Hai người cứ tiếp tục như vậy cho tới khi...
"Vợ cưng"
"Chồng iu"
Tất cả quay mặt ra.
"Bảo Anh/Ai"_nó và Shi đồng thanh.
Bảo Anh đang dụi đầu vào ngực Chin nở 1nụ cười thiên thần làm bọn con trai trong lp đổ rầm rầm (bà này xôg vào lp khi còn chưa hết tiết hc a).
"Chị"
Chin nắm tay dắt Bảo Anh lại chỗ tụi nó. 3bọn hắn thì trợn mắt há mồm k tin được. (bé Anh lúc này chưa nhìn thấy bọn Shi a). Kin chẳng hiểu nổi chuyện gì. Nó giải thích:
"A, đây là Trương Thanh Bảo Anh, bé Ji, em mình. Bé Ji hôm nay mới về nước. Còn đây là Trần Thanh Trúc, Kin, bạn chị"
"Hi, chị Kin"
"Bé Anh dễ thương quá"_Kin
Nó quay sang 3tên đang bất động, vừa định nói thì cả 3đồng thanh:
"Bé Ai"
Ji bây giờ mới nhìn thấy bọn hắn, cười nói:
"Các anh"
"Ai"_Shi gọi bé Anh đầy âu yếm
"Anh Henry"_Ji dịu dàng
Riêng nó, Kin, Chin thì...
"Chuyện này là sao?"_nó, Kin
"Vợ biết 3anh này sao?"_Chin
"Vợ?"_Shi, hắn, Jin
Shi đen mặt, bốc khói ngùn ngụt. Anh chàng này vốn điềm đạm má nay tức giận đáng sợ phải biết. Chân tay bọn nó run lẩy bẩy. Shi nhìn Ji:
"Bé Ai, vợ là sao? Nói cho rõ k thì đừng ai ra khỏi đây"
Mấy đứa nhát gan trong lp túa mồ hôi lạnh, miệng lầm bầm cầu nguyện. (hương: mấy khi Shi tức giận/ Shi: mi cút cho ta/ Hương: vâng). Bọn nó nuốt 1ngụm nước bọt nhìn Shi. Bảo Anh ( Ji) ôm Shi thật lâu đến khi nhiệt độ từ từ giảm xuống rồi mới nói:
"Anh Henry"
"Em giải thích chuyện này được k"_Shi lấy lại vẻ điềm tĩnh hằng ngày khiến cả lp (k ngoại trứ bọn nó ) thở nhẹ nhõm. Xém chút nữa bị 'giết'.ặc ặc.
"Anh, (quay qua nó) đây là chị họ em, (nhìn Chin), chồng em"_Ji
"Chồng"_3 tên hét lên
Nó ngoáy ngoáy tai, đập mỗi tên 1cái:
"Điên, hét điếc tai ta. Chin với Anh là vợ chồng hờ từ bé rùi"
"Thật á?"_Kin
"Vâng. Nhưng bọn em chỉ là tình cảm anh em thui. Anh Chin có tiêu chuẩn chọn vợ cao lắm"_Ji
"Ji..."_Chin gãi gãi đầu
"Hi"_Ji
"A, này Ji với Shi là sao dzậy?"_Kin
"Ờ, đúng, sao mấy ông biết em tui. Mà Ji, qua đây, ai cho em ôm tên đó, qua đây mau"_nó
Ji cười nhìn Shi. Shi hôn lên trán Ji:
"Bé Ai là bạn gái tui"
"RẦM"
Nó, Kin, Chin cùng tất cả con gái trong lp té xỉu. Bọn con gái khóc rầm rầm, kêu gào thảm thiêt. Hoá ra Shi k thích ai là vì bé Ji a.
"Sao bọn mi bất ngờ vậy?"_hắn
Nó lồm cồm bò dậy:
"Sao k, ta đâu có biết (nhìn Ji) vậy ra em giấu chị theo trai hả?"
"Vợ với anh Shi thích nhau hồi nào vậy?"_Chin
Jin đỡ Kin dậy nói:
"Thế bọn mi k biết thật á?"
"Ừ"
"Chị nhớ lúc em bị bắt cóc 4năm trước chứ"_Ji
"Ừ. Lúc đó chị với Chin đang đi tìm thì em ở đâu chạy ra nói là được 1người cứu. A, chả lẽ..."_nó
"Vâng. Người cứu em là anh Henry..."_Ji
...Vào 1buổi tối 4năm trước trong 1khu rừng, tiếng hét của 1cô bé cùng đám người như xé tan màn đêm u tối:
"Bé Anh..."
"Tiểu thư..."
"Bảo Anh...."
Cùng lúc đó tại 1căn nhà gỗ nhỏ gần cuối khu rừng, tiếng mưa xối xả, tiếng gió rít gào, tiếng sói tru, hoà cùng tiếng khóc của 1cô bé. Cô bé khóc sưng đỏ 2mắt, chiếc mũi nhỏ liên tục sụt sùi. Cô bé ấy bị trói cả tay chân, quần áo dính bẩn ngồi co ro 1góc nhà run lên vì lạnh, vì sợ. Cánh cửa gỗ bật mở, một màu đen mịt, chẳng thấy gì ngoài tiếng bước chân. Cô bé hoảng sợ hỏi người trong bóng tối đang tiến lại:
"Ai? A, đừng, k, k được tới đây...hưc hức"
Tiếng bước chân càng lúc càng gần. Người đó ngồi xuống trước mặt cô bé, bàn tay lạnh lẽo bóp mạnh cằm cô, nâng mắt cô đối diện với mặt mình. Cô bé tội nghiệp chẳng thấy gì ngoài đôi mắt đỏ máu và hơi thở ghê rợn.
"Aaaaa...."
"Tiếng bé Anh"
"Mau, lối này"
.....
"Ào, Ào"
Mưa xối xả.
"ĐOÀNGG..."
Tiếng súng. Đoàn người tìm Bảo Anh ngày 1vội vã. Mùi máu. Tay nó nắm thật chặt.
"Phía trước có ánh đèn"
"Phía trước có căn nhà"_Chin reo lên
"MAU, TỚI ĐÓ"_nó hét lên rồi điên cuồng lao tới trước
"PHỊCH"
"Chị"
"Tiểu thư"
Nó ngã. Chân tay đã đau lắm rồi. Ở mặt còn có vài vết xước.
"Kệ chị. Cứu bé Anh, mau..."
Nó chưa kịp nói xong thì ở xa có 1tiếng nói yếu ớt vọng lại:
"Chị...chị Trâm..."
"Bảo Anh/Tiểu thư/ bé Anh"
"Chị, anh Nam..."
Bé Anh chạy thật nhanh, ngã vào lòng nó, mặt lấm lem, cả người dầm mưa ướt sũng. Cô bé tội nghiệp lặng đi trong vòng tay bé nhỏ của nó. Nó cúi xuống hôn lên tóc cô. Tim nó thắt lại. Nó k thể đánh mất cô bé, mất 1người đã quá đau rồi. Nó gắt gao ôm cô bé vào lòng. Mưa vẫn rơi. Nước mắt nó hoà vào nước mưa. Môi mím chặt. Cái tuổi 13 đối với nó chỉ toàn đau thương và nước mắt. Tại sao nó k thể có tuổi thơ tươi đẹp như bao đứa trẻ khác? Tại sao 1đứa trẻ như nó phải chịu quá nhiều nỗi đau như vậy?
"Chin lo xử lý đi"_nó
"Vâng. Các anh đưa tiểu thư về. Còn lại theo tôi"_ Chin gật đầu rồi ra lệnh cho đám người kia. Chin kéo cả nó lẫn Bảo Anh vào vòng tay mình. Đây là chị và em thằng bé, là người đã cho thằng bé 1cuộc sống thứ 2. Chin ôm nó thật chặt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...