Nuôi Mèo Ma Vương Tôi Trở Thành Đại Sư Huyền Học


Lâm Tiêu bước lên cầu thang lên lầu, đi qua hành lang kiêm ban công chung đến cửa phòng đơn của mình, đặt con mèo xuống chân, móc chìa khóa mở cửa, sau đó bế con mèo con màu cam trắng đang run rẩy nằm dưới đất lên, đưa vào nhà.


Phòng đơn còn khá rộng rãi, khoảng ba mươi mét vuông, ngăn ra một nhà vệ sinh có thể tắm rửa, lại đặt một cái giường đơn đặt một tủ quần áo bằng vải có thể treo quần áo, không gian còn lại có thể hoạt động tương đối thoải mái, thậm chí có thể kê một cái bàn dưới cửa sổ làm bếp, đặt một cái bếp điện từ để nấu nướng.


Thông thường Lâm Tiêu tan ca đêm về nhà việc đầu tiên là tự nấu ăn, nhưng hôm nay hiển nhiên không kịp nữa rồi, cô đặt túi nilon trong tay lên bàn, bế con mèo đi vào nhà vệ sinh.


Con mèo này quá bẩn, không rửa không thể để trong nhà được.


Cô lấy khăn lau chân đã bị rách ra, dùng chậu rửa chân hứng một chậu nước nóng, Lâm Tiêu trước tiên nhúng ướt khăn lau đi lau rác và nước bẩn dính trên người con mèo, lau hai cái liền phát hiện không đúng.


Cô một đường bế con mèo đi về, cảm giác trong tay vẫn luôn ẩm ướt, còn tưởng rằng con mèo dính nước bẩn, nhưng lúc này dưới ánh đèn sưởi ấm lắp trên trần nhà vệ sinh, cô mới phát hiện những "nước bẩn" này lau ra có màu đỏ.



"Chẳng lẽ bị thương?"

Lâm Tiêu lau sơ qua đồ bẩn trên người con mèo, hai tay bế con mèo lên, cẩn thận kiểm tra con mèo này.


Bộ lông rối bù của mèo con màu cam trắng bị khăn ướt lau qua, càng rối hơn, trông như một con thú nhồi bông cũ nát, nhưng dưới lớp lông mèo vẫn hoàn hảo, không tìm thấy vết thương.


Lâm Tiêu lật qua lật lại kiểm tra con mèo này hai lượt, ngay cả miệng nhỏ cũng vạch ra quan sát, cũng không phát hiện chỗ nào chảy máu.


Con mèo màu cam trắng tinh thần không tốt lắm, bị cô lật qua lật lại kiểm tra cũng không giãy dụa, cái đầu nhỏ gật gù ngủ gật.



Lâm Tiêu nhìn chằm chằm vào vết máu đỏ còn sót lại trên lớp lông trắng của con mèo một lúc, lại quay đầu nhìn vào chậu nước đã chuyển sang màu đỏ.


"! ! Là bị dính thuốc màu sao?"

Mèo có sức chịu đựng rất tốt, không dễ dàng phân biệt được nó đến cùng có đau hay không, nhưng con mèo nhỏ vài tháng tuổi này vẫn sẽ bộc lộ cảm xúc, nếu thực sự đau đớn khó chịu sẽ kêu meo meo, sẽ không yên tĩnh như vậy.


Lâm Tiêu không suy nghĩ quá nhiều, đổ nước bẩn vào lỗ thoát nước, lại hứng một chậu nước nóng, lấy dầu gội đầu mình dùng ra tắm cho con mèo.


Người thành phố nuôi thú cưng mà nhìn thấy Lâm Tiêu tắm cho mèo như vậy có lẽ đã sốt ruột cả lên rồi.

Nhưng Lâm Tiêu không cảm thấy có gì sai trái, thậm chí cô còn thấy mình khá hào phóng.

Nếu ở quê mà bỏ ra nhiều nước và dầu gội như vậy để tắm cho mèo hoang thì cô đã sớm bị bà nộimắng là phá của rồi.


Con mèo được gội bằng dầu gội rẻ tiền tỏa ra mùi hương nồng nặc, Lâm Tiêu dùng máy sấy thổi khô lông mèo, tiện tay lấy một chiếc gối từ chiếc giường đơn cô đang ngủ, quấn con mèo lại đặt lên giường, sau đó xoa bóp đầu gối hơi ê ẩm của mình rồi đứng dậy, tự đi lấy đồ ăn.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận