Nửa Thời Gian Ấm Áp


Xu hướng của xã hội thời đó ngày càng trọng dụng “phát triển kinh tế”, mọi người không hề cảm thấy bà Thẩm là trèo cao ông Thẩm, mà ngược lại cảm thấy ông Thẩm làm sao có ánh mắt tinh tường như vậy, vận mệnh lại may mắn như vậy? Năm 2006, công ty thành công trên thị trường, trở thành thương hiệu may mặc nội địa nổi tiếng nhất Trung Quốc.Đến bây giờ, Thẩm gia có tổng cộng 12 nhà máy gia công, 5 công ty mậu dịch, toàn quốc có trên một trăm cửa hàng chuyên doanh, tổng tài sản vượt hơn con số bốn mươi tỷ.Nghe xong câu truyện của ba mẹ Thẩm Hầu, Nhan Hiểu Thần đối với mẹ của Thẩm Hầu muôn phần kính phục, “Mẹ anh rất là lợi hại, quả thật có thể viết một câu chuyện truyền kỳ về sự phấn đấu nha.”Thẩm Hầu nói: “Hoàn cảnh nhìn qua đúng là rất tuyệt vời, nhưng mà khó tưởng tượng được phải trả giá đắt thế nào.

Năm đó do gầy dựng sự nghiệp, không có thời gian nghỉ ngơi nên mẹ anh sinh non hai lần, thừa chết thiếu sống mới sinh được anh, cũng không thể có thêm đứa nào được nữa.”Nhan Hiểu Thần có thể tưởng tượng ra được những năm tháng cực khổ phải chịu đựng là như thế nào, cảm thán nói: “Mẹ anh đúng là không dễ chịu vui vẻ gì, nhưng dù sao bên cạnh sự nghiệp thành công còn có anh và ba của anh, đối với bà ấy đó là thứ quý giá nhất.”Mặt của Thẩm Hầu có chút ảm đạm, Nhan Hiểu Thần biết hắn nhớ tới chuyện bị trường học khai trừ, nhẹ giọng hỏi: “Ba mẹ anh đã hết giận chưa?”Thẩm Hầu nói: “Không biết nữa.


Bọn họ bề bộn công việc, biết anh bên này mọi việc đã được sắp xếp ổn thỏa, nên đã lập tức rời khỏi đây.

Bởi vì mẹ anh không được học qua đại học, đã nếm qua không ít mệt mỏi, chịu qua không ít kỳ thị, từ nhỏ đến lớn, bà ấy đối với anh có yêu cầu duy nhất chính là học hành thật tốt, ba anh thì không quan trọng lắm, luôn nói rằng ‘Nhân phẩm đứng đầu, tính cách thứ hai, học vấn về chót’.

Chuyện lần này anh vốn cho rằng chỉ có mẹ là nhất định không tha cho anh, ai ngờ ba so với mẹ còn tức giận hơn.


Anh bị ba đánh cho hai bạt tay vào mặt, mẹ bắt anh quỳ gối một đêm, cho đến lúc đi khỏi đây, bọn họ cũng chẳng thèm nhìn mặt anh.”(Cho đáng đời anh nhé )Nhan Hiểu Thần ôm lấy Thẩm Hầu, mấy ngày vừa rồi chỉ có thể nói chuyện điện thoại, không thể nhìn thấy được người, cảm giác trong điện thoại hắn lúc nào cũng sốt ruột lo lắng cho cô, không nghĩ đến là hắn phải chịu mấy điều đó.

Thẩm Hầu thấp giọng hỏi: “Mẹ em có biết chuyện này chưa?”“Mẹ em…Kỳ thật cũng không trông mong em học đại học, sau này bà ấy có hỏi, chỉ cần nói với bà ấy một tiếng, không chừng bà ấy còn rất vui mừng.”Câu nói ngắn gọn của Nhan Hiểu Thần, lại có quá nhiều chua xót khó tả, Thẩm Hầu cảm thấy đau lòng, vỗ nhẹ lên lưng cô một cái, “Bây giờ đã là tháng 6, đợi thêm mấy tháng nữa đến tết âm lịch, anh sẽ đưa em về, chính thức giới thiệu cho ba mẹ anh biết, khẳng định mẹ anh sẽ rất thích em.”Nhan Hiểu Thần cười nhạo, “Chưa gì đã khẳng định rồi sao?”“Không phải mới lạ! Anh biết rõ mẹ anh thích loại con gái nào, em hoàn toàn phù hợp yêu cầu.


Hơn nữa, năm đó anh cảm thấy gia đình bên nội tỏ ra rất xem thường mẹ anh, khiến cho bà ấy không ít đau khổ, lúc đi học đại học thì ba mẹ của anh đã nói, trong nhà không thiếu ăn, cũng không thiếu mặc, mặc kệ tương lai anh chọn bạn gái như thế nào, chỉ cần nhân phẩm và tính cách không xấu, bọn họ sẽ đồng ý.”Nhan Hiểu Thần nhớ đến tết âm lịch năm trước, cô gọi điện thoại cho Thẩm Hầu thì nghe được tiếng ồn ào náo nhiệt, không khỏi vui vẻ trong lòng, “Tết năm nay có đốt pháo hoa nữa không?”“Có chứ!”“Có nướng đồ ăn không?”“Có mặt thằng Thẩm Lâm Trư Bát Giới, em còn sợ không được ăn ngon sao?”Nhan Hiểu Thần nằm tựa vào ngực của Thẩm Hầu, tưởng tượng ra hình ảnh một gia đình vô cùng ồn ào náo nhiệt mà đón tết, cảm thấy vô cùng ấm áp, có lẽ cô cũng sẽ dẫn Thẩm Hầu về gặp mẹ một chút, mẹ cô sẽ nể mặt Thẩm Hầu, có lẽ sẽ đồng ý cùng bọn họ ăn bữa cơm.Hai người ngọt ngào rúc vào lòng nhau nói chuyện, thì di động của Nhan Hiểu Thần vang lên..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận