Nuông chiều thái tử phi

Bây giờ ban đêm tuy có chút lạnh nhưng dù sao cũng không đến lập thu. Đến ban ngày thời tiết vấn khô nóng như cũ.
 
Sáng sớm Kiều Uyển đã tới Thanh Thái Đường thỉnh an, Tiêu thị nói chuyện với nàng trong chốc lát sau đó bảo nàng sau giờ ngọ không nên đi đâu. Sau khi trở lại Súc Ngọc Hiên, nàng phát hiện ra nha đầu bà từ trong viện đang cầm thu diệp.
 
“Thời gian trôi qua thật nhanh, đã sắp lập thu rồi.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Xuân Thủy đang canh ở sân cười nói: “Là Mạnh tỷ tỷ hôm nay đưa tới đó, trên đường đều bán thu diệp.”
 
Từ sau chuyện hương án hôm thất tịch đó, Mạnh nương tử cảm thấy bản thân không thể giám thị được, lâu lâu lại đưa một chút đồ tới cho Súc Ngọc Hiên.
 
Kiều Uyển nói: “Lần tới đừng nhận đồ của Mạnh tỷ tỷ nữa, không biết nàng còn muốn đưa đến bao giờ nữa.”
 
Thanh Trú nói: “Chúng ta cũng không khó chịu với nàng, chẳng qua là do nàng cảm thấy bản thân không còn mặt mũi nào mà thôi.”
 
Sơ Ảnh nhớ tới cảnh ngày đó, bật cười nói: “Chúng ta ai cũng không nghĩ cùng tiểu thư cầu Chức Nữ được khéo tay thêu thùa? Chỉ cần những bà tử đó trả lại tiền thì cũng coi như là một chuyện vui rồi. Chỉ là điều Mạnh tỷ tỷ tự mình cảm thấy khó chịu lúc ấy khuôn mặt xanh mét gần như có cả ánh sáng xanh đó. Càng buồn cười hơn là cũng không biết ai đặt một chiếc đến giày mới lên, cuối cùng cũng không dám tới nhận…”
 
Kiều Uyển cũng cười: “Ngươi cũng nhìn thấy sao? Lúc đó ta trộm buồn cười nửa ngày đó.”
 
Mấy người nói cười trong chốc lát, Sơ Ảnh lấy một cái tráp từ trong hộp ra: “Đúng rồi, tiểu thư, đây là đồ Vân Hồng bên người Tam công tử đưa tới.”

 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kiều Uyển duỗi tay nhận lấy: “Dạo này tam ca lại tìm được cái đồ vật gì thú vị?”
 
Chỉ thấy bên trong hộp là một chiếc gác bút bằng gỗ thu diệp, kéo ra là men gốm trơn bóng, gân lá còn mạ vàng, tinh xảo nhã nhặn giống như đúc.
 
“Tặng cho ta làm cái gì?” Kiều Uyển có chút kỳ lạ, “Đã lâu ta cũng không vẽ tranh, hẳn là nên đưa cho nhị ca, đa tạ huynh ấy đưa cho ta một tấm bình phong đẹp.”
 
Mấy nha hoàn thò tới gần nhìn, cảm thấy đúng là tinh xảo đáng yêu, Sơ Ảnh nói: “Tam công tử luôn có thể tìm được một chút đồ vật thú vị, tiểu thư nhận lấy mới phải, có lẽ cũng đã đưa tới cho nhị công tử rồi.”
 
Kiều Uyển đúng là cũng rất thích, liền lệnh cho Thu Sơn cầm tới thư phòng nhỏ, tiết này dùng càng có vài phần thú vui vào thu.
 
Không nhiều ngày nữa là tới Lễ Vu Lan hôm nay từng nhà đều phải cúng tế tổ tiên, Mỗi năm tới ngày này, phủ Tuyên Ninh Hầu sau khi trở về từ đường tế tổ xong, hầu gì sẽ tới viện của Đạo giáo, viện Đạo giáo trong ngày Lễ Vu Lan sẽ có đại sư, trong cung cũng phải có người tới cúng mộ, vì tướng sĩ đã chết trận đốt tiền giấy, cũng mở lễ tế cô hồn.
 
Hôm nay Phật giáo cũng sẽ có pháp hội vu lan, không lâu trước đây đoàn kinh kịch cũng đã bắt đầu chuẩn bị biểu diễn Cứu Mẹ, có thể diễn từ Thất Tịch tới tận Trung thu.
 
Ban ngày phụ mẫu trong phủ sẽ đi tới viện Đạo giáo, Kiều Uyển và mẫu thân bình thường là tới tầm hoàng hôn sẽ tới sông Lệ Thủy để thả đèn, cũng coi như là cơm chay tế cô hồn. Một ngày này, trong hoàng cung cũng sẽ để nội thả đèn từ Long Sơn, từ hoàng hôn đến lúc vào đêm, trên con sông Lệ Thủy chỉ toàn là đèn, giống như thật sự có thể chiếu sáng lên con đường xuống hoàng tuyền, mở ra con đường thông giữa nhân gian cùng địa ngục.
 
Kiều Uyển nhìn những ánh sáng dưới dòng sông trong màn đêm, thành tâm mà chắp tay. Nàng không biết bản thân sao có thể quay trở lại một năm trước khi cập kê, nàng đều cung kính tế bái với quỷ thần, chỉ cầu cho đây không phải là một giấc mộng.

 
**
 
Qua Lễ Vu Lan, trong cung đột nhiên truyền chỉ, năm nay thiên tử muốn đi tới bãi săn Tùng Vân săn bắn mùa thu, cho truyền các vương công bộ viện theo cùng, phủ Tuyên Ninh Hầu cũng có trong danh sách này.
 
Từ thời Đại nghiệp, Cao Tổ thường xuyên đi săn mùa thu, đến đương kim thiên tử hiện tại thì không quá thích đi săn, săn bắn mùa thu cứ thế biến thành tùy tiện tiêu khiển, có khi mấy năm đều không đo cũng vẫn có, nhưng cũng không cần lo lắng động vật bãi săn cần nghỉ ngơi lấy lại sức.
 
Từ trước tới nay, tiên để chỉ cho các vương công Võ Huân đi theo săn thú, đương kim thiên tử thật ra còn thường khâm điểm cho các học sĩ hàn lâm cùng ông đi cưỡi ngựa ngắm cảnh, ngâm thơ vẽ tranh. Bãi săn Tùng Vân rộng bạt ngàn đồi thông cùng với con suối gió mát nhưng đúng là đã có nhiều thi tập và bức họa ra đời từ đây, đồng thời cũng đã làm ngã ngũ một số đại phu nhân thanh quý.
 
Đi cùng săn bắn mùa thu có thể mang theo nữ quyến trong nhà, Kiều Uyển cùng Tiêu thị năm trước cũng có cùng trong phủ tới bãi săn. Bây giờ các viện trong phủ đã bắt đầu ồn ào thu dọn hòm xiểng, có thể tùy giá rơi kinh là một chuyện hiếm có cỡ nào? Bởi vì chuyện này nha hoàn dưới nhị đẳng cùng gã sai vặt các viện e là còn phải tranh đoạt một trận.
 
Trong lòng Kiều Uyển cũng không có những vui mừng đó, nàng chỉ không rõ chính là vì sao năm nay lại có săn bắn mùa thu?
 
Kiếp trước năm thứ 20 Thái Hòa cũng không hề có săn bắn mùa thu, săn bắn mùa thu hủy hoại đi nhị ca đó là ở năm thứ 21 Thái Hòa!
 
Bây giờ nàng cũng không có hôn ước với phủ Khang Bình Bá, kiếp này Hoàng Vân Nhạn kia e là vẫn chưa từng thấy trưởng công tử nhà Khang Bình Bá vẫn đang dưỡng thương trong phủ, càng không nổi tâm tư muốn hãm hại.. hai đoạn nghiệt duyên này vẫn chưa phát sinh, thời gian săn bắn mùa thu cũng không giống nhau, có phải có nghĩa là mầm tai họa này hoàn toàn đã bị thay đổi rồi hay không?
 
Kiều Uyển còn có chút suy tư, lần săn bắn mùa thu này cần phải chú ý an toàn một chút. Nha hoàn trong viện sớm đã hừng hực khí thế mà thu dọn hòm xiểng, lại nghĩ tới quần áo cưỡi ngựa, rồi là thu dọn mũ có rèm che cùng áo choàng.

 
Thanh Trú và Sơ Ảnh sẽ đi cùng tới Kiều Uyển tới bãi săn, chỉ nói bãi săn kia ở bên ngoài sườn biệt viện trông cũng không hề tốt lắm, cầm theo gối cùng chăn đều chuẩn bị tốt.
 
Xuân Thủy biết được chuyện này hưng phấn tới mấy ngày cũng không ngủ ngon: “Tiểu thư cũng sẽ cưỡi ngựa bắn cung sao? Ta cũng không biết đó sẽ là cảnh như thế nào, tiểu thư cũng sẽ đi săn thỏ sao? Hay là hồ ly? Ta có thể làm lông cổ áo cho tiểu thư không?”
 
Kiều Uyển thấy nàng ấy hỏi liên tục không yên, đến cả Thu Sơn cũng không hề chớp mắt mà nhìn nàng, đành phải đáp “Trước kia tam ca từng mang ta đi săn vịt nước, vận khí tốt còn có thể săn được chim đang bay.”
 
Xuân Thủy vẫn kích động như cũ nói: “Vịt nước rất tốt, chúng ta có thể làm một nồi canh hầm!”
 
Bởi vì thiên tử đã mấy năm không tới bãi săn, Thanh Trú và Sơ Ảnh trong lòng cũng cực kỳ vui mừng. Thanh Trú cũng không thúc giục Xuân Thủy đi làm việc, tự mình tới một bên vừa thu dọn vừa nói: “Ở bãi săn bắn phần nhiều đều là các món ăn dân dã, thịt nướng, đun một nồi canh có thể khiến cho ngươi bị nóng. Chúng ta còn phải mang chút thuốc nước đường thanh mát.”
 
Xuân Thru lập tức nói: “Để ta đi lấy một chút mang theo!”
 
Sơ Ảnh một bên vừa kiểm kê trang sức vừa suy nghĩ phối hợp y phục, ngoài miệng cũng không nhịn được sự hứng thú nói: “Còn nhớ rõ lần trước chúng ta đi, sau khi trở về từ dòng suối ở viện. Ma ma biệt viện còn dạy chúng ta cách nhận biết rau dại, cây mây, cũng cực kỳ mới mẻ thú vị đó.”
 
Kiều Uyển dứt khoát không suy nghĩ nữa, cũng nhìn các nàng ấy thu dọn đồ đạc. có câu là binh tới tướng chặn, nước tới đất ngăn, cẩn thận hành sự là được.
 
Hơn mười ngày sau khi trong cung hạ chỉ, thiên tử sẽ bắt đầu khởi giá. Bãi săn phải chuẩn bị kỹ càng, các quan viên đi theo tùy gái cũng cần phải chuẩn bị
 
Bãi săn Tùng Vân cách Ngọc Kinh không xa, có điều cần phải đi mất ba ngày đường, hằng năm trng kinh có cấm quân canh gác. Bãi săn Tùng Vân ngày trước là bãi săn của hoàng gia, Kiều Uyển cũng lần trước từ trong miệng của Thái hậu mới biết được, Cẩm Xuân uyển phụ cận bãi săn chính là hành cung trước đây, cung Lan Tuyền.
 
Thiên tử bây giờ đưa Thái tử cùng chư vị hoàng tử hoàng nữa đi săn bắn mùa thi cũng không đưa theo phi tần đi cùng. Kiều Uyển có chút tiếc nuối chính là công chúa Gia Ninh cũng ở lại cung cùng Thái hậu.

 
Xe ngựa của phủ Tuyên Ninh Hầu kẹp ở trong đoàn xe ngựa của vương công quý tộc, cũng không tính là quá kiêu ngạo. Kiều Uyển chỉ biết đằng trước là đoàn xe của phủ Thành quốc công, phủ Anh quốc công, mới cảm thấy an tâm một chút.
 
Mấy ngày trước có nghe tam ca nói phải Khang Bình Bá cũng sẽ cùng tùy giá đi ra ngoài, chỉ là không biết phu nhân Khang Bình Bá bị bệnh nặng vào mùa xuân có thể ra cửa gặp người được chưa?
 
Lần này đi ra ngoài khiến người ta tới nhớ cung lan Tuyền đã nhắc đến trước đó, Kiều Uyển dứt khoát mới ba vị dạy lễ nghi Thanh Bội cô cô cùng đi.
 
Thanh Bội cô cô xuất phủ cũng mang theo Sương Thanh, bây giờ nữ quyến hầu phủ ngồi trong xe ngựa, Sương Thanh thì mang mũ có rèm cưỡi ngựa bên ngoài hầu hạ. Đến cả nha hoàn Tố Nguyệt của Thanh Thái Đường xưa nay ổn trọng cũng đều không nhịn được muốn vén rèm lên để nhìn nàng ấy cưỡi ngựa, tâm sinh ra sự hâm mộ.
 
Hành trình liên tiếp ba ngày cũng không hề thoải mái, thật ra lộ trình này phi ngựa chỉ cần một ngày là có thể tới, xe ngựa đi nhanh chút thì hai ngày cũng có thể tới bãi săn. Nhưng vì bãi săn Tùng Vân cách kinh thành gần, bây giờ đoàn quan viên tùy giá còn đưa theo không ít thân thích trong phủ tới, đoàn xe dọc đường đi đi nghỉ nghỉ, đến buổi chiều ngày thứ ba mới tới.
 
Trước đây hành cung đã đổi thành du uyển có suối nước nóng, bây giờ bên ngoài sườn bãi săn Tùng Vân sửa sang biệt biện hành cung mới, trong bãi săn cũng chuẩn bị một số doanh địa cho người trong cung tạm nghỉ.
 
Lúc Kiều Uyển đi tới biệt viện ngoài bãi săn, chỉ nghỉ ngơi chỉnh đốn cùng người nhà một lúc.
 
Hành cung cùng biệt viện ở bãi săn có nội thị, cung nhân ở đó bảo vệ, thiên tử gái lâm, cũng từ trong cung cấm mang theo một đám nội thị cung nhân. Quan công trong kinh đương nhiên cũng không ít người mang theo người nhà tôi tớ đi ra ngoài, nhất thời bãi săn Tùng Vân cực kỳ náo nhiệt.
 
Xuân Thủy và Thu Sơn lần đầu tiên được tới đây, đi theo Thanh Trú và Sơn Ảnh bận rộn thu dọn hòm xiểng trong ngoài, chân chạy ngoài ý muốn cực kỳ có sức.
 
Sau khi ra khỏi cửa, Kiều Uyển cùng mẫu thân và Thanh Bội cô cô ở một chỗ, không muốn gặp phải bất kỳ chuyện gì. Đến buổi tối, các phủ mới dần thu dọn xong xuôi, cũng may hôm nay hành cung không ban yến, mọi người chỉ muốn sớm đi nghỉ ngơi, ngày mai sẽ tới bãi săn thể hiện thân thủ.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận