Editor: Thơ Thơ
Tuy nói là, đôi mắt màu lam cũng không hiếm thấy, chính là, người đàn ông kia có một đôi mắt màu lam, để lại ở trong trí nhớ Tuyết Vi quá sâu, quá ấn tượng.
Mê hoặc nhân tâm dường như mang theo…… Vô tận nguy hiểm!! Nếu không cẩn thận một cái, khả năng liền sẽ chết chìm ở bên trong vẻ yêu mị của anh ta……
“Màu lam…… Đôi mắt?!!” Khi nghe đến những lời này, nháy mắt, con ngươi Hoàng Phủ Minh không khỏi mở lớn một chút.
“Đúng! Đôi mắt màu lam.”
“Vi, cô lập tức trở về phòng của cô, bất luận phát sinh chuyện gì, đều không cần ra ngoài. Tôi có chút việc muốn xử lý.” Nói xong, Hoàng Phủ Minh quay đầu, vội vàng chạy về trong phòng yến hội.
Nhìn bóng dáng anh vội vàng rời đi, khuôn mặt nhỏ Tuyết Vi vốn trắng bệch càng thêm trở nên không hề có sắc máu: “sau khi Hoàng Phủ Minh nghe xong người kia có một đôi mắt lam, vì sao sẽ khẩn trương như vậy?? Quả nhiên! Quả nhiên!! Anh nhất định biết người kia chính là quỷ, nhất định biết!!”
Tiếng nỉ non hoảng loạn rơi xuống, Tuyết Vi quay bước chạy đi về chính phòng mình.
“Đáng chết, sớm biết vậy tôi thật nên nghe Hoàng Phủ Minh không tới luyện tập quân sự lần này, nơi này vậy mà nháo quỷ.” Hoảng loạn chạy tới dừng chân trước phòng an bài tốt, Tuyết Vi nhanh chóng đẩy cửa ra, thuận thế mở ra đèn bên tay, quay người, khóa trái cửa trong nháy mắt…… Thơ_Thơ_diendan
Thân mình cô…… Ngơ ngẩn.
Ký ức tàn niệm xẹt qua trong óc, trong vài giây mở ra đèn xoay đầu khóa cửa kia, trong phòng ……
Giống như……
‘ oanh ’ lập tức, da đầu Tuyết Vi đều phải nổ tung, cô mơ hồ cảm thấy được trong vài giây từ khi bật đèn đến khóa cửa, trong phòng giống như…… Đứng vài người?!
Thân thể cứng đờ chậm rãi…… Chậm rãi…… Xoay chuyển, nhìn về phía trong phòng……
Chỉ thấy!!!
ở giữa phòng, hai nam, hai nữ, bốn người mặc quân phục binh đoàn thứ nhất, mặt vô biểu tình đứng ở nơi đó nhìn chằm chằm cô.
“ưm……” Tuyết Vi không khỏi hút một ngụm khí lạnh, muốn chạy trốn, vừa vặn sớm đã nhũn ra, vừa động đều không thể động đậy được rồi.
Cho đến vài giây qua đi.
Phản chiếu dáng mấy người kia ánh vào mi mắt Tuyết Vi, lúc này cô mới có thể khẳng định, mấy người này …… Không phải quỷ, mà là người!!
Hô…… Thơ_Thơ_diendan
Thở ra một hơi như trút được gánh nặng, cô định thần, nhàn nhạt nói: “Xin hỏi, các người có chuyện gì sao?”
Hai nam hai nữ kia im lặng không lên tiếng, mà là không hẹn cùng nhìn về phía giường ……
Tuyết Vi cũng đuổi theo tầm mắt bọn họ nhìn qua đi.
Chỉ thấy, trong đêm tối xuất hiện người đàn ông tuyệt mỹ chính diện mang tươi cười ngồi ở đầu giường của cô ……
Trong nháy mắt này, hồn Tuyết Vi đều bị dọa bay……
Nhưng……
Ít nhất, bây giờ cô có thể khẳng định, người đàn ông này không phải hồ tiên gì, mà là người……
Ở dưới ánh đèn làm nổi bật, màu da người đàn ông quả thực trắng như tuyết, cũng không giống trong đêm tối có vẻ quỷ mị như vậy, chỉ là tăng thêm vài phần yêu khí.
Từ đầu đến cuối đều không có thay đổi qua, chính là người đàn ông này…… Thật sự…… Vô cùng, vô cùng đẹp!!! Anh ta tuyệt đối…… Là yêu nghiệt thế gian hiếm có!!
“Tuyết Vi?” Người đàn ông tuyệt đẹp đã mở miệng trước, giọng nói dễ nghe mà trầm thấp, mười phần mê người. Thơ_Thơ_diendan
“Dạ.”
Trong nháy mắt Tuyết Vi gật đầu theo tiếng kia, một nữ binh trong đó lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai đến bên cạnh cô.
Nữ binh kia nhanh tay đặt trên cổ Tuyết Vi.
Dư quang có thể thấy được, trên tay nữ binh mang một cái nhẫn chói mắt, trên nhẫn liên tiếp một cây châm nhỏ ước chừng năm centimet, thoạt nhìn sắc bén vô cùng. Chỉ sợ, cô nhúc nhích một chút, cái ngân châm kia liền có thể thấy máu phong hầu!!
Tuyết Vi lập tức có thể kết luận, mấy người này …… Người tới không có ý tốt!!
“Đừng sợ, cô ta sẽ không thương tổn cô.” Người đàn ông cười tà, tự nhiên nhếch lên chân bắt chéo. Bộ dáng này giống như là một vị đế vương nắm chính quyền, quý khí mười phần, bình thản ung dung.
“Các người, muốn thế nào?” Tuyết Vi lạnh lùng hỏi.
Người đàn ông lại cười mê người: “Tôi chỉ muốn thỉnh Tiểu thư Tuyết Vi giúp tôi một chuyện nhỏ, có thể không?”
Có thể không??
Khi người đàn ông nói ra ba chữ ‘ có thể không’, Tuyết Vi rõ ràng nhìn đến, giữa cặp mắt lam kia hiện lên chính là một vẻ nguy hiểm, chỉ sợ…… Không phải do cô lựa chọn đi?? Thơ_Thơ_diendan
“Gấp cái gì?”
“Ha hả.” Người đàn ông mỉm cười búng tay một cái.
Một nam binh cầm một tờ giấy bút, mặt vô biểu tình đi tới trước mặt Tuyết Vi.
“Tiểu thư Tuyết Vi, tôi nghe nói dược vật YV này là cô cùng Bạch Dạ nghiên cứu chế tạo ra, bây giờ, tôi yêu cầu cô đem bản phân tích dược vật YV viết cho tôi.”
Hóa ra……
Mục đích nhóm người này là YV!!
Tầm mắt Tuyết Vi không khỏi đánh giá người đàn ông tuyệt đẹp kia, anh mặc quân phục là binh đoàn thứ nhất, lại gọi thẳng tên Bạch Dạ, nói cách khác……
Bọn họ tuyệt đối không phải người binh đoàn thứ nhất!!
Kia…… Bọn họ là ai? Gián điệp quân địch phái tới sao?
Đôi mắt vừa chuyển, Tuyết Vi thản nhiên cười nói: “nếu tôi không viết thì sao?!”
“Ha hả.” Người đàn ông cười mà không nói.
Nữ binh kia khống chế được Tuyết Vi, nhẫn trên tay mang ngân châm tới gần cổ cô thêm vài phần. Thơ_Thơ_diendan
“Tôi vẫn luôn tin tưởng mỹ mạo và trí tuệ là cùng tồn tại……” Người đàn ông không nhanh không chậm đã mở miệng, một đôi mắt lam hàm chứa ý cười chậm rãi đối diện đôi mắt Tuyết Vi: “cô xinh đẹp như vậy, nếu sớm kết thúc sinh mệnh, tôi thật là không đành lòng đâu.”
Ngữ khí người đàn ông nghe tới bình tĩnh mà ôn hòa như vậy, chính là……
Tuyết Vi lại thấy được sát ý ở đáy mắt anh!!
Người đàn ông này…… Rất nguy hiểm!!
Dáng ngoài tuyệt mỹ, tiếp theo nhất định cất dấu một viên…… So với rắn rết còn muốn độc hơn!
Sau một lúc lâu trầm mặc, Tuyết Vi một phen đoạt lấy giấy bút trong tay nam binh trước người, nhanh chóng miêu tả cách điều chế phân tích YV ……
“Có thể sao?” Trình ra cách điều chế phân tích YV.
Nam binh kia mang theo cách điều chế, bước nhanh đi tới một cái rương da màu đen đặt trên mặt đất ……
“Không vội, cô xinh đẹp như vậy, tôi muốn nhìn cô thêm.” Một tay người đàn ông chống cằm, nghiền ngẫm nở nụ cười.
Tuyết Vi lạnh lùng hừ một tiếng, dư quang nhìn về phía nam binh kia đang mở cái rương da màu đen ra. Thơ_Thơ_diendan
Chỉ thấy, trong rương da màu đen kiểu Trung Quốc chính là một mớ dụng cụ hóa học, nam binh thuần thục lấy ra tới, ở bên bắt đầu thực nghiệm rồi.
“A, hóa ra là không tin tôi.” Tuyết Vi đã hiểu được nhóm người này có chuẩn bị mà đến, chỉ sợ hẳn là lên kế hoạch thật lâu đi??
Ngẫm lại cũng đúng, Quân Khu Bạch Hổ bọn họ khẳng định không dễ xâm nhập đi vào, mà bây giờ ở căn cứ mô phỏng quân sự huấn luyện lẻn vào lại không khó khăn như vậy.
“Ha hả, tôi tin tưởng Tiểu thư Tuyết Vi, sẽ không gạt tôi, đúng không?” Người đàn ông đã chậm rãi mở miệng.
Tuyết Vi nhếch môi cười: “Vậy cũng không nhất định nha.”
“Không quan hệ, cô thông minh nhất định biết hậu quả lừa tôi.” Nói xong, đôi mắt lam của người đàn ông thoáng chốc xẹt qua một tia sáng nguy hiểm.
Cô chậm rãi rũ xuống mi mắt…… “Hậu quả? A…… Hậu quả là thế nào…… Bây giờ nói…… Còn quá sớm!!” Trong khoảnh khắc mi mắt nâng lên ……
Trong đôi mắt phượng nháy mắt một tầng ánh sáng quỷ dị.
Giây tiếp theo……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...