khôn ngoan, chỗ ngồi của Thái tử Phi được xếp ở đầu tiên phía bên trái Thái hậu, trở thành người ngồi gần nhất với Thái hậu cố tình còn không có một vị phi tần nào đối diện. Như thế cũng không tìm ra cái sai sót gì, dù sao cung yên trong tương lai, chỗ ngồi của Thái tử và Thái tử Phi cũng ở đầu tiên bên trái của thiên tử, các vị nương nương trong điện thế nhưng cũng không có được cái vinh hạnh này.
 
Kiều Uyển mặc quan phục cẩn thận mà ngồi xuống.
 
Thái hậu nói: “Thái phi cung Thọ Ninh, đám Thái tần, trước kia con cũng đã từng gặp qua, chỉ là bây giờ các nàng đều thích thanh tịnh, ngày mai còn có lễ từ đường, thật sự không cần phải đi rừng một chuyến đâu, đều có lão thân đưa tới cho các nàng là được.”
 
Kiều Uyển chỉ cảm thấy Thái hậu nương nương hôm nay có tâm tư giống với Thái tử, trước khi ra khỏi cửa, Thái tử đã giao đãi muốn nàng “Theo khuôn phép cũ, làm một Thái tử Phi được Thái hậu yêu thích”. Bây giờ nàng còn không có biểu hiện gì, Thái hậu nương nương đã đặt cái danh Thái tử Phi được sủng ái lên cực kỳ đầy đủ.
 
Vì thế Kiều Uyển cố gắng đạt được một chút biểu hiện nửa câu đầu mà Thái tử đã dặn dò, vội vàng đứng dậy hành lễ nói: “Đa tạ Thái hậu nương nương đề điểm, Nhu An mới vào dịch đình sợ vẫn còn nhiều chỗ thất lễ.”
 
Thái hậu cười nói: “Từ trước tới nay con là một người tuân theo quy củ, chỉ là lúc này tán phiếm với chúng ta cũng không cần phải kính cẩn quy củ như thế, mất đi sự thân mật.” Thuận đường nhìn rõ phản ứng oán trách của các vị phi tần.
 
Phủ Võ Huân có Lệ phi có thể nói chuyện được trước mặt Thái hậu, bà là người đầu tiên cười nói: “Đúng là như thế. Có điều nghe nói qua phủ Tuyên Ninh Hầu gia phong rất nghiêm khắc. Thái tử Phi kính cẩn thủ lễ cũng là đương nhiên, qua lại nhiều là sẽ thân thiết thôi.”
 
Kiều Uyển thật sự không nghĩ tới Lệ phi một mình thúc ngựa tiến lên trở thành người tính tình thẳng thắn. Nàng trước khi tiến cung đương nhiên đã dốc lòng ghi tạc gia thế của các phi tần trong cung, chỉ là còn chưa đi hỏi thăm riêng bản tính của từng người, cũng không có ai sẽ nói rõ ràng cho nàng, bây giờ vừa hay có thể quan sát một phen.
 
Âm thanh Huệ phi ôn nhu uyển chuyển: “Thái tử Phi như thế thì vừa hay, đâu giống như Đức Khang nghịch ngợm bướng bỉnh, không biết khiến người khác phí bao nhiêu tâm tư.”
 
Công chúa Đức Khang từ xưa đến nay vì ngây thơ nên được thiên tử sủng ái, Huệ phi thường nói lui tới như thế nhưng thực sự khiến các vị phi tần trong cung chịu không ít khó chịu, dù sao hoàng nữ lớn tuổi cũng hơn cũng chưa được phong hào.
 
Nào biết hôm nay Thái hậu cũng không hề để lại mặt mũi cho Huệ phi, nói thẳng: “Bây giờ Loan Loan cũng là người làm tẩu tẩu, lần tới nếu gặp lại thấy Đức Khang bướng bỉnh có thể trực tiếp dạy dỗ là được.”
 
Lại nhắc tới chuyện cũ công chúa Đức Khang gây khó dễ cho Kiều Uyển ở Ngọc Thanh Quan.
 
Kiều Uyển cảm thấy Huệ phi có chút kỳ lạ, hôm nay hình như là cố ý lấy công chúa Đức Khang ra để thử, có điều nếu Thái hậu đã biểu lộ thái độ thì nàng cũng đứng dậy nói: “Vâng, Nhu An sẽ dụng tâm dạy dỗ Đức Khang muội muội.”
 
Huệ phi hơi mỉm cười, cũng không hề nói câu nào.
 
Lại có một cung tần trẻ tuổi chuyển để tài mở lời nói: “Thái tử Phi không chỉ thủ củ lễ nghi càng là có quỳnh tư hoa mạo, phải nên đi lại nhiều hơn, thật sự là khiến người ta cảm thấy vui vẻ.”

 
Lại là một người thẳng thắn, ngày thường các mệnh phụ gặp nhau cũng không đến nỗi thế này, hay vẫn là Thái hậu nương nương thích những lời nói thế này của đám cung quyến?
 
Người nói này chính là An Tần của cung Quần Ngọc, con trai của bà ta chỉ thiếu chút nữa trở thành con của Quý phi, Bát hoàng tử. Chỉ là bây giờ thấy bà ta ngồi ngay ngắn trên vị trí đầu tiên của tần vị, lại dám mở miệng trước mặt Thái hậu nương nương, có thể thấy những ngày tháng ở cung Quần Ngọc cũng quả thật không tồi.
 
“Các ngươi không cần cố mà khen.” Thái hậu cười nói: “Loan Loan tuổi trẻ, bình thường có chút không hiểu chuyện, còn nhiều chỗ không đủ chu toàn, cần các ngươi chỉ điểm nhiều hơn một chút.”
 
Lúc này Quý phi mới lên tiếng “Đó là đương nhiên, Thái hậu nương nương yên tâm.”
 
Lại nói chuyện thêm một lát thì Thái hậu liền cảm thấy mệt mỏi, Quý phi đưa mọi người cùng cáo lui.
 
Thái hậu chỉ đơn độc giữa Kiều Uyển lại nói chuyện; “Bây giờ con đã thấy qua các nàng, cảm thấy thế nào?”
 
Kiều Uyển đứng ở trước mặt Thái hậu nương nương, cũng không khẩn trương giống như trước mặt thiên tử, Thái tử, nàng nghĩ một chút rồi nói: “Quý phi nương nương uy trọng ít lời, tâm tư khó có thể đoán biết. Huệ phi nương nương có tâm muốn thử, Lệ phi nương nương nhìn qua tính tình thẳng thắn, An tần nương nương được sủng ái.”
 
Thái hậu cùng Bát Bảo cô cô nghe thế đều bật cười.
 
Bát Bảo cô cô nói: “Ta đã nói mà Thái tử Phi nương nương cơ linh thông tuệ.”
 
Thái hậu nói với Kiều Uyển: “Con nhóc con đó, nghĩ cũng không hề kém cạnh ai. Bây giờ con theo quy củ lễ nghi là đúng, bình thường cũng không hay gặp các nàng, gặp nhau chỉ cần ít lời nhiều lễ là được.”
 
Kiều Uyển tạ ơn Thái tử lo lắng đề điểm cội đứng dậy nói: “Đa tạ nương nương.”
 
Thái hậu lại hỏi: “Đông Cung thế nào?”
 
Kiều Uyển thành thật nói” Hôm qua ba tư chín chưởng chưa tới gặp, con liền bảo các nàng sau lễ ăn mừng rồi lại tới.”
 
“Tự con có dự định là được.” Thái hậu gật đầu, “Thế người quản lý tẩm cung Thái tử và con thì sao?”
 
Kiều Uyển ngẩn ra, cái gì mà người quản lý tẩm cung?

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui