Nửa Thời Gian Ấm Áp


Ngụy Đồng trong lòng rất khó chịu, nếu Hiểu Thần không mất học vị, thì cớ gì phải vì tiền mà buồn bã? Cô nói: “Mặc kệ có xảy ra chuyện gì, cứ việc đến tìm mình, tuy mình không thể giúp chuyện lớn, nhưng chuyện nhỏ nhặt thì không thành vấn đề.” Nhan Hiểu Thần cười nói: “Bây giờ không phải là đang tìm cậu giúp đỡ hay sao?”Ngụy Đồng nói: “Đưa cho mình địa chỉ mới của cậu đi, có gì mình sẽ tìm cậu.”Nhan Hiểu Thần đưa cho Ngụy Đồng địa chỉ khu nhà trọ.Quả nhiên đúng như dự đoán của Nhan Hiểu Thần, Thẩm Hầu tiếp đón khách hàng ở Tam Á xong, lại bị điều đến địa phương khác công tác, chính xác đến lúc nào mới có thể trở về Thượng Hải, Thẩm Hầu cũng không biết rõ.Nhan Hiểu Thần chuyển đồ đạc ra khỏi căn hộ của Thẩm Hầu, dọn vào khu nhà trọ gần quán Bar để ở.

Ban ngày, cô ra quán net gửi sơ yếu lý lịch tìm việc làm.


Buổi tối thì đến quán Bar làm công kiếm chút tiền sinh hoạt, mỗi ngày coi như là bận rộn.Nhưng cho dù có gửi bao nhiêu bản sơ yếu lý lịch, đều như hòn đá chìm xuống biển, không có bất kỳ hồi âm nào.Nhan Hiểu Thần nhìn lại phần sơ yếu lý lịch của bản thân, đích thực là cũng cảm thấy nghi ngờ, đã học qua đại học, nhưng không có học vị, chuyên ngành là kinh tế tài chính, công việc đầu tiên lại là sản xuất may mặc, thành tích chuyên ngành rất cao, nhưng đi làm chỉ có nửa năm, nếu là những công ty chính quy, chắc chắn sẽ không lựa chọn người có nhiều vấn đề như vậy.Buổi chiều, Nhan Hiểu Thần lại ra quán net tìm việc làm, trước tiên là xem qua hộp mail, không có bất kỳ trả lời nào, cô thất vọng ra khỏi hộp thư, tiếp tục lên mạng tìm việc làm khác.Quả thật với tình hình hiện tại, có gửi bao nhiêu bản sơ yếu lý lịch cũng sẽ rất khó được nhận, công việc liên quan đến kinh tế tài chính đều yêu cầu có bằng cấp học vị học sĩ, nói đến đều này, dĩ nhiên cô không có tư cách; còn những công ty sản xuất may mặc hay mua bán kinh doanh, tuy yêu cầu bằng cấp có thấp hơn, chỉ cần học qua đại học là được, nhưng ít ra cũng phải tốt nghiệp chuyên ngành có liên quan, hoặc phải có kinh nghiệm làm việc cùng ngành ít nhất là hai năm, cô không tốt nghiệp đúng chuyên ngành yêu cầu, kinh nghiệp làm việc cũng chỉ mới có nửa năm, căn bản cũng không có tư cách nộp sơ yếu lý lịch.

Cô vẫn mong chờ gặp may mắn, kiên trì nộp qua sơ yếu lý lịch, những vẫn chưa có ai để ý đến.Nhan Hiểu Thần tinh tế tỉ mỉ xem qua từng cái thông báo tuyển dụng, di động đột nhiên vang lên.


Cô cho rằng có công ty gọi đi phỏng vấn, kích động cầm lấy điện thoại, nhưng không phải là số điện thoại lạ, là của Lưu tổng.Lưu tổng nhiệt tình hỏi chuyện: “Nhan Hiểu Thần? Gần đây cháu thế nào?”“Vẫn bình thường.”“Tìm được việc làm chưa?”“Không có.”“Xã hội bây giờ cạnh tranh quyết liệt lắm, chưa kể đến người không có học vị như cháu, không ít nghiên cứu sinh ở các đại học danh tiếng đều không tìm được việc làm.

Cô bé à, cháu đừng quá cứng đầu, Hầu tổng luôn nói, chỉ cần cháu đồng ý chia tay với Thẩm Hầu, chị ấy sẽ giúp cho cháu có một công việc tốt…”“Tôi không cần đâu!” Nhan Hiểu Thần cúp điện thoại.Cô nhìn lên trang web đầy ắp các thông tin việc làm, có chút tuyệt vọng, một thành phố lớn như vậy, có nhiều công ty như vậy, lại chẳng có một công ty nào muốn tuyển cô làm.

Nhan Hiểu Thần biết cảm xúc tuyệt vọng giống như đầm lầy, một khi rơi vào, chỉ biết càng lún càng sâu, cô hít một hơi, đè nén toàn bộ cảm xúc tuyệt vọng chán nản xuống, lấy lại tinh thần, tiếp tục gửi sơ yếu lý lịch..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận