Nửa Thời Gian Ấm Áp


Ngụy Đồng thị uy nói: “Đúng vậy, mình cũng đã cho anh ta địa chỉ của Hiểu Thần rồi.”Thẩm Hầu không nói một tiếng, xoay người bỏ đi.Thẩm Hầu vội vàng chạy đến địa chỉ của Nhan Hiểu Thần mà Ngụy Đồng đã đưa.Là một khu chung cư nhỏ, có hơn 15 căn phòng đã cũ, quản lý khu chung cư cũng không khó lắm, hắn đi vào không có ai hỏi tới.Đèn trong hành lang đều đã bị hư, Thẩm Hầu sờ soạng đi lên lầu, nhờ vào đèn trên di động mà tìm số phòng, sau đó gõ cửa.

Lát sau, có một cô gái trẻ trang điểm đậm đi ra mở cửa, “Anh tìm ai?”“Nhan Hiểu Thần.”“Lại tìm cô ta?”Thẩm Hầu đã rõ ràng nói như vậy là có ý gì, khách khí hỏi: “Cô ấy có ở đây không?”Cô gái nghiêng người nhường đường, “Cô ta còn đi làm chưa về, anh đi quán Bar mà tìm.”Thẩm Hầu vốn định đi rồi, nhưng lại muốn nhìn qua chỗ ở của Nhan Hiểu Thần một chút, hắn đi vào phòng, lập tức ngây người.Trong căn phòng khách không lớn lắm có kê hai cái giường tầng, trên đầu căng chằng chịt dây thừng treo đầy quần áo, dưới đất đặt lung tung nhiều thứ như tủ đồ, kệ giày, thùng giấy…Nơi nào có người ở là sẽ để ra vài thứ, nhìn toàn bộ căn phòng, giống như một cái nhà kho nhếch nhác, quả thật không có một chỗ để đặt chân.Thẩm Hầu nhìn qua đã phát hiện ngay chỗ ở của Nhan Hiểu Thần, không phải cô để cái gì đặc biệt bắt mắt ở đó, mà là quá sạch sẽ gọn gàng, giống như đang vào một tiệm cơm dơ bẩn nhếch nhác, khắp nơi đều lung tung lộn xộn, lại có một cái bàn ăn được trải khăn trắng tinh không dính hạt bụi nào, làm cho người ta liếc qua là đã thấy.Nhan Hiểu Thần ngủ ở giường tầng trên, tầng dưới chính là cô gái đã ra mở cửa lúc nãy, cô ta chắc chắn là sống về đêm, nhìn qua hoàn toàn không có ý định đi ngủ, đang dán mắt vào cái máy tính cũ xem phim Hàn.Thẩm Hầu đè nén trong lòng hàng trăm cảm xúc, lễ phép nói: “Tiểu thư, xin hỏi Nhan Hiểu Thần đi làm ở đâu?”Cô ta nhìn hắn một chút, cười hì hì nói: “Quán Bar lớn nhất ở giao lộ.” Nói xong cô ta còn đùa dai bồi thêm một câu, “Lúc nãy có một anh đẹp trai cũng đến tìm cô ta, nếu cô ta còn chưa nói chuyện với người đó xong, anh mới có thể gặp được.”Thẩm Hầu biết đối phương chỉ là nói đùa, căn bản không để ý tới, lại khắc chế tâm trạng nói: “Nhan Hiểu Thần là bà xã của tôi, đã đồng ý lấy tôi, không thể cùng người khác bỏ đi được.”Trình Trí Viễn đến quán Bar đã là hai giờ đêm, khách trong quán không nhiều lắm, nhưng cũng không ít.


Liếc mắt nhìn qua, vẫn không thấy Nhan Hiểu Thần.

Trình Trí Viễn tìm một nhân viên phục vụ lớn tuổi, cho hắn 100 đồng, hỏi Nhan Hiểu Thần đang ở đâu.


Gã phục vụ đoán chừng biết anh ta đang nói tới ai, “Hơn 11 giờ có một nhóm khách hàng đến, cố ý kêu em ấy phục vụ, ngài có thể đến đó xem qua một chút, nếu đúng là người ngài muốn tìm, tôi có thể cho em ấy nghỉ, thay người khác.”Trình Trí Viễn theo gã phục vụ đến đó, một cái ghế dài ở góc khuất, chen lấn bảy tám người, ngoại trừ Nhan Hiểu Thần, còn có hai người anh ta quen mặt — là đồng nghiệp trước đây của Nhan Hiểu Thần, làm việc tại quán Bar Lam Nguyệt, tên là Yoyo và Apple.Apple vẫn không thay đổi gì, còn Yoyo có vẻ chững chạc khác trước một chút, trang điểm vô cùng gọn gàng xinh đẹp.

Cô ta giống như nữ hoàng cao cao tại thượng ngồi trên ghế sô pha, Nhan Hiểu Thần giống như người hầu bình thường đứng đối diện cô ta, trên bàn để một loạt nhiều ly rượu đã được rót sẵn.

Nhan Hiểu Thần đang uống rượu, mặt của Yoyo mang nét cười lạnh nhạt, còn những người khác thì vui vẻ hý hửng xem trò vui..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui