Nó, Ji, Chin ngồi tựa lưng vào nhau bên gốc cây anh đào cổ thụ sau trường. Đây là cây anh đào cổ thụ duy nhất ở Việt Nam. Gió khẽ thổi, những cánh hoa hồng hồng, mỏng manh lung lay rồi trút xuống như tuyết. 3con người, 2nữ, 1nam ngồi cạnh nhau, ánh mắt nhìn xa xăm. Những lọn tóc bay bay trong gió hoà cùng những cánh hoa anh đào tạo nên 1cảm giác mông lung. Nhìn 3con người ấy, Kin bất giác nắm tay Jin. Cô k biết quá khứ của nó đã xảy ra điều gì. Cô muốn bảo vệ nó. Với cô, nó k phải Ken Vampire đáng sợ. Với cô, nó chỉ là 1Bảo Trâm hồn nhiên, vui vẻ. Hắn, Shi nhìn nó và Ji rồi khẽ thở dài. Hắn bỗng hỏi:
"Này Shi, sao chưa bao giờ thấy mày nói việc này?"
"Ừm"_Shi
"Sau đó có tìm ra kẻ nào k?"_hắn
"K, lúc đến thì chúng rút rồi"_Shi
Tim Shi chợt thắt lại. Nhớ buổi tối hôm đó, chỉ là cậu tình cờ cùng đám vệ sĩ đi qua căn nhà gỗ đó thôi. Ai ngớ nghe thấy tiếng súng cùng tiếng hét của 1cô bé. Cậu chạy nhanh tới đó. Chẳng thấy ai ngoài xác 1con sói xám, bên cạnh là 1cô bé chừng 11, 12t mặt tái mét, mắt sưng đỏ, tay chân bị trói hằn lên những vệt đỏ, quần áo rách nát. Cô bé sợ đến nỗi k khóc nổi mà chỉ nấc lên. K hiểu sao cậu thấy con tim nhỏ bé của mình chợt rung động. Cậu nhẹ nhàng cỡi trói cho cô bé, cở chiếc áo choàng của mình khóac lên người cô bé rồi an ủi:
"Nhóc đừng sợ, đừng khóc"
Cô bé nhìn chằm chằm cậu, đôi mắt to tròn long lanh còn đang ướt. Cô níu chặt tay áo cậu, miệng lẩm bẩm:
"Chị...chị...."
"Cậu chủ, k thấy dấu vết gì"_1tên vệ sĩ từ ngoài chạy vào
Cậu nhíu mày. Đúng lúc ấy thì có tiếng hét.
"BẢO ANHHH"
"TIỂU THƯƯ..."
"Chị...chị"_cô bé kêu lên
Cậu ôm cô bé ra khỏi căn nhà gỗ. Tiếng gọi kia ngày càng gần. Cậu vuốt mái tóc cô bé:
"Nhóc, người của nhóc đến rồi. Tạm biệt"
Nói rồi cậu xoay người đi để lại sau lưng cô bé với sự ngơ ngác. Sau này khi trở về cậu cũng k biết thêm gì về cô bé đó ngoài cái tên Bảo Anh. Rồi cũng thật tình cờ khi 2năm sau cậu trỡ lại Hàn Quốc và gặp cô bé đó. Chỉ là tình cờ va vào nhau trên đường thôi nhưng cũng đủ để cậu và cô bé đó nhận ra nhau rồi trở thành 1nửa của nhau như bây giờ.
Giờ đây, cậu đã 17t, cô đã 16t, đã trở thành những chàng trai cô gái tài năng cả rồi mà cậu vẫn k hiểu tại sao ngày đó tim mình lại đau như vậy. Nhìn Ji, trên môi Shi bất giác cười thật tươi. Người con gái này là cả cuộc đời cậu.
....
Quay lại với nó, Ji, Chin. Im lặng 1hồi, nó thở dài:
"Haiz. 1năm rơi nước mắt, 3năm để quên mà k sao quên được"
"Chị"_Ji, Chin
"2đứa chắc cũng giống chị phải k? 4năm thật dài mà cũng thật ngắn"_nó
"3năm nay chị thế nào?"_Ji
"Vẫn đứng vững được. Thật đúng khi k cho bé Anh và Chin theo chị"_nó cười chua xót
"Em thì k sao. Qua Hàn Quốc học lại gặp anh Henry. Em chỉ lo cho chị và anh NAm thôi"_Ji
"Ngốc, lo cho anh làm chi"_Chin
"Chồng em k lo được chắc"_Ji cười
"Chị Wind...em nhớ chị"_nó ngẩng đầu nhìn những cánh hoa đang rơi, nước từ 2khoé mắt lăn dài.
Nó đang nhớ chị Wind_người mà cả nó, Ji, Chin k bao giờ cho phép mình quên. Người nó run lên. Ji nắm tay nó thật chặt. Chin chỉ biết lau đi nước mắt cho nó. Nó nói trong tiếng nấc:
"Chị..1lần thôi, được k? Chị Wind...cho em...1lần khóc 1lần nữa thôi rồi...em sẽ k khóc nữa. Chị ơiii...."
... Đứng ở xa, hắn vẫn nhìn rõ, là nó đang khóc. Khóc vì cái gì chứ? Người con gái này, k phải là vampire sao? Nắm chặt tay, tim hắn sao thế này? Khó chịu quá. Không. Tim ơi. Đừng đau nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...