Trình Diễm vốn dĩ hứng thú bừng bừng chờ câu trả lời của Yến Hoài, kết quả không đến một giây đồng hồ, “Đô” một tiếng, đầu bên kia đã cúp điện thoại.Không hề có dấu hiệu, khiến anh ta trở tay không kịp.Trình Diễm đen mặt nhìn màn hình di động, hứng thú trong nháy mắt đã bị hạ xuống, lại đem tầm mắt quay trở lại video giám sát.Tua đi tua lại tám lần đoạn video, ngoài việc thấy được Tống Chân Chân lén lút cầm di động định chụp Hòa Vi, căn bản không có chứng cứ xác thực.Sở dĩ Trình Diễm gọi điện thoại cho Yến Hoài, chỉ để thử phản ứng của anh.Yến Hoài có tiếng không rảnh lo chuyện bao đồng, thế nhưng hôm nay anh lại giúp Hòa Vi, Trình Diễm nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy từ “tiện tay” này không thể chấp nhận nổi.Anh vốn dĩ cho rằng Yến Hoài có ý với Hòa Vi, kết quả sau khi nghe điện thoại, anh lại nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ này.Yến Hoài tắt điện thoại thật sự quá nhanh quá lưu loát, thậm chí không hề do dự một giây nào.Như vậy cũng tốt.Nếu anh ta thật sự nhúng tay vào, chắc chắn Tống Chân Chân sẽ bị loại.Trong số những người được chọn, Tống Chân Chân được nhà đầu tư nhét thêm vào, hôm nay tới thử vai cũng chỉ như bước ngang qua sân khấu, nếu vì vậy mà bị loại, anh cũng không biết ăn nói thế nào với nhà đầu tư kia.Trình Diễm ấn tạm dừng màn hình, suy nghĩ vài giây, vẫn quyết định tạm thời sẽ không nói chuyện này cho Trình Nặc.Nha đầu kia tính tình không tốt lắm, nếu như biết chuyện này không chừng sẽ nháo cho mọi chuyện càng loạn hơn.Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, Trình Diễm nhớ tới biểu cảm của Hòa Vi lúc diễn thử một đoạn ngắn kia, rõ ràng là một gương mặt thuần khiết vô tội, ngây thơ trong sáng, nhưng lại diễn ra được vẻ âm hiểm tàn nhẫn của nữ phụ, hơn nữa kết hợp với cách trang điểm, đã lột tả chính xác được tâm cơ của nhân vật Hiền phi.Hôm nay trong buổi thử vai, khiến Trình Diễm hài lòng nhất chính là Hòa Vi.Loại cảm giác này giống như là trong lúc vô tình nhặt được bảo bối, anh ta thỏa mãn mà thở dài, gửi cho Trình Nặc một tin nhắn WeChat: 【 Hòa Vi rất có tố chất.
】【 Đương nhiên, để cho Vi Vi của em diễn vai nữ số 4, em vẫn cảm thấy phí phạm của trời! 】Trình Diễm: 【 Cô ấy cùng Yến Thần ở bên nhau từ khi nào vậy? 】【 Mấy ngày hôm trước, em nói cho anh biết, anh không được đánh chủ ý lên người cô ấy.
】【 Anh biết.
】【 Đúng rồi, hôm nay Vi Vi đi thử vai không bị ai bắt nạt chứ? 】Trình Diễm: “…”Anh khụ một tiếng, sau đó vô cùng chột dạ mà gõ một chữ gửi qua: 【 Không.
】Hòa Vi tối hôm qua cả đêm ngủ không được ngon, cả người không có tinh thần.Sau khi từ phim trường trở về nhà, cô tắm rửa qua loa liền chui vào ổ chăn, mệt mỏi một ngày, vừa đặt lưng xuống giường đã ngủ say.Một đêm không mộng mị.Thời điểm Hòa Vi tỉnh dậy, cả người như được sống lại.Rèm cửa kéo kín vì thế trong phòng âm u, Hòa Vi sờ điện thoại từ đầu giường, sau đó khởi động máy.Sáu giờ sáng.Bên ngoài trời còn chưa sáng hẳn.Hòa Vi đã không còn buồn ngủ, dứt khoát ghé vào trên giường, lại click mở WeChat ra xem.Vòng bạn bè của Yến Thần có thể thấy được có sự thay đổi trong gần nửa năm nay, Hòa Vi lướt xuống dưới, sau đó ở gần cuối có một bức ảnh chụp chung với Tống Chân Chân.Anh ta không phải người trong giới giải trí, trong nhà vừa có tiền lại vừa ăn chơi, cho nên bạn bè trong giới không ít, rất hay chụp ảnh cùng các nữ minh tinh.Đây cũng là một phương thức khoe khoang của hội con nhà giàu.Hòa Vi click mở ảnh chụp, sau đó phóng to hết cỡ.Trên đó là một đôi cẩu nam nữ đang dựa sát vào nhau, cười cực kì vui vẻ, không khác gì Yến Thần cùng với những cô bạn gái trước.Hòa Vi lưu lại ảnh chụp rồi mã hóa album, sau đó rời giường rửa mặt.Buổi sáng không có việc gì, cô ở nhà xem một tập phim từ những năm 80, 90 để học tập, tích lũy kinh nghiệm.Buổi chiều khoảng hai giờ, cô nhận được tin nhắn từ ngân hàng.Năm ngoái cô chụp ảnh bìa cho một tạp chí học đường, tiền cát xê rất cao, gần tám ngàn nhân dân tệ, Hòa Vi vui vẻ cong khóe miệng, khép lại notebook nhắn cho Trình Nặc một tin trên WeChat: 【 Nặc Nặc, buổi chiều có rảnh không, tớ mời cậu uống cà phê.
】Trình Nặc lập tức đồng ý.Hẹn thời gian cùng địa điểm, Hòa Vi lại đi toilet rửa mặt, sửa soạn qua loa liền ra cửa.Nhà Trình Nặc ở ngay gần đó, cho nên đến sớm hơn cô vài phút.Khi Hòa Vi ngồi xuống phía đối diện, Trình Nặc đang chọn bánh ngọt, nghe tiếng ghế dựa kéo ra mới ngẩng đầu nhìn qua, cô nhìn Hòa Vi cười, hai chiếc răng nanh nghịch ngợm đáng yêu, “Vi Vi cậu đã đến rồi .”“Không cần tiết kiệm hộ tớ,” Hòa Vi cười tủm tỉm liếc nhìn cô một cái, “Phát tiền.”Trình Nặc quả nhiên không khách khí nữa, chọn hai phần bánh ngọt giống nhau, sau đó đưa lại menu cho người phục vụ.Thời gian hai người quen nhau không ngắn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...