Nước mắt tổng tài

 
“Ba ơi, cẩn thận đường sá!”
 
Chúc Phi lập tức an ủi: “An toàn vẫn là trên hết, chuyện học bù của con có thể tìm giáo viên khác ạ!”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Kẻ hèn mới phải học bù, cứ tiêu tiền mua là được!”
 
Chúc Dương lạnh nhạt nói tiếp: “Giáo viên trường Thanh Nhai cũng chỉ có vậy thôi, con đợi đi, ba sẽ tìm giáo viên tốt nhất cho con!”
 
“Thật ra, thật ra về vấn đề học tập…”
 
Chúc Phi hít sâu một hơi, dựa người vào ghế.
 
“Con học kiểu gì cũng không học lại Chúc Gia Âm.”
 
Cô ta cảm thấy khổ sở như bị khoét một cái lỗ trong lòng.
 
Song việc đi lệch khỏi quỹ đạo đường đi, đến đứng giữa sân khấu là lựa chọn của bản thân cô ta. 
 
Rất khó để nói quyết định này là đúng hay sai, Chúc Phi chỉ có thể ép bản thân nghĩ về người hâm mộ, nghĩ đến khoái cảm khi được người người săn đón và cảm giác thành công khi đạp mọi người dưới chân, rồi dần dần sa đà vào đó, khó lòng kiểm soát được.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Nghe thấy giọng điệu thất vọng của con gái, hiếm khi Chúc Dương nảy ra suy nghĩ muốn tranh giành. 
 
“Con cứ chú ý đến Chúc Gia Âm thì có ích gì, vấn đề vốn nằm ở gia đình của nó!”
 
“Ba ơi, ý ba là công ty của nhà cô ta sao?”
 
Chúc Phi bừng tỉnh, nghĩ ngợi một lúc rồi ngồi thẳng dậy. 
 
“Đúng… Chúc Gia Âm chỉ là học sinh, cho dù có xuất sắc đến đâu thì gia đình vẫn có sức ảnh hưởng lớn nhất!”
 
“Nếu việc kinh doanh của công ty nhà nó thất bại và bị phá sản, chắc Chúc Gia Âm sẽ rất suy sụp, thậm chí là không thể học hành chăm chỉ được nữa nhỉ?”

 
Cô ta bất ngờ vịn vào lưng ghế, rướn người về trước.
 
“Ba ơi, ba nghe con nói nè, con có ý này hay lắm!”
 

 
Phải mất hai ngày Chúc Gia Âm mới chỉnh sửa xong thời khóa biểu toàn là nội dung chương trình lớp 11, 12.
 
Khối lượng bài học nhiều đến đáng sợ, nhưng cô muốn thử thách bản thân, xem coi mình có thể hoàn thành được không!
 
Chúc Gia Âm không nói cho tất cả mọi người biết về chuyện tối hôm đó gặp được hiệu trưởng Thịnh, cô chỉ kể chuyện này cho gia đình mình thôi. 
 
Tất cả mọi người đều rất vui vẻ, trong đó bà nội Lưu là kích động nhất, bà ấy còn muốn đưa Chúc Gia Âm đến chùa bái Bồ Tát, cầu cho việc học thành công đỗ đạt.
 
Cuối tuần, nhân dịp vui này, cả nhà họ quyết định đi du lịch. 
 
Tuy nhiên vừa mới đến chân núi, Vương Tuyết Mai đã nhận được điện thoại. 
 
“Chị Tuyết Mai, chị mau đến đây đi, khách sạn xảy ra chuyện rồi.
 
Đầu bên kia điện thoại có tiếng la hét um sùm. 
 
“Đường ống nước tự nhiên vỡ ra, nước lênh láng khắp tầng! Giám đốc muốn hủy hợp đồng với chúng ta!”
 
“Cái gì cơ?! Đang yên đang lành sao lại bị rỉ nước!”
 
Vương Tuyết Mai vừa nghe thấy vậy thì gương mặt tái nhợt, nụ cười tắt ngúm. 
 
“Sao thế? Xảy ra chuyện gì hả con?”
 
Bà nội Lưu cũng hơi cuống, vội chống gậy bước đến. 
 

“Miêu Miêu, em dắt bà nội qua bên kia ngồi đi.”
 
Chúc Gia Âm vội ra hiệu cho Lưu Miêu, bảo cậu bé đưa bà nội đi trước. 
 
Ở bên này, Vương Tuyết Mai nghe điện thoại xong thì như đang ngồi trên đống lửa, vội vàng rời đi. Chúc Gia Âm cũng không làm chuyện vô nghĩa, cô nhanh chóng đi theo sau. 
 
Dọc đường đi, cô mới chợt nhận ra rằng hạng mục sửa chữa khách sạn quốc tế Bảo Lệ này là đơn hàng lớn nhất của công ty hiện nay. 
 
Nếu thành công, chẳng những sẽ kiếm được mấy trăm vạn mà còn mở rộng kinh doanh ở thị trường địa phương, lan truyền danh tiếng. 
 
Vương Tuyết Mai và Lưu Đào có nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực này, lại có thêm một nhóm làm việc có trình độ khá tốt nên việc sửa chữa lại nơi cao cấp với diện tích lớn này cũng khá dễ dàng. 
 
Song hôm nay lại xảy ra sự cố vỡ ống nước, ảnh hướng đến việc kinh doanh của quán bên cạnh và dẫn đến rất nhiều tổn thất. 
 
Không chỉ vậy, giám đốc khách sạn còn cho rằng vấn đề nằm ở công ty trang trí Sóng Nước đã ăn bớt nguyên vật liệu, cố tình đổi hết đường ống nước chắc chắn ban đầu. 
 
Khi Chúc Gia Âm đến khách sạn, có một đám người đang túm tụm lại xì xào, thậm chí còn có cả người qua đường đứng lại chụp ảnh nữa.
 
“Cô tự xem đi, đây là cái gì?!”
 
Giám đốc khách sạn mặc tây trang, đi giày da bày ra vẻ mặt chán ghét, giơ cái ống lên cho mọi người xem. 
 
“Trên hợp đồng viết rõ là ống nước của thương hiệu lớn, mà cái này không đúng kích thước đã đành, lại còn là hàng đã qua sử dụng, bị lão hóa nghiêm trọng, mấy người móc ở đâu ra vậy?”
 
Nói xong, ông ta bẻ ống nước. 
 
Đoạn ống kia giòn như bánh quy, rắc một cái là vỡ tan ngay. 
 
“Không thể nào! Chúng tôi không bao giờ dùng vật liệu rác rưởi thế này!”
 
Một anh công nhân trẻ tuổi đang mặc quần áo bảo hộ lao động sốt ruột hét lớn: “Nhất định là có hiểu lầm, hiểu lầm rồi!”
 

Tuy nhiên, bảo vệ của khách sạn lập tức tiến lên, đè anh ấy lại. 
 
Những người xung quanh trở nên kích động, vô cùng ngạc nhiên. 
 
“Là ông nói hươu nói vượn, bọn tôi không có ân bớt nguyên vật liệu!”
 
“Tôi muốn báo cảnh sát!”
 
“Thế thì đừng báo cảnh sát nữa, gọi cục quản lý thị trường đến đây đi, hóa đơn tiền phạt đều do cậu chi trả hết!”
 
Ngay khi mọi người hừng hực khí thế muốn đánh lộn thì một giọng nói trong trẻo vang lên, giọng nói ấy như cơn gió dịu nhẹ thổi qua, xua tan hết sự bực tức và thù địch. 
 
“Mọi người nhường đường chút ạ!”
 
Âm thanh vang vọng khiến mọi người lập tức yên lặng. 
 
Chúc Gia Âm tách mọi người ra rồi đứng nhìn xung quanh. 
 
Trong số những người đang bu lại xem có mấy người đang giơ điện thoại lên, khi va phải ánh mắt của cô thì không biết giấu đi đâu. 
 
Quả nhiên là vậy. 
 
Chúc Gia Âm âm thầm thở dài. 
 
Bảo sao lại xảy ra tranh chấp này! Công ty vừa mới thành lập, chỉ có đồ ngu mới thay hàng tốt bằng hàng kém chất lượng để hủy hoại danh tiếng của công ty thôi!
 
Xem ra, chuyện này đã được người ta cố tình sắp đặt.
 
Sau hôm nay, trên mạng sẽ có rất nhiều tin tức trái chiều, thậm chí thông tin cá nhân của cô cũng sẽ bị đưa lên và bôi xấu. 
 
Cứ thế, danh tiếng của công ty mới thành lập sẽ tuột dốc, cuối cùng chỉ còn nước phá sản. 
 
Nhất định phải giải quyết cẩn thận. 
 
Khi giám đốc khách sạn nhìn thấy một thiếu nữ mặc váy xuất hiện thì hơi sửng sốt.
 
Khí chất cao quý, vẻ ngoài xuất chúng, mỗi một hành động đều vô cùng quý phái… Nhất định là khách VIP của khách sạn!
 

Giám đốc lập tức nở nụ cười niềm nở, ôn hòa nói: “Em gái à, chỗ này vẫn còn đang thi công, tuần này khách sạn đóng cửa, không nhận khách.”
 
Chúc Gia Âm ngước mặt lên, điềm đạm bảo: “Tôi là người phụ trách của Trang trí Sóng Nước, đến đây để giải quyết vấn đề.”
 
Lúc này, chẳng những bên phía khách sạn há hốc mồm kinh ngạc mà công nhân của công ty trang trí cũng thì thầm sôi nổi.   
 
“Hóa ra đây là con gái của sếp Lưu! Tôi từng thấy ảnh chụp rồi, là học sinh xuất sắc á, đang học ở trường chuyên Thanh Nhai!”
 
“Cô bé này có giải quyết được không?”
 
“Hừ… cậu nhìn xem, chị Tuyết Mai để cô bé này ra mặt, chắc chắn là cô ấy có hướng giải quyết!”
 
Giám đốc khách sạn nhíu mày, tất nhiên là ông ta không tin!
 
“Trò đùa này… không vui tí nào nhỉ?! Cháu là người phụ trách hả?”
 
“Là tôi!”
 
Chúc Gia Âm tiến lên mấy bước, phong thái ung dung, đĩnh đạc khiến người ta không dám nhìn thẳng. 
 
“Vị trí sử dụng ống nước ở đâu? Bây giờ chúng tôi lên kiểm tra tình hình.”
 
“Đúng vậy, lên lầu xem đi!”
 
“Ông nước trên lầu vẫn còn phun nước, làm kiểu gì cũng không ngăn lại được…”
 
Những người xung quanh bắt đầu lên tiếng phàn nàn, ai cũng bảo phải để Chúc Gia Âm lên xem. 
 
Giám đốc khách sạn chỉ đành đưa bọn họ lên lầu hai đang thi công. 
 
Khi Chúc Gia Âm vừa đặt chân lên tầng hai đã bị ướt sũng bởi tia nước phun xuống từ trần nhà. 
 
“Shhh…”
 
Làn nước lạnh cóng tiếp xúc với da khiến cô giật thót. Chúc Gia Âm không kiềm được mà run rẩy. 
 
Cô ngẩng đầu lên nhìn đại sảnh yến hội rộng lớn, nước đang phun ra như vòi sen từ trần nhà, đại sảnh lênh láng nước, bên dưới còn có tấm thảm thủ công nhập khẩu đắt đỏ. 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui