Editor: Thơ Thơ
“Lão gia, phu nhân, đại tiểu thư, cô gia, mời……” Một chiếc xe Hummer ngừng ở trước cửa khách sạn, Vương quản gia cung kính đón chủ tử nhà mình lên xe.
Vừa lên xe, không khí bên trong xe liền dị thường thấp ‘ mê ’, mấy người này vẫn luôn đen mặt không nói lời nào, như suy tư nhớ từng màn vừa mới rồi.
“Chậc, cái này thật đúng là hiếm lạ, không phải Nói, có người chính mắt thấy tiện nhân Tuyết Vi kia nhảy xuống biển tự sát sao? Nhưng các người nói đi, các người nói…… Cô ta làm sao xuất hiện được chứ?”
Địch Mạn Lị nghĩ làm sao đều không nghĩ ra, Tuyết Vi làm sao sẽ không chết chứ?
Lần này Tuyết Vi đột nhiên xuất hiện xem như thật ‘ lộng ’ đến trái tim bà bất ổn, lo sợ bất an.
“thật ra con càng thêm muốn biết bây giờ Tuyết Vi rốt cuộc có bối cảnh gì!? Ngẫm lại, khách sạn kia há có thể nói một giây là có thể mua. Bởi vậy có thể thấy được……”
Tuyết Khả Duy mới nói được lời này.
Mày Địch Mạn Lị lập tức nhíu chặt: “Bởi vậy có thể thấy được, Tuyết Vi tiện nha đầu kia hẳn là đã sớm giăng lưới ở trong hoàng thành, chỉ chờ hôm nay hiện thân thôi!” Thơ_Thơ_ddlqd
Nghĩ lại.
Thời gian vợ chồng hai người Tuyết Khả Duy vừa trở về cũng chỉ một tuần; hảo xảo bất xảo, Tuyết Vi vẫn luôn tự sát liền cố tình ở lúc nổi bật này hiện thân, tự nhiên không phải là một loại trùng hợp!
Chính là……
“Nếu Tuyết Vi thật sự giăng lưới ở bên trong hoàng thành, lấy năng lực của Minh làm sao sẽ không có nhận thấy được cô ta không có chết chứ?!”
Tuyết Khả Duy suy nghĩ cũng không phải nói không thông, nếu Hoàng Phủ Minh đã sớm biết Tuyết Vi không có chết, như vậy đã sớm tìm đến Tuyết Vi.
Mọi người bên trong xe lâm vào thống khổ suy nghĩ, không ngừng phân tích rốt cuộc Tuyết Vi dùng thủ đoạn gì lặng yên không một tiếng động lẻn vào hoàng thành, lại lặng yên không một tiếng động có thể sử dụng thời gian ngắn như vậy
Mua cái khách sạn kia?
“chậc, không nghĩ ra…… Không nghĩ ra…… Sâm, lần này làm phiền anh, phái anh đi điều tra, điều tra chi tiết Tuyết Vi, tra xem ba năm này cô ta ở nơi nào, làm cái gì, hiện giờ có bối cảnh gì.” Tuyết Khả Duy ký thác toàn bộ hy vọng đều ở trên người Hoàng Phủ Sâm.
Nhưng anh giống như là mất hồn, căn bản cũng không có nghe được Tuyết Khả Duy nói cái gì.
“Sâm?? Em đang nói với anh đó? Sâm??” Thử ‘ tính ’ đẩy bên người Hoàng Phủ Sâm.
Sau một lúc lâu anh mới hồi thần: “Cái gì? Khả Duy?”
“anh còn khỏe chứ? Từ lúc ra khỏi khách sạn tâm thần liền không yên, nên không phải là bị Em ba của em dọa rồi chứ?”
“A, bị người phụ nữ kia cố ‘ lộng ’ mê hoặc dọa đến, em cảm thấy có thể sao?” Hoàng Phủ Sâm khinh thường. Thơ_Thơ_ddlqd
“Cố ‘ lộng ’ mê hoặc?”
“Chẳng lẽ không phải sao? Các người đều đang rối rắm người phụ nữ kia có bối cảnh gì. Cô ta lợi hại, còn không phải là có tiền mà thôi sao? Cần phải biết, hiện giờ ‘ tứ đại thành ’ tôn trọng chính là quân lực, không có lực lượng quân sự chẳng khác nào nói suông. Mà hiện nay…… Lại ở hoàng thành, cô ta có thể chơi ra cái gì?”
Nói đến đây, Hoàng Phủ Sâm lại cười khinh thường: “hành vi cô ta vừa mới rồi, không thể nghi ngờ là khiêu chiến điểm mấu chốt của cha tôi, các người cảm thấy…… về sau cô ta còn có thể có tiền đồ gì đáng nói?!”
Nghe Hoàng Phủ Sâm phân tích đạo lý rõ ràng, ba người phụ ‘ nữ ’ Nhà họ Tuyết không khỏi theo bản năng nhìn lẫn nhau.
“thật sự như thế, Tuyết Vi nha đầu này, dám đại náo yến hội như vậy, hoàn toàn chính là không cho Hoàng Phủ lão gia mặt mũi.” Tuyết Vĩ Quốc tán đồng gật đầu.
“Sâm, vậy từ khi anh ra khỏi khách sạn đến bây giờ, rốt cuộc là lo lắng cái gì?”
“anh là suy nghĩ…… Hoàng Phủ Minh!” ‘ bá ’ trong nháy mắt, vẻ mặt Hoàng Phủ Sâm đột nhiên lạnh xuống: “không biết các người có chú ý tới không, sau khi người phụ nữ kia xuất hiện, cảm giác cả người Hoàng Phủ Minh giống như đều không quá giống!”
Điểm này, Tuyết Khả Duy thật sự không có chú ý qua, mọi lực chú ý của cô đều bị Tuyết Vi hấp dẫn, sao còn có thời gian đi quan sát Hoàng Phủ Minh biến hóa chứ? “Làm sao vậy sao? Sâm.”
“Từ sau khi người phụ nữ kia chết, thám tử của anh cho anh tin tức, thời gian hơn ba năm này, vận tác Quân Khu Bạch Hổ vẫn luôn trì trệ không tiến.”
“cẩn thận phân tích, vây cánh Hoàng Phủ Minh đơn giản chính là Bạch Dạ và Mộ Thần Hiên. Mộ Thần Hiên tự nhiên không cần phải Nói, tâm tư của anh căn bản cũng không ở trong quân khu, không có làm quá lớn; mà Bạch Dạ sau khi người phụ nữ kia chết nửa năm liền đi ra ngoài, cơ bản không hề làm. Hoàng Phủ Minh càng không cần phải Nói, mất hết ý chí chiến đấu trên người, hoàn toàn không ở trạng thái tập trung. Nhưng……” Thơ_Thơ_ddlqd
Trong nháy mắt Tuyết Vi xuất hiện kia, Hoàng Phủ Sâm rõ ràng cảm giác được ý chí chiến đấu trên người Hoàng Phủ Minh giống như một lần nữa cháy lên, càng xác thực nói là so với trước kia cháy càng thêm mạnh mẽ!!
“Hẳn là không ảnh hưởng cái gì đi? Rốt cuộc bây giờ con và Khả Duy đã có trưởng tôn của Nhà họ Hoàng Phủ.”
“Không, cha, con quá hiểu biết Hoàng Phủ Minh! Chuyện gì nó đều có thể làm chủ được. Tuy Nói, bây giờ hổ phù Quân Khu Bạch Hổ cơ bản đã xem như rơi vào tay của con rồi, nhưng không thấy được Hoàng Phủ Minh chơi không ra chuyện không nhập ngũ. Đến lúc đó……”
Hoàng Phủ Sâm nói đến đây, dừng một chút, tiếp tục nói: “Bạch Dạ ở một chiến hỏa bốc cháy lên, một lần nữa trở lại Quân Khu Bạch Hổ! Phụ tá đắc lực của Hoàng Phủ Minh cũng đều khôi phục thực lực, chỉ sợ là con có hổ phù trong tay, nó cũng dám tụ binh tạo phản!!!”
Vừa nhớ tới mối hận ngày đó bị đoạt Quân Trường, Hoàng Phủ Sâm liền đổ mồ hôi lạnh.
Phải biết rằng, năm đó Hoàng Phủ Minh hoàn toàn thuộc về nửa trong suốt, trừ bỏ có một khuôn mặt bên ngoài, trên cơ bản bất luận thành tựu và công tích gì đều không có.
Anh căn bản cũng không nghĩ tới Hoàng Phủ Minh sẽ khởi động binh biến, đoạt quyền của mình. Này hiển nhiên là nằm gai nếm mật, giả heo ăn hổ, giết mọi người một cái trở tay không kịp!
“Sâm nhi, vậy ý tứ bây giờ của con là?” Tuyết Vĩ Quốc nghi ‘ hoặc ’ hỏi xong.
Hoàng Phủ Sâm không khỏi giảo hoạt nở nụ cười: “Kỳ thật, người phụ nữ này xuất hiện lần thứ hai cũng chưa chắc là chuyện xấu. Hoàng Phủ Minh bên kia không thể nào xuống tay, con cũng chỉ xuống tay từ trên người người phụ nữ kia!”
Khách sạn.
Khách sạn vốn vô cùng náo nhiệt lập tức trở nên thanh lạnh rất nhiều, toàn bộ khách khứa của Nhà họ Hoàng Phủ mở tiệc chiêu đãi bị đuổi đi ra khỏi khách sạn.
Hoàng Phủ Minh cũng không dừng lại ở yến hội, vẫn luôn canh giữ ở cửa phòng yến hội chờ Tuyết Vi xuất hiện. (xem nhanh ở dembuon chấm vn)
Khi phát hiện một hàng đội ngũ của Tuyết Vi đi ra khỏi phòng yến hội, hai tròng mắt anh chợt lóe, bước nhanh xông lên trước……
“Tiên sinh, xin hỏi có chuyện gì?” Nhưng mà, một thủ hạ của Tuyết Vi cảnh giác phát hiện có người tới gần với chủ nhà mình, trước tiên chặn anh lại.
Đôi mắt Hoàng Phủ Minh một lệ, khuôn mặt trầm mặc không nói.
Mấy tên thủ hạ của anh bước nhanh vọt tới trước mặt người nọ: “Lớn mật, dám cản đường của Hoàng Phủ Quân Trường sao? Các người là ăn gan báo sao?!”
Khi Tuyết Vi nghe tiếng cãi cọ ầm ĩ, theo bản năng quay đầu lại.
Vừa thấy là thủ hạ mình cùng người của Hoàng Phủ Minh đã xảy ra xung đột, cô không khỏi hài hước nở nụ cười: “Này này! Chẳng lẽ các người không nghe được anh ta là Hoàng Phủ Quân Trường sao? Còn ở đó ngăn cản anh ta? nếu các người đắc tội với anh ta, có phải không muốn chủ của các người lăn lộn ở trong hoàng thành hay không?!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...