Editor: Thơ Thơ
Lưu manh!!
Cái này làm sao Hoàng Phủ Nguyệt không có phong độ như vậy? Liền không thể chừa cho cô chút mặt mũi sao?
Một khuôn mặt đen, lẳng lặng ngồi ở trong một góc.
Hoàng Phủ Minh bất đắc dĩ cầm một ly nước trái cây ngồi xuống bên cạnh cô: “Uống nước đi.”
“cách tôi xa một chút!!”
“cô lại phát tính tình gì?!”
“không phải anh nói anh sẽ không hát sao??? Nếu đã nói sẽ không hát, vừa rồi đừng nên hát, rốt cuộc giả chút!!!” Thơ_Thơ_diendan
Lúc này Hoàng Phủ Minh mới hiểu được, cảm tình cô gái chết bầm này là bởi vì chuyện này sinh hờn dỗi. “Tốt, lần sau, tôi không hát, có thể sao?”
Nhìn bộ dáng anh bất đắc dĩ, lập tức Tuyết Vi nhận thấy được là mình có chút vô cớ gây rối. “Xin lỗi, là vấn đề của tôi. Bất quá…… nếu anh hát dễ nghe như vậy, vì sao không hát hả?”
“Tôi thật sự không thích ca hát.”
“Vậy sao anh còn tới nơi này chơi?”
“Nguyệt thích nơi này. Tôi không thể bồi cô một buổi sáng, không bồi Nguyệt đi?”
Hả……
Không nghĩ tới người đàn ông giống Hoàng Phủ Minh bề ngoài lạnh lùng hà khắc như vậy, trong xương cốt đối với em trai lại là ôn nhu như vậy?
Rõ ràng anh chỉ lớn hơn Hoàng Phủ Nguyệt một tuổi, không phải sao, nhưng, lại mười phần thành thục, giàu nam tính.
‘ tích táp……’
Đột nhiên, tiếng ca đinh tai nhức óc vang lên, nháy mắt trong phòng bao phủ một mảnh đèn nê ông lập loè.
Một tay Hoàng Phủ Nguyệt kéo Tuyết Vi từ trên sô pha lên: “Bảo bối, đến đây đi.”
Hai người này theo tiếng âm nhạc vặn vẹo đứng lên, không khí trong phòng miễn bàn nhiều nổ tung, ngay cả trong phòng có người vào hai người bọn họ cũng chưa thấy. Thơ_Thơ_diendan
Vẫn là Hoàng Phủ Minh dẫn đầu đã nhận ra có người tiến vào: “Thần Hiên.” Anh mỉm cười vẫy vẫy tay.
“hả, hóa ra là cậu ở đây.” Mộ Thần Hiên dẫn bạn gái mình Tiểu Mỹ chậm rãi đi tới trước mặt Hoàng Phủ Minh: “hôm nay cậu thật là phá lệ, vậy mà chủ động tới nơi này?”
Trong hội sở cao cấp này, chỉ có một gian phòng bao kim cương như vậy. Mộ Thần Hiên vốn định đi ra, ai ngờ quầy tiếp tân nói đã có người bao rồi, anh liền nghĩ, phỏng chừng người trong gian phòng này hẳn là người một nhà, vì thế liền tới đây nhìn thoáng qua.
Ai ngờ, lại là Hoàng Phủ Minh muốn bao gian phòng này, thực sự làm anh cực kỳ ngoài ý muốn. Rốt cuộc, Hoàng Phủ Minh là một người đàn ông cực ít chủ động ra vào chỗ ăn chơi.
“Này không phải bồi Nguyệt và Vi lại đây sao.” Hoàng Phủ Minh bất đắc dĩ liếc mắt hai người đang ở sân nhảy chơi vô cùng vui vẻ.
Mộ Thần Hiên nhìn lên……
“Tà Nguyệt!!!!!” Giống như là một con sói nhìn thấy con mồi, bước xa vọt tới bên cạnh Hoàng Phủ Nguyệt.
“anh Thần Hiên? Chúng tôi thật là đã lâu không gặp!!!”
“Đúng vậy, đúng vậy, nếu không phải Tuyết Vi nói cho anh, em chính là Tà Nguyệt, anh thật sự một chút cũng chưa nhận ra em. Em đều lớn như vậy rồi hả?” Mộ Thần Hiên kích động đánh giá Tà Nguyệt trước mắt, có thể cảm giác đến, giờ phút này trạng thái anh giống như Tuyết Vi lần đầu tiên nhìn thấy Tà Nguyệt, thần hồn điên đảo, kích động không thôi. Thơ_Thơ_diendan
“Hiên thiếu, anh vậy mà sùng bái Tà Nguyệt sao?” Lúc này, Tiểu Mỹ đi theo Mộ Thần Hiên cùng đi đến đã chậm rãi mở miệng. Trong giọng cô ít nhiều mang theo vài phần khinh thường đối với Tà Nguyệt.
Hay là câu nói kia, người thích Tà Nguyệt sẽ sùng bái đến phát cuồng; người không thích Tà Nguyệt, cũng không ở số ít. Rốt cuộc, mỗi minh tinh đều có người ủng hộ, cũng có người không ủng hộ.
Nhưng không nghĩ tới, Tiểu Mỹ nói một câu này, hoàn toàn có thể chọc giận mọi người trong phòng. Có lẽ là xuất phát từ phong độ nam tính, ai cũng không có biểu hiện ra.
