Nuông chiều thái tử phi

Trong lòng Kiều Uyển hoảng sợ, hôm nay là yến tiệc sinh thần của Thái hậu, sao lại có thể xảy ra chuyện như thế, có phải bản thân nhầm rồi hay không?
 
Nàng cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại, quan sát mọi người trong yến tiệc, Bây giờ trên bàn các vị mệnh phụ đã bắt đầu nói chuyện phiếm đùa giỡn, chỉ là có một chút đề tài trong lòng hiểu rõ mà không nói ra được, chờ tới chính điện dùng bữa xong cùng Thái tử nương nương. Mọi người trò chuyện vui vẻ, thoạt nhìn cũng không có gì khác thường.
 
Hôm nay có rất nhiều mệnh phụ ở hành lang xem lễ, cho nên buổi tiệc dâng rượu là rượu cung Trường Xuân dùng cho mùa đông ấm cơ thể, có một chút dược vị nhàn nhạt, Chắc là có ai đã lợi dụng điểm này mà bỏ vào trong đó những thứ khác hoặc là chút dược có tính gia tăng nhiệt độ hoặc men say, muốn khiến nữ quyến xấu mặt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Chỉ là mục đích làm như thế là gì? Việc này thật sự quá mức hoang đường, trong lòng Kiều Uyển lại hơi do dự, đến cùng là do rượu nàng uống có vấn đề hay bầu rượu trên tay Trình Kiểu có vấn đề?
 
“Loan Loan, sao mặt con lại đỏ như thế?” Tiêu thị nhỏ giọng hỏi nữ nhi, “Vừa nãy uống mấy chén rồi?”
 
Trong lòng Kiều Uyển âm thầm cười khổ, chỉ nhẹ giọng nói: “Chỉ uống có bốn chén.”
 
Nàng dùng là một chiếc chén nhỏ, vì Thái hậu chúc thọ kính ba ly rượu, mới vừa rồi trình Kiều kính rượu nàng, hai người cũng chỉ uống một ly, Đây không phải lần đầu tiên nàng uống rượu làm ấm cơ thể của cung Trường Xuân, với lượng như thế vốn không nên khiến mặt nàng đỏ lên mới phải, càng đáng sợ hơn chính là nàng bắt đầu cảm nhận được cả người đang dần nóng lên.
 
Kiều Uyển quay đầu thấy Trình Kiều đã buông bầu rượu xuống, trên mặt cũng chỉ hơi phiếm hồng, trên bàn cũng không ai uống rượu nữa, Nàng muốn giữ lại bầu rượu kia lại phát hiện nội thị rót rượu vào bình cũng không phải người của cung Trường Xuân, nàng không tiện vu khống. 
 
Kiều Uyển muốn nhanh chóng giải đáp cái hoài nghi này, tốt nhất là gọi cung Trường Xuân sớm một chút thu lại cái ly cùng với rượu kia để kiểm tra thực hư.
 
“Mẫu thân, con đi thay quần áo.” Kiều Uyển nói nhỏ bên tai Tiêu Thị, “Người nhìn giúp con cái ly cùng với bầu rượu kia của Trình Kiểu, rượu kia có vấn đề.”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sắc mặt Tiêu thị không thay đổi, chỉ hơi nhéo tay nàng, trong miệng nói: “Con mau đi rửa mặt đi, trên mặt có hơi đỏ rồi.”
 
An quốc công phu nhân ở bên cạnh nghe thế quay đầu nhìn qua, cũng cười nói: “Loan Loan mau đi đi thôi, chốc lát nữa còn phải bái kiến Thái hậu nương nương đó.”
 
Kiều Uyển cảm kích mà cười với bà ấy, nhưng đúng thật đã có lý do để đứng dậy rời đi.
 
Phi phương trong điện dân đầu cung nhân cùng nội thị thấy nàng đi ra ngoài, lệnh cho tiểu cung nhân đuổi kịp hầu hạ.
 
Kiều Uyển nhìn qua, lại gọi ra tên của cung nhân kia, đúng là người của cung Trường Xuân vẫn thường hầu hạ bánh trà, Tử Tô.

 
Trên mặt tiểu cung nhân lộ ra một nụ cười tươi nói: “Huyện chủ, nô tỳ tớ hầu hạ người thay y phục.”
 
Kiều Uyển tuy nhận ra nàng ta nhưng lại nghĩ tới chuyện Lý ma ma đó nên có vài phần cần thận: “Không biết đám cung nữ hay hầu ta ở đâu?”
 
“Các vị tỷ tỷ đều đang ngồi trong trị phòng uống trà, cũng có tâm mà sắp xếp xong, huyện chủ không cần lo lắng.” Tử Tô nói.
 
Kiều Uyển lại nói: “Ta cùng với ngươi tới trị phòng đi, ngươi giúp ta gọi Thanh Trú ra ngoài, Hôm nay ta bị gió thổi, uống rượu nên có chút đau đầu.”
 
Tử tô thấy sắc mặt nàng ửng đỏ, trong lòng cũng nói thầm, đúng là hiếm thấy huyện chủ Nhu An uống rượu mà mặt đỏ như thế, vội nói: “Huyện chủ có cần áo choàng không? Không thể lại bị gió thổi.”
 
Lúc này Kiều Uyển chỉ cảm thấy trên người nóng lên, chỗ nào muốn áo choàng cái gì? Nàng chỉ không nghĩ muốn đơn độc cùng Tử Tô mà thôi, bây giờ chuyện này xảy ra, cung nhân cung Trường Xuân đều không tránh thoát được quan hệ, tìm tới Thanh Trú thì ít nhất nàng còn có thể được giúp đỡ.
 
Hai người đi dọc theo hành lang gấp khúc tới gần Trị phòng, gió đêm làm hai má nóng lên của Kiều Uyển lạnh đi một chút.
 
Nàng cùng Tử Tô đi vào cửa, Tử Tô nói với cung nhân ở Trị phòng vài câu nàng ta liền đi vào gọi Thanh Trú đi ra.
 
“Tiểu thư.” Thanh Trú đi ra thấy sắc mặt Kiều Uyển đỏ bừng còn có chút kinh ngạc, nhưng bởi vì trước khi tiến cung Kiều Uyển có phân phó qua với nàng ấy là mọi chuyện đều phải cẩn trọng nên nàng ấy cũng không hỏi nhiều.
 
“Hôm nay bị gió thổi một lát, sau đó lại uống rượu, gọi ngươi tới bóp trán cho ta.” Kiều Uyển nói, nàng lại mỉm cười với Tử Tô, “Còn cần đánh lại lớp phấn.”
 
Tử Tô cười nói: “Huyện chủ, người phải đi về phòng sao?
 
Kiều Uyển ở cung Trường Xuân có một gian phòng khách chuyên dùng, liền nằm ở thiên điện của công chúa Gia Ninh, lúc này trong lòng Kiều Uyển nôn nóng, nhưng trên mặt nàng cũng không hiện ra cái gì, chỉ nói: “Ta dùng gương lược của gn, làm phiền ngơi tới chính điện chuyển lời cho công chúa.”
 
Người tên Tử Tô này cũng chỉ là một Tiểu cung nhân, thấy huyện chủ Nhu An vốn thần trí thanh tỉnh sao bây giờ lại nói ra lời lúc say, Nàng ta có chút khó sử nói: “Trong phòng công chúa có nữ quan quản lý gương lược, huyện chủ chỉ cần tới đó là được.”
 
Kiều Uyển lại nói: “Ngươi chỉ cần đi tới đó tìm nàng, ta thật sự rất đau đầu, không có cách nào nói phí lời với ngươi.”
 
Thanh Trú nhìn ra tiểu thư nhà mình muốn tìm công chúa Gia Ninh nhưng lại không tín nhiệm cung nhân trước mặt, cũng không muốn nói rõ cho nàng ta biết có chuyện gì. Nàng ấy lại đệm lời nói: “Tử Tô tỷ tyur, làm phiền người tới chính định một chuyến, truyền một câu đó của tiểu thư chúng ta là được.”
 

Ba người quay trở về, trong lòng Tửu Tô khó xử, Kiều Uyển lại không để ý tới nàng ta, lập tức đi về phía con đường nhỏ phía sau thiên điện.
 
Thanh Trú chớp mắt với Tử Tô nói nhỏ: “Tỷ tỷ người tới chính điện truyền câu nói này xong là được, ta thấy tiểu thư nhà ta đã uống say rồi, sẽ không trách tội người đâu.”
 
Truyền lời cũng không phải là một chuyện khó, công chúa cũng không để ý tới lời này thì nàng ta cũng không quản được. Nhưng Tử Tô lại do dự nói: “Để ta đưa huyện chủ tới phòng rồi sẽ đi đi.”
 
Thanh Trú nói: “Hôm nay cung Trường Xuân cách một trăm bước lại có một thái giám đứng chờ, còn có thể xảy ra chuyện gì sao?”
 
Nàng ấy lấy một túi tiền thưởng nhét vào trong tay Tử Tô: “Tỷ tỷ quan tâm một chút.” Dứt lời liền nhanh chân đuổi theo Kiều Uyển.
 
Tửu Tô là cung nhân của cung Trường Xuân, đương nhiên hiểu thể diện của huyện chủ Nhu An trước mặt Thái hậu nương nương cùng công chúa Gia Ninh, nhận túi tiền liền đi về phái chính điện.
 
Thanh Trú đi theo Kiều Uyển đến con đường nhỏ sau thiên điện mới khẽ hỏi: “Tiểu thư, hôm nay có chuyện gì thế?”
 
“Rượu có vấn đề.” Kiều Uyển nhỏ giọng nói, “Chờ lát nữa lâu nước lạnh tới ta muốn rửa tay rửa mặt.”
 
“Nhưng thời tiết như thế…” Thanh Trú có chút lo lắng, liền cảm thấy Kiều Uyển cầm lấy tay nàng ấy, lòng bàn tay nóng bỏng.
 
Hai người đang nói chuyện, xa xa lại thấy một người đứng ở một chỗ hẻo lánh dưới mái hiên bên ngoài chính điện, trùng hợp nghiêng người nhìn về phía con đường này.
 
Hôm nay trong cung Trường Xuân đèn đuốc sáng trưng, cố sắt sanh tiêu, trừ đèn cung đình bình thường thì cứ cách một trăm bước chân có một thái giám cầm đèn chờ. Nhưng đó đều là trước các cung điện náo nhiệt, Kiều Uyển ỷ vào bản thân quen thuộc với cung Trường Xuân không nghĩ tới bản thân mình đi ra đường phái sau này có thể gặp được người sống.
 
Đến gần, nhìn thấy người nọ mặc quan phục của hoàng tử!
 
Trong lòng Kiều Uyển kinh ngạc, trên mặt chỉ bình tĩnh rũ mắt hành lễ, sau đó đầu cũng không dám quay lại mà vội vàng đi về phía trước.
 
Nàng nhỉ thầm trong lòng suy nghĩ xem thân hình này không giống Nhị hoàng tử, nhìn cái chiều cao này có lẽ là Tứ hoàng tử hoặc Ngũ hoàng tử.
 
Vì sao lại có hoàng tử đứng ở chỗ yên tĩnh thế này? Nếu như chuyện rượu kia mà hướng vào Trình Kiểu thì bây giờ tới thay quần áo cùng rửa mặt chính là Trình Kiểu, nàng ta cũng sẽ gặp được sao?

 
Trong lòng Kiều Uyển càng nghi hoặc khó hiểu, rượu kia bất luận bỏ thêm cái được gì thì đều không thể khiến một người lớn như thế mất kiểm soát, làm thế này là có ý gì? Vị hoàng tử này vừa hay đứng đó để cho cảm giác say bị xua đi hay vốn dĩ cố ý chờ ở đây?
 
Kiều Uyển nhìn quanh bốn phía, nội thị cầm đèn chỉ có mấy người, nơi này đúng thật hơi tối một chút,. Trong lòng nàng rùng mình, cố ý không khiến cho nội thị cách đó không xa phát hiện ra: “Nơi này sao lại tối như thế, thế này là thiếu mấy người?”
 
Thái giám kia đúng thật rất lạ mặt, e là do các cung khác điều tạm tới. hắn ta không nhận biết Kiều Uyển, chỉ cúi đầu sợ hãi nói: “bẩm quý nhân, là vài vị trước đó đã bị điều động đi ra phía trước.”
 
Kiều Uyển hỏi: “Là người phương nào điều động?”
 
“Là bị Đô Giám công công gọi tới phía trước chăng, chuyện kahcs nô tài cũng không biết.”
 
Kiều Uyển nhìn thoáng qua vị hoàng tử đã rời đi, men say hỗn loạn cùng cảm giác choáng váng dâng lên mãnh liệt, nàng vội vàng bước nhanh về phía điện.
 
Mới vừa đi qua cửa cung bỗng một trận trời đất quay cuồng.
 
“Để ý một chút.” Một đôi tay vững vàng đỡ lấy nàng.
 
Nghe được âm thanh này, không biết tại sao tim Kiều Uyển bỗng thấy yên tâm, giống như lúc ngựa bị kinh sợ ngày đó.
 
“Điện hạ, rượu ở Phi Phương điện…” thậm chí Kiều Uyển còn quên cả hành lễ, nắm chặt lấy tay áo Thái tử để đứng vững, vội vàng nói, “Rượu có vấn đề, đáng tiếc ta cũng không biết là do đò cùng uống rượu có vấn đề này là do rượu…” nàng gấp đến mức dùng từ không diễn tả được hết ý.
 
Lúc này Vinh Kham mới thấy rõ gò má đỏ ửng của thiếu nữ, hắn duỗi tay nhẹ nhàng nắm chặt, lòng bàn tay nàng cũng rất nóng.
 
Kiều Uyển cuống quý rút tay lui ra phía sau một bước lại suýt nữa đứng không vững: “Điện hạ…” Thanh Trú vội tiến tới đỡ lấy nàng.
 
Hai người còn chưa nói chuyện liền nhẹ thấy đằng sau có người vội vàng đi tới, là công chúa Gia Ninh.
 
“Các người làm gì thế, ca ca sao lại ở đây?” công chúa Gia Ninh kỳ lạ nói: “Tử Tô truyền tin nói Loan Loan tìm ta sao?”
 
Nơi này là điện sau cung Trường Xuân, so với các nơi khác tổ chức yến tiệc thì canh gác nghiêm mật hơn nhiều.
 
Chỉ dăm ba câu Kiều Uyển đã nói lại tình hình vừa rồi, lại giải thích nói: “Tuy tửu lượng ta cũng không được tốt lắm nhưng cũng không đến mức uống bốn ly liền không đứng vững, Ta muốn gọi trình Kiểu tới nhưng tạm thời thấy nàng không có gì khác thường lại lo lắng rút dây động rừng. Chỉ nghĩ tới trước chuyển lời cho gn, việc này tốt nhất điều tra trước khi yến tiệc kết thúc.”
 
Công chúa Gia Ninh nghe xong ngưng thần không nói, chỉ nhìn về phía Thái tử.
 

Vinh Kham hiểu ýt: “Hai người không cần lo lắng, ta sẽ lập tức bẩm báo việc này cho phụ thân điều tra rõ ràng.” Đây là việc của tiệc mừng thọ cung Trường Xuân, Đông Cung không thể dùng quyền mà đi qua giới hạn.
 
Hắn lại nhìn về phía Kiều Uyển: “Ta vừa mới nghe nói sắc mặt Loan Loan không tốt nên rời khỏi bữa tiệc, lúc này mới tới đây nhìn xem. Vừa rồi trong chính điện là ai ly tịch trước tiên, ta cũng không chú ý.”
 
Bạch công công lại nhớ rất rõ ràng”điện hạ rời tịch trước, sau đó Tứ điện hạ liền rời khỏi chính điện.”
 
Việc này có chút kỳ lạ, Kiều Uyển vốn định bản thân là nữ quyến đệ lời nói cho công chúa Gia Ninh thì tiện hơn nhưng trùng hợp Thái tử lại ở chỗ này, thế thì càng tốt, trong cung tất nhiên là sẽ điều tra rõ việc này.
 
Công chúa Gia Ninh sắc mặt càng thêm ngưng trọng, sờ gương mặt nóng lên của Kiều Uyển: “Loan Loan chịu được nước lạnh không, có cần truyền thái y không?”
 
Kiều Uyển lắc đầu, nàng lo lắng nói: “Chỉ cần nước lạnh cùng với canh giải rượu vào thử xem, bây giờ vẫn cẩn thận một chút, công chúa vẫn nên phải người tới nhìn Trình Kiểu vẫn còn đang ở trong yến tiệc chút đi, ta lo rằng việc này chỉ sợ ngoài ý muốn mà dính phải ta.”
 
Nữ lang trẻ tuổi phần nhiều là nữ quyến mệnh phụ, có thể tham gia yến tiệc cung Trường Xuân vốn dĩ là chuyện cực kỳ có thể diện, Chỉ là các nàng trong cung không được tùy tiện rời bữa tiệc, nếu rượu kỳ quái này khiến các nàng choáng váng mà xấu mặt trước Thái hậu thì chỉ e là không xong.
 
Lần này đúng là khiến Kiều Uyển suy nghĩ cẩn thận, e là trong cung này thật sự có người cực kỳ để ý tới hôn sự của các vị hoàng tử.
 
Công chúa Gia Ninh đồng ý nói: “Đó là đương nhiên.” Nàng ấy lại quay đầu nhìn về phía Thái tử,
 
“Ca ca huynh nhanh chóng trở lại đằng trước đi, Loan Loan có ta chăm sóc rồi.”
 
Công chúa Gia Ninh nhíu mày, lập tức phân phó cung nhân đắc dụng đi tới  Phi Phương điện để xem xét tình hình.
 
Vinh Kham chỉ đứng tại chỗ nhìn Kiều Uyển như cũ.
 
Kiều Uyển cười nói: “Điện hạ không cần lo lắng, ta sẽ càng thêm cẩn thận hơn.”
 
Cuối cùng Vinh Kham chỉ nói: “Thôi vậy, lần sau nhớ rõ sai người tới tìm ta.”
 
Công chúa Gia Ninh đáng lẽ bụng đầy ưu tư, lúc chỉ vừa nghe thì vừa tức vừa buồn cười: “Qua mấy tháng nữa thì tất nhiên mọi chuyện nàng đều sẽ đi tìm huynh thôi!”
 
Lúc Kiều Uyển trọng sinh tới có từng nghi ngờ tại sao công chúa Gia Ninh rõ ràng được cung Trường Xuân che chở vì sao mọi chuyện đều phải cẩn thận, ngày đêm lo lắng cho Đông Cung, Hóa ra nàng ấy trong cung cũng là những ngày như thế, Nhân tâm tự như vực quỷ, dù cho ở trong tiệc mừng thọ của Thái hậu cũng khó lắm mới có thể may mắn thoát khỏi.
 
Trong lòng Kiều Uyển càng thêm cảnh giác, sau này vào cung càng phải cẩn thận tính toán từng bước mới được.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui