Nhan Hiểu Thần nghĩ rằng bà Thẩm còn có thể hỏi thêm vài việc, nhưng bà ta chỉ im lặng nhìn chằm chằm cô, không nói một lời.
Nhan Hiểu Thần nhỏ tuổi, lại là cấp dưới, cô biết không nên biểu hiện gì cả, chỉ có thể đứng im lặng.
Lưu tổng và Judy đều có vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Hầu tổng, bọn họ trước giờ hiểu con người của sếp lớn rất lợi hại, đừng nói là ngẩn người, vẻ mặt thất thần trước giờ đều rất ít gặp.
Judy không kềm chế được, ho khan một tiếng, “Hầu tổng?” Bà Thẩm giống như vừa hồi phục lại tinh thần, bóp trán, sắc mặt rất khó nhìn, “Tôi có chút không khỏe.
Lưu tổng, bảo tài xế đến dưới lầu đón chị, Judy, cô đưa tôi xuống.”Lưu tổng và Judy có chút buồn bực, Lưu tổng lập tức gọi cho tài xế, hỏi xem gần đây có bệnh viện nào không, Judy đỡ bà Thẩm đi ra ngoài.
Nhan Hiểu Thần muốn giúp bọn họ, đi được hai bước, lại cảm thấy căn bản cô chẳng giúp được gì, ngây ngẩn đứng một lát, sau đó thì trở lại bàn làm việc của mình.Trong lòng của Nhan Hiểu Thần cảm thấy bất an lo lắng, vất vả lắm mới đợi được Judy quay lại, cô vội vàng chạy tới hỏi, “Hầu tổng bị sao ạ? Có nghiêm trọng lắm không?”Judy không trả lời, mặt có chút kỳ lạ nhìn cô chằm chằm, Nhan Hiểu Thần phát hiện ra sự quan tâm của mình hơi vượt quá mức cho phép của một cấp dưới bình thường, cô lúng túng cúi đầu.Judy nói: “Hầu tổng nhất thời hơi choáng váng, ra ngoài hít thở một chút đã tốt hơn rồi.” Cô ta nhìn ngó xung quanh, “Đến phòng làm việc của tôi!” Nhan Hiểu Thần theo sau Judy đi vào văn phòng, Judy bảo: “Đóng cửa lại.”Nhan Hiểu Thần vội vàng đóng cửa.
Judy vừa muốn nói lại vừa không muốn nói, suy tư một thoáng, nhưng thiện cảm của cô ta đối với Nhan Hiểu Thần lại chiếm ưu thế hơn, nên đã nói ra một cách lưu loát: “Vừa rồi tôi đưa Hầu tổng xuống dưới lầu, bà ấy hỏi ai đã tuyển cô vào công ty làm, tôi nói là Lưu tổng giới thiệu, Hầu tổng sắc mặt rất khó coi, chất vấn Lưu tổng là thế nào.
Lưu tổng giải thích với Hầu tổng, cô là bạn của Thẩm Hầu, Thẩm Hầu đã lén nài nỉ anh ta rất lâu, anh ta ở mặt ngoài lén đồng ý không nói cho Thẩm tổng và Hầu tổng biết, nhưng vì để cho chắc chắn, anh ta đã gọi điện thoại hỏi trước Thẩm tổng.
Thẩm tổng nghe nói là bạn thân của Thẩm Hầu, ông ta liền nói con trai cũng lớn rồi, đã có xã giao bạn bè, sắp xếp được thì cứ việc sắp xếp, dù sao vẫn có 3 tháng thử việc, dùng được thì giữ lại, không dùng được thì dựa theo quy định của công ty mà giải quyết, Lưu tổng còn sợ người khác biết chuyện anh ta là “chiếu cố người nhà”, nên cố ý đưa cô đến chỗ tôi.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...