Editor: Thơ Thơ
“Cùng anh giống nhau.” Hoàng Phủ Nguyệt kéo ra cửa xe chỗ cạnh tài xế, đặt mông liền ngồi lên.
“Cùng tôi giống nhau? À! Hóa ra là mang theo Tuyết Vi đi thế giới hai người. Em thật đúng là đáng thương, tiểu nguyệt.”
“Ai nói không phải đâu.”
“Đi, anh liền mang em đi happy đi.” Mộ Thần Hiên xoay người một cái, an vị ở vị trí điều khiển.
“Còn cô gái trong phòng bao thì sao? Anh mặc kệ hả?”
“Cô ta hả? Liên quan gì với anh, chỉ là đối tượng vui đùa một chút mà thôi.”
Nhìn bộ dáng Mộ Thần Hiên bạc tình, Hoàng Phủ Nguyệt không khỏi bội phục giơ lên ngón tay cái: “Lão tiền bối chính là lão tiền bối.”
“Thôi đi. Em từ nhỏ liền có duyên với con gái. Trong chốc lát tán gái, anh liền xem em.” Nói xong, hai Hoa Hồ Điệp này một ‘ lớn ’ một ‘ nhỏ ’ mới vừa gặp lại liền chạy về phía bụi hoa …… Thơ_Thơ_dd
*
Bên kia.
“Tôi muốn hỏi cô…… vào ngày hai tháng mười một năm 2014, buổi tối ngày đó cô, ở đâu?”
Tuyết Vi hoàn toàn không nghĩ tới Hoàng Phủ Minh sẽ hỏi mình vấn đề này!
Vào ngày hai tháng mười một năm 2014, buổi tối ngày đó??
Ký ức chậm rãi nhớ lại.
Ngày hai tháng mười một ……
Ngày hai tháng mười một ……
Còn không phải là?!!
Cái đêm cô đi nhầm phòng sao?
Trong lòng căng thẳng.
Chuyện này đã qua vài tháng, cô đã thực nỗ lực quên đi một đêm kia, lại không nghĩ Hoàng Phủ Minh vậy mà lại đột nhiên nhắc tới, hơn nữa còn có thể chuẩn xác mà nói ra thời gian?!
Chẳng lẽ anh…… Thơ_Thơ_dd
“Một đêm kia, anh……”
‘ linh…… Linh…… Linh……’
Tuyết Vi vốn định dò hỏi, Hoàng Phủ Minh một đêm kia ở đâu, nề hà thình lình xảy ra điện thoại cắt đứt lời cô nói.
“alo?” Hoàng Phủ Minh không kiên nhẫn tiếp lên điện thoại.
“Nhị thiếu gia, bây giờ lão gia kêu ngài lập tức mang theo tuyết tam tiểu thư trở về!!” Trong điện thoại, khẩu khí Lạc quản gia có chút sốt ruột.
“Biết cha gọi tôi trở về gấp gáp như vậy, là chuyện gì sao?”
“Không biết. Dù sao là rất cấp bách.”
“Được, tôi đã biết, tôi lập tức trở về.” Cắt đứt điện thoại……
“Chẳng lẽ nhà anh đã xảy ra chuyện gì???” Vẻ mặt Tuyết Vi bất đắc dĩ hỏi Hoàng Phủ Minh.
Anh cũng là một trận lửa giận, ba ngày hai bên xảy ra sự cố. “Trước lên xe, có chuyện gì trở về sẽ biết.” Vội vàng lên xe.
Ai ngờ, xe vừa mới chạy ra không xa……
“Không xong!!” Sắc mặt Tuyết Vi trầm xuống, khẩn trương nhìn về phía Hoàng Phủ Minh…… “Tôi, tôi mới vừa uống rượu. Như vậy trở về nói…… Cha anh hẳn là có thể phát hiện đi??” Thơ_Thơ_dd
Phải biết rằng, tính tình Hoàng Phủ Dương Vinh vốn táo bạo vô cùng, lại để ý cái gọi là cháu nội như vậy. Nếu biết Tuyết Vi uống rượu, bữa này cô bị mắng, còn có thể thiếu??
“Giao cho tôi xử lý!!”
“anh……”
“Tới rồi cô sẽ biết.” Hoàng Phủ Minh dường như đã biết Tuyết Vi muốn hỏi cái gì, trực tiếp liền cấp ra đáp án, chân ga nhanh hơn ……
Nhà họ Hoàng Phủ.
“Nhị thiếu gia? Nhị thiếu gia? Ngài không có việc gì hả??”
Tuyết Vi cố hết sức nâng Hoàng Phủ Minh bước chân không xong tiến vào trong biệt thự. Bọn hạ nhân nhìn lên, khẩn trương lại đây hỗ trợ đỡ anh.
“Ai nha, Minh Nhi đây là làm sao vậy?”
Vừa đến đại sảnh, Dạ Phi Nhã Lệ liền sốt ruột chạy lên trước.
Tuyết Vi bất đắc dĩ nhìn mắt Hoàng Phủ Minh mơ màng, ra vẻ khẩn trương nói: “Hoàng, Hoàng Phủ bá mẫu…… Nhị thiếu gia…… Uống nhiều quá……”
‘Một lát sau khi về nhà, tôi giả say, cô dìu tôi đi vào là được. ’ Thơ_Thơ_dd
‘ mẹ nó, anh thật thông minh. Trong óc anh là cái gì, làm sao anh sẽ thông minh như vậy?? ’
Cô bội phục Hoàng Phủ Minh quả thực giống như nước sông cuồn cuộn, liên miên không dứt. Trong thời gian ngắn ngủn liền nghĩ tới giả say, lấy mùi rượu trên người anh lây dính tới trên người Tuyết Vi làm cớ, giấu trời qua biển, cô xem như hoàn toàn bị thuyết phục.
“Ai nha nha, Minh Nhi đây là uống lên nhiều ít rượu? Làm sao đều say thành như vậy???” Dạ Phi Nhã Lệ bất đắc dĩ nhìn mắt Hoàng Phủ Minh sắp say thành bùn lầy, không biết làm sao buông tay. “Mau! Mau! Mau! Chạy nhanh đỡ nhị thiếu gia trở về biệt thự.”
“Vâng, phu nhân.” Hai hầu gái vội vàng tiến lên tiếp được Hoàng Phủ Minh trên người Tuyết Vi, đi đến bên ngoài biệt thự.
Tuyết Vi vừa muốn đuổi theo trước……
“Tam nha đầu, con còn không thể đi.”
Phía sau, truyền đến giọng nói của Dạ Phi Nhã Lệ.
Trong lòng Tuyết Vi căng thẳng, chẳng lẽ nói…… Hoàng Phủ bá phụ cứ gấp gáp như vậy kêu bọn họ trở về, mục đích là…… Cô??
Lúc này không xong, Hoàng Phủ Minh đã 'Rời sân' trước, cô nên làm sao ứng phó đây? Thơ_Thơ_dd
“Hoàng Phủ bá mẫu, có chuyện gì sao?” Mỉm cười xoay đầu.
“Tam nha đầu, bác nghe bọn hạ nhân nói, hôm qua thân mình con không thoải mái. Sau khi Lão gia biết quả thực khẩn trương hỏng rồi. Cho nên, hôm nay chúng tôi liền kêu Trương bác sĩ đến xem thân thể cho con.”
Xong rồi! Tim Tuyết Vi nháy mắt nhắc tới cổ họng: “Hoàng…… Hoàng Phủ bá mẫu, ha hả, cảm ơn ngài và bá phụ quan tâm con như vậy. Ngày hôm qua bất quá là con ăn uống có chút đau, không quan hệ với thai nhi, ngài và bá phụ không cần thiết khẩn trương như vậy.”
“Ai nha, tam nha đầu, con hẳn là biết, nếu bảo bảo trong bụng sinh ra tới, chính là trưởng tôn Nhà họ Hoàng Phủ chúng tôi. Con nói coi, lão gia còn có thể không khẩn trương sao? Mặc kệ con là ăn uống không thoải mái, hay là nơi nào không thoải mái. Vì để chúng tôi an tâm, con để Trương bác sĩ nhìn một cái đi.”
“Hoàng Phủ bá mẫu, nói câu không sợ ngài chê cười. Kỳ thật…… con có chứng sợ hãi bác sĩ.”
“chứng sợ hãi bác sĩ, đây là bệnh gì?” Dạ Phi Nhã Lệ không hiểu ra sao nhìn mắt Hoàng Phủ Dương Vinh vẫn luôn bảo trì trầm mặc cách đó không xa.
“Ha hả, chính là không có biện pháp xem bác sĩ.”
“Vậy ngày hôm qua con còn đi bệnh viện?”
“Là như vậy, con ở binh đoàn thứ nhất vẫn luôn có bác sĩ chăm chúc, từ nhỏ đến lớn đều là ông ta xem bệnh cho con, con mới có thể thích ứng ông ta. Nếu thay đổi bác sĩ khác, con liền sẽ xuất hiện ghê tởm, khó chịu, chính là bởi vì từ nhỏ con có cái tật xấu này, mới có thể chuyên học chữa bệnh, chính là vì tự mình xem bệnh.” Thơ_Thơ_dd
Nói đến đây, Tuyết Vi khó xử cười cười: “Ngài nói xong, nếu kêu Trương bác sĩ xem bệnh cho con, bệnh con trở lại, trở về thật làm động thai nhi, con thật sợ ngài cùng bá phụ sẽ trách tội con.”
“Như vậy……” Dạ Phi Nhã Lệ khó xử nhìn về phía Hoàng Phủ Dương Vinh.
Tuyết Vi không khỏi âm thầm cười.
Hắc, xem ra từ hôm nay trở đi, dựa vào lời nói dối này, cô liền có thể ‘ hoành hành không bị ngăn trở ’ đi?!
“Hồ nháo!!”
Ai ngờ, Hoàng Phủ Dương Vinh rống to một tiếng, thiếu chút nữa dọa Tuyết Vi nước tiểu ra quần.
“Này nếu tương lai sinh đứa trẻ, liền bởi vì chứng sợ hãi bác sĩ còn có thể không sinh, không thành sao?? Không được!!” Hoàng Phủ Dương Vinh nhanh chóng ngồi dậy, một cái bước nhanh đi tới trước mặt Tuyết Vi: “bây giờ con cần thiết! Lập tức! Thích ứng bác sĩ cho tôi, tương lai, mới có thể thuận lợi sinh ra cháu cho tôi!!!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...