Nước Mắt Hoa Tuyết

Reng…….reng………reng………..7h00 (á hôm nay sao vậy, là động đất hay sóng thần thế, tự nhiên nhà nó lại yên lặng 1 cách vô…vô…vô cùng bất bình thường như vậy).
-Hôm nay lớp chúng ta chỉ học 1 buổi thật là khỏe quá, mà cũng tức thật chứ, hôm nay chủ nhật mà vẫn phải ik học.-tuyết mi vui vẻ ăn sáng nói, bỗng thay đổi sắc mặt khi nhớ đến hôm nay là chủ nhật (à hiểu rồi thì ra là như vậy, mà công nhận cái nhà này ngộ thiệt chứ hôm ik học thì ngủ thêm ngủ bớt, ngủ nướng ngủ chiên, còn hôm ko ik học thì thức sớm vô cùng).
-Đừng vui mừng quá sớm. Chuyện tụi con NL còn chưa xong âu.-nó nhâm nhi ly cofe lạnh lùng nói.
-Lại mún j nữa chứ, vốn dĩ là ko đánh lại chúng ta.-tuyết mi bực bội ngừng ăn nói.
- Khoan đã……………………chúng ta……………chúng ta.-nó như chợt nghĩ ra gì đó trầm ngâm suy nghĩ.
-Lần sau tụi con NL sẽ chỉ nhắm duy nhất vào tuyết mi thôi.-nó suy nghĩ 1 lúc, quay sang nhìn tuyết mi nói.
-Cái gì, tuyết mi chỉ mới về học còn chưa được 1 tuần, sao lại nhắm vào tuyết mi?-khánh nam tức giận.
-Gì tuyết mi là người yếu ớt nhất trong đám chúng ta, qua chuyện hôm qua và hôm trước ở cantin chắc chắn chúng đã suy nghĩ kĩ thấy đối phó cùng lúc tất cả chúng ta thì sẽ ko đx gì nên mới chyển hướng qua tuyết mi.-gia nghi giải thích.
-Vậy phải làm sao?-khánh nam lo lắng.
-Từ từ để chị nghĩ.-nó tiếp tục vừa nhâm nhi cofe vừa trầm tư, Gia nghi-khánh nam thì lo lắng suy nghĩ cố tìm cách còn tuyết mi thì…………..im lặng ăn và ăn……………………….(nhưng trong lòng cũng đang như lửa đốt đó).
-Em theo chị, chỉ 1 mình tuyết mi thôi.-suy nghĩ xong nó đặt ly cofe xuống, nhìn tuyết mi nói.
-Dạ…..-tuyết mi nhẹ trả lời như ko chú ý lắm, rồi đi theo nó lên lầu, để lại khánh nam và gia nghi 1 dấu chấm hỏi to đùng.
-Chuyện này là sau?-thiên bảo cùng kỳ tuấn và hắn vốn định sang thăm tụi nó nhưng lại vô tình nghe được cuộc đối thoại. Thiên Bảo quay sang hỏi 2 thằng bạn (ơh dám nghe lén nhé).
-Chưa chắc chắn mà.-kỳ tuấn cô trấn an thằng bạn, dù trong lòng cũng bất an lắm.
-Dù gì cẩn thận vẫn hơn, về chuẩn bị thôi.-hắn lạnh lùng nói rồi quay đi, cũng làm cho thiên bảo và kỳ tuấn ngạc nhiên tột độ, gì trước giờ những chuyện như vậy hắn có bao giờ ngó đến đâu chứ đừng nói là quan tâm đến (hơ chẳng tốt lành vậy đâu).
-Thằng này hôm nay uống lộn thuốc hả?-kỳ tuấn gãi đầu (mẹ ơi là hot-boy của trường mà vậy đó. Mất hình tượng ghê).
-Tôi nghĩ là còn nặng hơn đó.-thiên bảo lắc đầu.
-Giờ có về ko hay mún để ngta biết chúng ta nghe lén.-hắn bước đi, lát sau ko thấy 2 thằng bạn đi theo quay lại tìm thì thấy họ nhìn hắn với ánh mắt vô cùng……vô cùng……...kỳ lạ.
-À…về đương nhiên là phải về rồi, hiiiiiiiiiiiii.-thiên bảo cười trừ  cho qua chuyện, bọn hắn ra về.