Bởi vì hồi lâu không thấy mặt, Hoàng Phủ Nguyệt và Mộ Thần Hiên miễn bàn hợp ý nhau nhiều; Tuyết Vi cùng Hoàng Phủ Minh ở một bên hàn huyên lên.
Tiểu Mỹ bị cô lập tự chơi di động, cho đến khi nhận được một tin nhắn……
“Ngượng ngùng, hiên thiếu, quấy rầy anh nói chuyện phiếm. Bây giờ bạn em bị chặn ở cửa nam không tới được, anh có thể qua tiếp cô một chút hay không?”
“Làm sao phiền toái như vậy?!!”
“Làm ơn, làm ơn……” Tiểu Mỹ làm nũng bán manh cầu khẩn.
Rơi vào đường cùng, Mộ Thần Hiên chỉ phải cùng hai anh em Nhà họ Hoàng Phủ công đạo một câu liền cầm chìa khóa xe rời khỏi phòng. Thơ_Thơ_diendan
“Tà Nguyệt, không bằng anh hát hai bài hát tới nghe một chút đi?” Tiểu Mỹ không chút nào không khách khí đưa microphone tới Trước mặt Hoàng Phủ Nguyệt, liền theo chân bọn họ dường như là bằng hữu quen thân thật lâu.
Nâng lên mi mắt, mắt đánh giá cô gái trước mắt, Hoàng Phủ Nguyệt cười tà nheo lại đôi mắt: “Thật đáng tiếc, tôi chỉ ca hát cho mỹ nữ nghe……” Đứng dậy, liền dịch tới bên cạnh Hoàng Phủ Minh và Tuyết Vi. “Bảo bối, chúng ta chơi xúc xắc đi?”
“Tốt.”
Lúc này bọn họ mới vừa cầm lấy đầu chung, Tiểu Mỹ bên kia liền lạnh khuôn mặt, ồn ào: “Tà Nguyệt, vừa rồi anh nói lời kia là có ý tứ gì???”
Mị hoặc mưu phong chợt lóe, anh giống như là không nghe được lắc xúc xắc.
Bị làm lơ như vậy, Tiểu Mỹ càng thêm giận đánh vừa ra tới: “anh còn không phải là nghệ sĩ lệ thuộc dưới trướng SE sao? Anh có biết hay không, anh họ của tôi chính là phó tổng SE!”
Hừ, phó tổng??
Tuyết Vi thật muốn nói cho cô, tập đoàn giải trí SE chính là hai anh em người ta mở ra, anh họ cô bất quá cũng là làm công cho hai anh em người ta, còn tưởng lấy phó tổng SE tới áp Tà Nguyệt sao? Quả thực là không biết trời cao đất dày.
“Ha, ba cái sáu. Bảo bối, lúc này cô thua rồi.” Hoàng Phủ Nguyệt ái muội điểm chóp mũi Tuyết Vi. Thơ_Thơ_diendan
Cô thiệt tình bội phục hai anh em Nhà họ Hoàng Phủ này độ lượng, Hoàng Phủ Minh thương em trai như vậy, không có khả năng không nghe thấy cô gái kia nói; Hoàng Phủ Nguyệt cũng không có khả năng không nghe thấy cô gái kia nói cái gì, nhưng hai anh em này chính là bình tĩnh như vậy, phong phạm đại tướng mười phần.
“nhưng không nhất định, nếu tôi cũng là ba cái 6 thì sao?”
“Tôi đoán…… cô sẽ không có vận khí tốt như vậy!”
“Thử xem xem, chẳng phải sẽ biết.” Tuyết Vi vừa muốn đong đưa đầu chung trong tay liền nhìn đến Tiểu Mỹ âm trầm một khuôn mặt đã đi tới bên này.
Khi cô vừa muốn nhắc nhở Hoàng Phủ Nguyệt chú ý ……
Cửa phòng đã bị người từ ngoài đẩy ra.
“Xin lỗi, trên đường kẹt xe, tôi đã tới chậm.” Vẻ mặt Diệp Tụng Linh mỉm cười đi đến.
“Tụng Linh, cậu đã đến rồi.” Lực chú ý của Tiểu Mỹ hoàn toàn bị khuê mật phân tán, cũng liền quên lại đi làm khó dễ Hoàng Phủ Nguyệt. “Hiên thiếu đâu?”
“Anh dừng xe ở bãi đỗ xe dưới mặt đất, một lát liền sẽ qua tới.”
“à……”
Ánh mắt Diệp Tụng Linh chậm rãi nhìn về những người khác trong phòng thuê, ánh mắt đầu tiên liền chú ý tới Hoàng Phủ Minh: “anh cũng ở đây?” Chậm rãi đi qua. Thơ_Thơ_diendan
Anh lạnh lùng gật gật đầu: “ừm.”
Cái hương vị này? Tuyết Vi không hiểu sao cảm thấy mùi nước hoa trên người Diệp Tụng Linh có chút quen thuộc, giống như…… khi cô cùng Hoàng Phủ Minh lần trước nổi điên đi biệt thự, mang về tới mùi nước hoa là một cái thẻ bài?
Đang xem xem diện mạo Diệp Tụng Linh ……
Thật quen mắt!!
“Các người tốt……” Diệp Tụng Linh lễ phép chào hỏi với Tà Nguyệt và Tuyết Vi, liền không chút khách khí ngồi ở giữa Tuyết Vi và Hoàng Phủ Minh. Một đôi mắt vũ mị đánh giá mặt Tuyết Vi …… “cô?? Có phải kêu Tuyết Vi hay không?”
!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...