Editor: Thơ Thơ
Hai anh em Nhà họ Hoàng Phủ chậm rãi ngồi ở khu nghỉ ngơi phòng thử đồ.
“Minh, về chuyện diễn tập quân sự em thật tốn không ít tâm tư, bất quá…… Theo anh hiểu biết, binh đoàn thứ hai và binh đoàn thứ ba giống như chưa bao giờ thắng qua binh đoàn thứ nhất đi?” Hoàng Phủ Sâm dẫn đầu khơi ra câu chuyện.
Hoàng Phủ Minh mắt lạnh vừa chuyển, chậm rãi nói: “Mấy tướng quân binh đoàn vừa mới nhận chức không lâu, kết quả cuối cùng ai cũng khó mà nói.”
“Ha hả, cũng đúng, cũng đúng. Ngẫm lại, đây là sau khi anh trở về Quân Khu Bạch Hổ lần đầu tiên diễn tập quân sự, cha nói cho anh, ông thực chú ý kết quả lần này. Bất quá…… anh hẳn là sẽ không để ông thất vọng!!”
“Anh cả, đều Nói, kết quả ai cũng khó mà Nói trước, nói không chừng…… Binh đoàn thứ hai và binh đoàn thứ ba sẽ hậu phát chế nhân đâu?”
“Kia…… anh cũng chỉ có thể rửa mắt mong chờ, là Trạm đáng tin, hay là dựa vào Thần Hiên hoặc là Nguyệt đứng vững.” Thơ_Thơ_
Lần này diễn tập quân sự, nói đơn giản cũng chỉ là một lần quân diễn bình thường thôi, mà nói phức tạp, đây cũng là lần đầu tiên đánh giá hai anh em Nhà họ Hoàng Phủ ở Quân Khu Bạch Hổ, ai thắng ai phải nói đến tương lai!
“Sâm, giúp em kéo khóa kéo……” Đột nhiên, cửa phòng thử đồ mở ra, nửa thân Tuyết Khả Duy để trần phần lưng, khó xử chỉ chỉ khóa kéo.
Mà khi cô quay đầu lại, mới nhìn đến ngồi ở khu nghỉ ngơi còn có Hoàng Phủ Minh!
Khuôn mặt trắng nõn đỏ lên, cô khẩn trương xoay người, lấy chính diện tới đối mặt hai người đàn ông.
Hoàng Phủ Minh lạnh lùng, vô cảm xoay mặt, ngay cả nhìn cũng không liếc mắt cô một cái……
“Khả Duy, em cũng thật là, trước khi mở cửa cũng không nhìn xem bên ngoài còn có những người khác hay không!?” Hoàng Phủ Sâm trách cứ qua.
Tuyết Khả Duy vẫn luôn cho rằng nơi này được bọn họ bao hết, cũng không biết bây giờ Hoàng Phủ Minh cũng sẽ xuất hiện ở đây.
Trầm mặc không nói gục đầu xuống.
“xoay qua đi, anh kéo áo lên cho em ……” Hoàng Phủ Sâm khoa tay múa chân một cái thủ thế.
Tuyết Khả Duy chậm rãi xoay người.
Xuyên thấu qua gương trong phòng thử đồ, vừa lúc cô có thể nhìn thấy vị trí của Hoàng Phủ Minh ……
Từ đầu đến cuối, anh chưa từng liếc mắt qua với cô một cái.
Này không khỏi kêu lòng Tuyết