Trong phòng kín……………………………..nó nói chuyện với tuyết mi.
-Cầm lấy.-nó mang phụ kiện chống độc đầy đủ bước vào khu trồng thực vật độc, hái cho nó 1 loại hoa rất đẹp rất thơm đưa cho nó.
-Làm gì ạ? mà thơm quá à.-tuyết mi định đưa bông hoa lên ngửi thì bị nó ngăn lại.
-Ko được, trong mùi thơm của hoa có chất độc, nhớ mỗi ngày khi đi học đều phải để 1 cánh hoa trong người em để ở đâu cũng được, nên hạn chế ngửi mùi thơm của nó đây là thuốc giải, trước khi để cánh hoa vào người em nhớ phải uống trước 1 giọt.-nó nói rồi đưa cho tuyết mi 1 lọ thuốc có màu như màu bông hoa nó đưa cho tuyết mi màu xanh nhạt.
-Dạ. Em biết rồi.-tuyết mi cầm lọ thuốc giải ngắm ngía.
-À…..còn cái này nữa, gắn vào bông tay của em đi.-nó lấy ra trong túi 1 con chip định dạng, đưa cho tuyết mi nói.
-Oh.-tuyết mi ngoan ngoãn làm theo.
-Vậy là từ nay em an toàn rồi, nên hạn chế tiếp xúc mọi người trong lớp, nếu thấy họ có triệu chứng trúng độc là môi thâm đen nhớ đánh họ ngất xỉu rồi cho họ uống thuốc giải ngay. Nhớ chưa?-nó nhìn tuyết mi dặn dò.
-Dạ. Chị yên tâm.-tuyết mi cười tươi cho nó yên tâm.
-Uhm. Để cành hoa này vào cặp, mùi thơm của loài hoa sẽ thu hút rắn độc và cũng làm người ngưởi phải chóng mặt, mệt mỏi, nhớ bắt đầu từ chiều nay em phải đeo cặp liên tục và để cành hoa ở chỗ nào kín đáo nhất, đừng để mùi thơm của nó lan tỏa trong lớp.-nó dặn dò hết điều này đến điều khác, giải thích hết cái này đến cái khác.
-Dạ…………….chị ko cần lo lắng quá mức như vậy đâu mà.-tuyết mi cười tươi trấn an nó.
-Được rồi xuống thôi.-nó ik xuống trong lòng cũng yên tâm hơn phần nào.
-Chị……..sao rồi ạ chị đảm bảo là tuyết mi sẽ an toàn chứ?-khánh nam lo lắng.
-Uhm. Ko cần lo nữa.-nó ngồi xuống sopa.
-Vậy có cần tụi này giúp j nữa ko?-gia nghi nhìn nó hỏi.
-Đương nhiên là có, ngày mai bà xuống bàn dưới ngồi để tuyết mi lên ngồi vs tôi.-nó rót trà ra ly theo phong cách trà đạo nhật bản, nhâm nhi thưởng thức.
-Hả? À..hiểu rồi.-lúc đầu ngạc nhiên nhưng ngay sau đó gia nghi liền hiểu ngay ý đồ của nó nên đồng ý.
-Đừng nói vs em chị lại dùng độc nhe?-khánh nam như cũng hiểu phần nào nhìn chị mình đính chính lại.
-Ko biết.-nó nhâm nhi ly trà lắc đầu.
-Oh…..chị thật là thôi e về đi học đây. Tạm biệt.-khánh nam đi về.
Tại biệt thự nhà bọn hắn……………………………………………cả bọn đang vô cùng hăng say bàn tán.

-Tôi nghĩ là nên bố trí đàn em của chúng ta theo dõi họ.-thiên bảo đưa ra ý kiến.
-Qua được mắt họ chắc, cậu đừng quên họ là ai.-kỳ tuấn lên tiếng nêu ra nhược điểm trong ý kiến của thiên bảo.
-Theo tôi thì cũng là theo dõi nhưng chỉ theo dõi 1 mình tuyết mi thôi.-kỳ tuấn điều chỉnh lại ý kiến của thiên bảo.
-Uhm hé. Dù sao thì họ cũng đủ khả năng đối phó nhưng tuyết mi thì lại quá yếu ớt nên chỉ cần theo dõi tuyết mi thôi.-thiên bảo nhiệt liệt ủng hộ.
-Wê. Thiên hoàng, chẳng phải cậu kêu chúng tôi về chuẩn bị sau, sau từ nãy giờ im ghe vậy?-kỳ tuấn nhìn thiên hoàng hình như có j lạ lắm.
-Tôi vẫn thấy ko ổn.-hắn lắc đầu nói.
-Ko ổn, chỗ nào chứ?-thiên bảo hỏi ngược lại.
-Chỗ tụi con NL.-kỳ tuấn như hiểu ra vấn đề trả lời thay hắn.
-Tụi con NL. Uhm hé, biết địch biết ta trăm trận trăm thắng mà.-thiên bảo như cũng hiểu ra gật đầu đồng ý.
-Nhưng làm sao với tụi nó đây? Tụi nó gian xảo lắm.-kỳ tuấn lắc đầu nói.
-Gian xảo nhưng ngu (Jenny: nói đúng quá, ko sai vào âu đx.
Thiên hoàng: còn phải nói anh nhok mà.
Jenny: saxxxx xuống xuống anh ơi bay cao quá rồi đụng dây điện bây giờ.
Thiên Hoàng: ê con kia nói gì hả  ?
Jenny: ``chuồn thôi``), lại còn rất mê trai đẹp.-thiên hoàng phán 1 câu.
-Chỉ cần có 2 điểm yếu đó thì tụi nó sẽ chẳng là gì cả.-kỳ tuấn cười gian xảo.
-Vậy kế hoạch ntn? Lần này phải cho cô ta bài học nhớ đời.-thiên bảo nghiêm chỉnh nhìn hắn và thiên bảo.
-Chuyện cho cô ta bài học để sau đi trước tiên phải giải quyết chuyện của tuyết mi đã.-kỳ tuấn đăm chiêu suy nghĩ.
-Chuyện đó ko cần chúng ta lo, tuyết băng tự sẽ có cách chúng ta chỉ là đề phòng bất trắc thôi.-hắn lơ đãng nói.
-Trời vậy sao ko nói sớm. Mà ê sao cậu hiểu tuyết băng quá vậy?-thiên bảo nhìn hắn cười gian tà.
-Bỏ ngay cái ý nghĩ đó đi đi.-hắn thẹn quá quá giận, bỏ lên lầu.
-Ê cậu nghĩ sao tôi thấy thiên hoàng ko ổn rồi đó.-thiên bảo nói cười nhẹ nhìn hắn đi lên lầu.
-Ko ổn theo hướng tích cực. Tốt.-kỳ tuấn gật đầu cũng cười nhẹ nhìn hắn bước lên lầu mà vẫn còn cố quay lại quăng cho 2 thằng bạn ko biết tốt xấu nói bậy bạ của mình 1 ánh mắt như mún ăn tươi nuốt sống.
Tiết học buổi chiều cũng đến………………………………………..
-Lạ thật đó, sao hôm nay lại yên bình vậy chứ?-thiên bảo thắc mắt.
-Vậy chứ ông mún sao? Mún như hôm qua đánh nhau đến mất mạng hả?-gia nghi nhìn thiên bảo như cảnh cáo hỏi.
-Trời. Làm gì có chứ, hiiiiiii.-thiên bảo như hiểu ý gia nghi lắc đầu cười trừ.
Ở bàn con NL……………….
-Chị 2 ko lẽ để như vậy hả?-1 con nhỏ ngồi bên cạnh con NL nhìn lên bạn bọn nó và hắn đang đùa giỡn vui vẻ mà ko cam tâm.
-Đương nhiên là ko, rồi tụi mày coi tao tống cổ tụi nó ra khỏi trường như thế nào (làm được hả nói má ơi).-con NL tức giận nghiến răng nói.
Reng……..reng………reng………reng……..tiếng chuông báo hiệu bắt đầu buổi học.
-Hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm bạn mới.-cô giáo bước vào nhìn cả lớp cười tươi nói.
-Hả? lại bạn mới.-1 nam sinh thảng thốt.
-Cô ơi, sao nhiều người xin vào lớp chúng ta học vậy ạ?-1 nam sinh khác lên tiếng hỏi cô giáo bằng giọng thểu não.
-Cô ơi là nam hay nữ ạ?-1 nam sinh khác cũng bon chen xen vào.
-Nam hả cô?-1 nữ sinh mở to đôi mắt hình S2 hỏi cô giáo.
-Nữ.- 1 nam sinh nhìn nữ sinh khi nãy cãi lại.
-nam.-cô nữ sinh cũng ko chịu thua.
-nữ………….-và cứ thế 1 trận đấu võ mồm diễn ra.

-Trật tự, các em im lặng cho cô…………-cô giáo hét muốn khàng giọng mà kết quả cũng chẳng đx gì, hết cách cô đành cầu cứu gia nghi.
-IM……..-gia nghi hiểu được ý cô, hét lên ngay lập tức lớp im phăng phắt.
-Được rồi em vào đi.-cô giáo nhìn ra cửa lớp nói.
-Đây là Nguyễn Thiên Ngọc, mới chuyển đến trường và sẽ học lớp chúng ta.-cô giáo chỉ vào Thiên ngọc nói.
-Chào tất cả các bạn mình là nguyễn thiên ngọc, và cũng là vợ sắp cưới của anh Thiên Hoàng.-Thiên ngọc nhìn thiên hoàng cười thật tươi.
-Á…………….vợ sắp cưới của 1 trong bộ ba hot-boy.1 nam sinh hốt hoảng hét lên.
-Vậy là anh thiên hoàng có vợ sắp cưới rồi sao?-1 nữ sinh ôm con bạn ngồi kế bên khóc nức nở.
-Oh my god, hoàng ơi chúng ta chơi với nhau từ nhỏ đến lớn sao tôi chưa từng nghe cậu nói có vợ sắp cưới vậy?-thiên bảo cũng chẳng thua gì cả lớp cũng hốt hoảng nói.
-Ông lấy đâu ra cô vợ sắp cưới xấu như ma này vậy?-gia nghi cũng phụ họa theo.
-Vợ sắp cưới, con này cũng biết khoe ghê hé, núi đúng hơn là rất biết khoa trương.-kỳ tuấn cười nửa miệng.
``Sao mình lại có cảm giác tim hơi đau vậy chứ``.-nó nhìn thiên ngọc thầm nghĩ.
-Họ Nguyễn sao?-nó nói nhỏ. Mọi người xung quanh ko nghe nhưng bọn nó và hắn thì nge rất rõ.
-Uhm hé họ Nguyễn, điều tra ko băng?-gia nghi nghe con bạn mình nói cũng nhìn thiên ngọc suy nghĩ rồi quay qua hỏi nó.
-Điều tra nếu thật là vậy thì có phim hay xem rồi.-nó cười nửa miệng gian xảo.
-Ê mấy bà nói cái gì vậy?-thiên bảo bon chen xen vào hỏi.
-Anh nhiều chuyện quá à, mún biết thì sao này sẽ biết còn bây giờ thì im lặng ik.-tuyết mi lắc đầu nói.
``Hình như trong này còn có chuyện gì đó``?-hắn trầm tư suy nghĩ…bỗng.
-Anh hoàng em ngồi vs anh nhe?-thiên ngọc đến bên hắn õng ẹo nói (haizzz con này lại ko đx tốt lành gì rồi).
-Mắt cô đuôi à, ko thấy tôi đang ngồi sao?-kỳ tuấn biết tính thằng bạn mình nên lên tiếng cứu giúp.
-Anh…….thì anh đi chỗ khác mà ngồi.-Thiên ngọc lớn giọng ra vẻ ta đây.
-Tôi ko thích ngồi với người lạ, nhất là những người như cô, biến.-hắn bắt đầu cảm thấy tức giận lên tiếng.
-Nhưng em là vợ sắp cưới của anh mà.-thiên ngọc vẫn chưa từ bỏ ý định.
-Vợ sắp cưới, cô có biết cô là người thứ mấy rồi ko hả?-thiên bảo từ dưới xen vào.
-Cái gì chứ? Nhưng tôi là được hứa hôn đàng hoàng.-thiên ngọc chu mỏ lên nói.
-Oẹ…ọe…ọe…hứa hôn đàng hoàng sao? Làm ơn ik theo như tôi biết người thật sự được hứa hôn vs thiên hoàng là Nguyễn Tuyết Trâm (tên của nó khi còn nhỏ lúc đó nó còn mang theo họ Nguyễn, chứ chưa đổi thành họ Lâm họ của cha nuôi nó bây giờ) con gái danh chánh ngôn thuận của nhà họ Nguyễn, nhưng đã mất tích 10 năm trước chhứ ko phải đồ con của vợ nhỏ như cô.-thiên bảo cười khinh khi nói.
``Cái gì Nguyễn Tuyết Trâm, ko phải là mình sao``?-nó bất ngờ, hoảng hốt.
-Băng à.-gia nhìn nó ái ngại.
-Anh………anh…………anh………..con nhỏ đó chết từ lâu rồi, cho dù còn sống cũng chỉ là đồ ăn mày cũng ko chừng là gái quán bar rồi, làm gì mà xứng với anh hoàng chứ.-thiên ngọc giận đỏ mặt nói.
-Ê hồi sáng cô chưa đanh răng hả, sao miệng thúi quá vậy, dù gì cũng là tiểu thư danh giá đúng là chẳng có chút phẩm chất nào.-tuyết mi tức giận thay nó.
-Đúng 9 xác luôn, mi à em càng ngày càng làm anh khâm phục nhe.-thiên bảo cười tươi.
-Sao cô còn muốn đứng ở đây đến khi nào nữa hả?-hắn lên tiếng khinh bỉ.
-Các người cứ đợi đó mà coi.-thiên ngọc bỏ đi trong sự tức giận tột cùng.
-Cứ thử xem, chỉ toàn nghe nói.-gia nghi tức giận, con thiên ngọc đến bàn của cô chị cùng cha khác mẹ với mình.
-Oh chào người chị cùng cha khác mẹ.-thiên ngọc cười tươi nhưng thấy rõ sự gian xảo trong nụ cười.
-Hứ. Mày chỉ là đồ con hoang, ko xứng làm em tao.- con NL khinh bỉ nhìn thiên ngọc.
-Ê vậy cô ta là con vợ nhỏ của cha NL à ?-1 nam sinh nói nhỏ.
-Mà cô ta cũng chẳng đẹp gì, chỉ được được thôi.-1 nam sinh khác xen vào.

-Cái thứ như cô mà cũng muốn làm vợ sắp cưới của anh thiên hoàng sao đừng có mơ.-1 con nhỏ khác khinh bỉ nhìn thiên ngọc nói.
-Mày nói gì hả?-thiên ngọc tức giận.
-Được rồi muốn cãi các em ra ngoài mà cãi đây là giờ học.-cô giáo chịu hết nổi tức giận nói.
-IM..........-lần này ko cần cô cầu cứu gia nghi cũng chịu ko nổi hét lên.
-Mày là gì mà lớn tiếng ở đây hả?-thiên ngọc lớn tiếng (đúng là chị nào em đó mà ngu ghê, ko biết tốt xấu là gì).
-Gia nghi là chị 2 của trường. Sao lớn tiếng tiếp ik.-thiên bảo mỉa mai.
-Mày làm ơn đừng làm mất mặt nữa.-NL lên tiếng.
-Chị, thưa cô em sẽ ngồi đây với chị của em.-thiên ngọc tức giận nhưng cố kìm nén quay lên nói với cô giáo.
-Uhm, được rồi em muốn ngồi đâu thì ngồi ik.-cô giáo bực bội, con thiên ngọc cười nửa miệng nhìn NL đang tức giận.
-Đúng là 1 gia đình.-nó nói nhỏ, cười nửa miệng.
-Tôi nhắn tin cho thám tử rồi sẽ có thông tin nhanh thôi.-gia nghi nói với nó.
-Uhm.-nó tiếp tục vùi đầu vào công việc, gia nghi-kỳ tuấn chơi đủ trò, thiên bảo-tuyết mi thì đùa giỡn, cô giáo ức lắm nhưng biết làm sao được, hắn thì mải mê suy nghĩ đủ thứ.
``Sao mình cứ cảm thấy trong này có gì đó ko bình thường, những lời nói của cô ấy và gia nghi, cả những hành động trước giờ của cô ấy khi thấy NL. Là sao chứ``?
Reng.......reng.......reng..........giờ giải lao đã đến.........................cả bọn kéo xuống cantin ăn uống đùa giỡn, nhưng ở 1 góc khác ngoài bãi cỏ sau trường thì..............................
-Mày là vợ sắp cưới của anh thiên hoàng?-HN nhìn thiên ngọc hỏi.
-Uhm. Nhưng tôi muốn hợp tác với các người, sau khi tống cổ bọn kia đi rồi tôi và cô sẽ đấu với nhau giành thiên hoàng.-thiên ngọc cười gian xảo.
-Được thôi.-NL đồng ý.
-OK.-HN và VV cũng đồng ý.
-Kế hoạch thì thế này..........................................(xin lỗi Jenny ko nghe được).-cả đám bọn chúng thì thầm gì đó.
-OK.-NL, HN, VV nhất trí.
-Tao ko tin tụi nó giỏi võ giỏi bùa phép chứ cũng giỏi luôn những thứ khác, lần này thì tụi mày sẽ phải mất mặt với cả trường. hahahahahaa.-NL cười lớn, trên cây có 1 người đã thấy hết tất cả, tuy ko nghe được kế hoach của bọn nó, nhưng đại khái cũng biết rằng bọn họ có ý định hại tụi nó và người đó ko ai khác là hắn. Gì hắn muốn yên tĩnh suy nghĩ chuyện của nó nên đã ko xuống cantin mà ra đây để được yên tĩnh ko ngờ lại có thu hoạc lớn như vậy.
Reng……….reng…………reng………..reng…….giờ giải lao kết thúc.
-Ê thiên hoàng cậu ik au vậy sao ko xuống cantin.-thiên bảo thấy hắn vào lớp thì hỏi.
-Ra về tôi sẽ nói, hôm nay ra học chúng ta sẽ đến nhà tuyết băng.-hắn nhìn cả bọn nói.
-Oh, sao vậy? có chuyện gì à?-thiên bảo hỏi liên tục, nó cũng nhìn hắn thăm dò.
-Đến nhà tuyết băng tôi sẽ nói.-hắn lạnh lùng nói rồi lại tiếp tục chìm vào mớ bồng bông suy nghĩ của mình (Jenny: trời anh ơi ko nghĩ ra
thì đi hỏi.
Thiên hoàng: uhm hé, hỏi là
cách tốt nhất.
Jenny: thật pó tay).
Reng……….reng…………..reng……….tiếng chuông báo hiệu buổi học mệt mỏi kết thúc, trước cổng trường.
-Giờ cả đám sẽ về nhà tuyết băng phải ko?-gia nghi nhìn cả bọn hỏi.
-Uhm.-thiên bảo-kỳ tuấn đồng thanh.
-Gọi luôn khánh nam đến.-hắn lạnh lùng phán 1 câu làm cả bọn thắc mắt nhìn nhau.
-Oh. Vậy giờ về nhà cái đã.-gia nghi nói rồi cùng nó và tuyết mi ra xe bọn hắn thì ai lên xe người đó.
Biệt thự ``Tuyết``.
-Khánh nam âu?-hắn hỏi.
-Em đây.-khánh nam từ ngoài ik vào.
-Rồi Khánh nam đến rồi có gì ông nói ik.-gia nghi nôn nóng, hắn cũng thấy vậy nên lấy cái điện thoại trong túi ra mở phần ghi âm lên cho cả bọn nghe. Đó là phần ghi âm cuộc nói chuyện của tụi con NL.
-Đúng là lũ đĩa bám ko buông mà.-gia nghi tức giận nói.
-Đáng tiết ko nghe được phần kế hoạch.-kỳ tuấn suy nghĩ.
-Chắc chắn sẽ ko đánh nhau nữa, mà có lẽ sẽ là thi cái gì đó.-nó nhâm nhi ly cofe suy tư nói.
-Thi. Thi cái gì chứ? bọn chúng thì thi cái gì qua được tụi mình chứ?- gia nghi nhìn nó hỏi.
-Mất mặt trước toàn trường. Có lẽ sẽ thi những phần như năng khiếu hát múa, kiến thức chẳng hạn nhưng chắc chắn sẽ được nhà trường đồng ý và thi trước toàn trường.-khánh nam suy nghĩ rồi nói.
-Hahahahahahahaha. Đó đều là sở trường của chúng ta.-gia nghi cười lớn.

-Đúng là tự tìm đường chết.-nó cười nửa miệng.
-Vậy chuyện này mấy bà đối phó được đúng ko?-thiên bảo nhìn bọn nó hỏi.
-Tất nhiên, hiiiii chưa từng thấy bọn nào ngu như bọn này thi cái gì toàn là sở trường của đối phương.-tuyết mi cười nhẹ nói.
-Chưa chắc, chỉ là có lẽ thôi.-kỳ tuấn trầm ngâm.
-Hả?-tuyết mi bắt đầu lo lắng.
-Ko sao bọn tôi lo được hết.-gia nghi cười nhẹ.
-Em vẫn thấy tức lắm sao cứ để bọn chúng gây chuyện quài vậy chứ, ko trã đũa ko đx mà.-khánh nam tức giận nói.
-Tôi có ý này.-hắn nhìn mọi người cười như ko cười nói.
-Ý gì.-cả bọn nhao nhao.
Thì thầm………………thì thầm……………..thì thầm…………………….(á tức quá lại ko nghe được).
-Ok.-cả đám đồng thanh.
-Nam à chiệu khó nhé.-gia nghi nhìn khánh nam đang đắc ý.
-Ko sao, dù gì cũng là đàn em của em làm lo gì.-khánh nam vui vẻ nói, bỗng 1 người vệ sĩ của nó chạy vào.
-Dạ thưa tiểu thư.-người vệ sĩ cuối đầu chào nó, nhìn nó tỏ ý có điều cần nói riêng.
-Nghi-Nam-Mi, lên lầu.-nó hiểu ý người vệ sĩ bước lên lầu cũng gia nghi-khánh nam-tuyết mi đi sau là tên vệ sĩ.
-Có chuyện gì vậy hé?-thiên bảo thắc mắt.
-Tôi cứ cảm thấy hình như họ có nhiều bí mật mà chúng ta ko biết.-kỳ tuấn suy nghĩ.
-Tôi cũng thấy vậy đó.-thiên bảo đồng tình.
-Mún biết thì hỏi đi.-hắn lơ đãng nói.
-Uhm hỏi thử xem.-thiên bảo thấy cũng có lý.
-Nhưng làm sao hỏi, hỏi ai.-kỳ tuấn thẫy vẫn ko ổn.
-Tuyết mi cô bé thân thiện dễ gần, dễ bắt chuyện lại hiền.-thiên bảo đưa ra ý kiến.
-Uhm được đó vậy hôm nào hẹn cô bé ra hỏi thử xem.-kỳ tuấn đồng tình nói.
Trong phòng làm việc của nó…………………………..
-Dạ có thông tin rồi ạ.-tên vệ sĩ đưa cho nó 1 sắp hồ sơ.
-Nguyễn Thiên Ngọc, 1 đứa con bên ngoài của ông Nguyễn Thanh Sơn, cô ta được sinh cùng năm với Nguyễn Ngọc Lam nhưng sinh sau vài tháng, mẹ cô ta cũng như mẹ của Nguyễn Ngọc Lam đều là hạng gái làm tiền, nhưng gì bà ta ko sinh được con trai như mẹ của Nguyễn Ngọc Lam nên đành chiệu làm bé.-tên vệ sĩ giải thích.
-Vậy là trước đây ông ta đã có 2 người phụ nữ bên ngoài trong khi vẫn đang sống với mẹ ruột chị băng sau?-tuyết mi ngây thơ hỏi.
-Tuyết mi em hỏi cái gì vậy?-khánh nam thấy sắc mặt chị mình ko đx ổn nên nhắc nhở cô bé.
-Dạ…em xin lỗi.-tuyết mi chợt quay sang nhìn nó, thấy sắc mặt bất ổn của nó biết mình đã nói sai nên lí nhí xin lỗi.
-Ko sao, nói tiếp ik.-nó nhìn người vệ sĩ nói.
-Dạ. Đúng vậy ông ta đã có 2 người phụ nữ khác bên ngoài trong khi vẫn chưa ly hôn với vợ mình, mà có lẽ đã có từ rất lâu nên bây giờ 2 đứa con gái mới bằng tuổi tiểu thư và người con trai lớn hơn 1t. Nhưng gì mẹ của Nguyễn Thiên Ngọc rất đẹp nên Nguyễn Thanh Sơn vẫn ko bỏ mà còn hàng tháng chu cấp ẹ con họ sống rất thoải mái, còn công nhận Nguyễn Thiên Ngọc là con mình trước nhiều người, nên cô ta mới được thừa nhận là tiểu thư nhà họ Nguyễn.-tên vệ giải thích thêm 1 chút nữa rồi lại bị gia nghi cắt ngang.
-Vậy còn chuyện vợ sắp cưới gì gì đó?-gia nghi hỏi, như hỏi trúng suy nghĩ của nó, nó nhìn ngay người vệ sĩ mong đợi câu trả lời.
-Dạ. Thật ra thì hôn ước đó là do bà Trịnh Thanh Thanh cùng mẹ của cậu Trần thiên hoàng là bạn thân với nhau hứa chứ ko liên quan gì đến ông Nguyễn Thanh Sơn, nhưng nghe nói gần đây họ muốn mở rộng thị trường ra nước ngoài, có nhiều việc cần đến nhà họ Trần nên đã mang hôn sự này ra, đáng ra người được mang ra sẽ là Nguyễn Ngọc Lam nhưng gì cô ta có ý với thiếu gia nhà họ Đỗ Đỗ Kỳ Tuấn nên ông ta mới mang Nguyễn Thiên Ngọc ra.-tên vệ sĩ tiếp tục giải thích, rồi lại bị khánh nam cắt ngang.
-Ko lẽ nhà họ Trần cũng đồng ý sao?-khánh nam thắc mắt.
-Đương nhiên là ko rồi, nhất là bà Trần, còn ông Trần thì theo tôi biết mỗi lần nhà họ Nguyễn nhắc đến chuyện này ông Trần chỉ cười mà chưa từng nói 1 câu đồng ý, bà Trần thì phản đối quyết liệt gì bà biết cái chết trước đây của bạn mình là do họ gây ra nên bà nhất quyết ko đồng ý, tôi nghe nói bà ấy nhất định chỉ cho con trai mình cưới con gái của bà Trịnh Thanh Thanh, Nguyễn Tuyết Trâm.-tên vệ sĩ giải thích xong.
-Được rồi anh có thể về.-nó lặng người nói.
-Dạ.-tên vệ sĩ cuối đầu ra khỏi phòng.
-Băng à.-gia nghi nhìn nó chẳng biết nói gì hơn.
-Mọi người ra ngoài đi tôi muốn yên tĩnh.-nó nhẹ nói.
-Uhm, vậy tụi tôi ra ngoài.-gia nghi nói rồi cùng khánh nam-tuyết mi ra khỏi phòng. Giờ trong phòng chỉ còn mình nó.
``Tại sao ông ta lại làm như vậy chứ? mẹ mình ko tốt vs ông ta chỗ nào chứ? Mẹ mình đã làm gì sai sao``?-hàng loạt câu hỏi đặt ra trong đầu nó.
``Còn chuyện hứa hôn, đó là hôn ước mẹ mình định mà ông ta có quyền gì mang ra để làm lợi cho bản thân chứ. Tôi thề sẽ ko bao giờ để các người được yên``.-nó tức giận tự nói với bản thân.
Rồi đây cuộc đời nó sẽ ra sao, vui vẻ hạnh phúc hay tiếp tục đau khổ, còn chuyện hôn ước của nó thì sao? tình cảm mà hắn dành cho nó thì sao?..............................................................? tất cả vẫn là dấu chấm hỏi.

Nguyễn Thiên Ngọc: TN, 17t em cùng cha khác mẹ với NL, IQ đỡ hơn NL 1 chút nhưng chỉ 1 chút thôi, ko đẹp mà chỉ được, cái đó là nhờ son phấn chứ ko có son phấn thì con này cũng sẽ chỉ như ma, cũng mưu mô gian xảo ko kém gì NL. Thích thiên hoàng, đi đâu cũng rêu rao mình là vợ sắp cưới của thiên hoàng (muốn ối quá má ơi, đồ giả mạo).


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận